Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Sau khi xác định xong kế hoạch nâng đỡ của tập đoàn Cự Phong đối với công ty con của tập đoàn Lệ Tinh, ánh mắt Vương Nhất bỗng nhiên híp lại, đánh giá Hồ Hoàng Việt.

“Hồ Hoàng Việt, lúc trước tôi không phải bảo ông thanh lý sạch sẽ tất cả thành viên của nhà họ Hồ ở tập đoàn Cự Phong đều sao? Hồ Vũ Nhi này, là như thế nào tới?”

Trong giọng nói của anh mang theo một chút nghiêm khắc, đừng nhìn đây chỉ là một chuyện nhỏ, thường thường rất nhiều chuyện lớn, đều là bắt đầu từ rất nhiều chuyện nhỏ.

Ầm!

Dưới ánh mắt giật mình của Phương Huệ và Lý Mộng Đình, Hồ Hoàng Việt cũng quỳ xuống, vẻ mặt sợ hãi.

“Ngài Vương, lời của ngài tôi nào dám không nghe? Đúng là đã khai trừ toàn bộ người của nhà họ Hồ trong công ty, nhưng có một số việc, tôi thân bất do kỷ!”

Nói tới đây, trong giọng nói của Hồ Hoàng Việt mang theo một phần tự trách.

“Có ý gì?”

Ánh mắt Vương Nhất hơi nheo lại, trong mắt có hàn quang lóe ra: “Khai thác thị trường Giang Thành không dễ, nhưng mà, tôi cũng nhắc nhở ông, gặp chuyện gì không giải quyết được, lập tức tìm La Chí Viễn đòi người.”

Lời này vừa nói ra, Phương Huệ lập tức giật mình, không nhịn được nhìn Vương Nhất vài lần.

Cô ta là phó tổng, tiếp xúc với rất nhiều nhân vật, La Chí Viễn, chính là người phụ trách Thương Hội Hồng Ưng!

Đã từng đích thân tới Lệ Tinh Quốc Tế, mời Lý tổng gia nhập thương hội, lại bị Lý tổng khéo léo từ chối.

Lúc ấy Phương Huệ cũng có mặt, cho nên may mắn được gặp qua La Chí Viễn một lần, không nghĩ tới ngài Vương ngay cả loại người này cũng biết.

Nhưng mà, Hồ Hoàng Việt vẫn lắc đầu: “Chuyện này, có thể ngay cả hội trưởng La cũng không giải quyết được.”

“Tại sao?”

Tinh quang trong mắt Vương Nhất càng sâu.

Hồ Hoàng Việt cười khổ: “Ngài Vương hẳn là biết, Giang Thành đã trở thành thành phố huyết mạch kinh tế của khu vực Giang Chiết, chuyện thương giới bị hai đại thương hội chiếm cứ phải không?”

Vương Nhất gật gật đầu, chuyện này La Chí Viễn đã báo cáo với anh.

“Thương Hội Hồng Ưng cùng với Thương Hội Giang Bình đúng không?”

“Không sai, Thương Hội Hồng Ưng lực ảnh hưởng ở Thiên An, mà Giang Thành thương hội, lại là sân nhà của Thương Hội Giang Bình.”

Hồ Hoàng Việt sắc mặt tràn đầy trịnh trọng: “Trước kia chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Cự Phong là nhà họ Hồ, Hồ Minh Chính, ba tôi, cũng chính là gia chủ nhà họ Hồ, Hồ Cương, chính là người của Thương Hội Giang Bình, cho nên tập đoàn Cự Phong xem như là sản nghiệp của Thương Hội Giang Bình.”

“Nhưng mà hiện tại chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Cự Phong trở thành tôi, tôi là hội viên của Thương Hội Hồng Ưng, Thương Hội Giang Bình làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho xí nghiệp nhà mình cực khổ nâng đỡ đưa đến Thương Hội Hồng Ưng chứ?”

“Vì thế, mời tôi gia nhập Thương Hội Giang Bình không được, liền bắt đầu chèn ép tập đoàn Cự Phong.”

“Nhưng cái này cùng Hồ Vũ Nhi tiến vào tập đoàn Cự Phong có quan hệ gì?”

Vương Nhất nhíu mày.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui