Tô Thắm cũng hậm hực nói: “Trông mặt mà bắt hình dong, đây chính là đạo đức của các người đó à?”
Lúc đầu cô ta còn tưởng là bọn họ hiểu lầm Vương Nhất là tài xế, còn cố ý giải thích một chút, bây giờ cô ta mới hiểu là bọn họ cố ý.
Biết rõ Vương Nhất là bạn trai của mình mà còn cố ý nói anh là tài xế để sỉ nhục anh.
Lương Hà không ngờ Lý Tuyết Nhi lại có phản ứng lớn như thế, ngơ ngác một hồi rồi lại nhanh chóng bật cười: “Tuyết Nhi, lâu rồi không gặp nhau, chúng tôi đùa với cậu một chút thôi mà cũng không được à?”
“Đúng rồi đó Tuyết Nhi, đừng có giận mà, nếu là bạn trai của cậu thì vào ngồi cùng luôn đi.”
Một đám người đi vào trong phòng bao Đồng Tước Đài.
Bầu không khí trở nên hòa thuận, nhưng mà ai cũng có thể cảm nhận được bởi vì Vương Nhất mà mối quan hệ có hơi gượng gạo.
Vương Nhất không thèm để ý, anh cười nói: “Tuyết Nhi, tôi không sao đâu.”
Thân là người từng trải, anh đã nhìn thấu bản chất của buổi họp lớp này từ lâu.
Nói là buổi họp lớp cho sang, nhưng trên thực tế chính là một buổi so sánh, ganh đua, trào phúng nhau.
Thu nhập, quần áo, xe cộ, nhà cửa, thậm chí là bạn gái bên cạnh cũng là công cụ để bọn họ so sánh.
“Sao lại không sao được chứ, bọn họ có ý gì?”
Lý Tuyết Nhi mím mím môi, thở phì phò nói.
Thứ mà cô ta sợ không phải là mất mặt, mà là cô ta sợ từ chuyện này mà anh rể có thành kiến với mình, sợ là giữa hai người sẽ có khoảng cách.
Cô ta không có ý định bỏ qua chuyện này như thế.
Được một cô gái dẫn đường, một đám người đi vào trong phòng bao xa hoa.
Có thể nhìn ra được người tổ chức bữa họp lớp lần này rất giàu có, ngay cả một phòng bao trong đây cũng tiêu tốn ít nhất ba trăm triệu.
Cửa phòng bao được mở ra, chỉ nhìn thấy một người con trai khoảng mười sáu mười bảy tuổi ăn mặc chỉnh chu ngồi ở bên trong.
“Đến rồi à?”
Nhìn các bạn học cũ bước vào, anh ta ung dung nở nụ cười.
“Châu Phong?”
Nhìn người con trai này, bọn người Lương Hà, Từ Thảo và Bạch Chi Du kinh ngạc không thôi: “Sao cậu lại ở đây?”
Châu Phong là một nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy thời học sinh của bọn họ, có rất nhiều bạn học nữ theo đuổi anh ta, những cô gái ngồi đây đều từng yêu thầm anh ta.
Bỗng nhiên Lương Hà kinh ngạc kêu lên một tiếng: “Tôi đã hiểu rồi, Châu Phong chính là người tổ chức buổi họp lớp lần này có đúng không.”
Đám người nghe xong thì ồn ào lên tiếng.
“Đúng đó, nếu không thì sao Châu Phong có thể ngồi trong này được?”
“Không hổ danh là Châu Phong, là một người nổi tiếng thời học sinh, ra trường rồi mà cũng có thể phát triển như thế.”
“Châu Phong sắp lên chức rồi nhỉ?”
Lý Tuyết Nhi lại nhíu chặt mày, cô ta tuyệt nhiên không quan tâm đ ến Châu Phong.