Lương Hà, Từ Thảo và Bạch Chi Du đều nghe ra Bạch Dĩnh đang thách thức Lý Tuyết Nhi.
Hồi cấp ba, Bạch Dĩnh thích Châu Phong, nhưng Châu Phong chỉ thích một mình Lý Tuyết Nhi.
Lý Tuyết Nhi không hề có chút tình cảm nào với Châu Phong, cô ta đã từ chối rất nhiều lần.
Điều này khiến lòng tự trọng của Bạch Dĩnh bị chà đạp.
Người mà mình yêu quý, trong mắt của cô lại không được coi trọng như thế.
Một ngày nào đó, cô ta sẽ giẫm đạp Lý Tuyết Nhi dưới chân mình.
Lời thề này đã được gieo mầm từ lúc ấy, đến bây giờ rốt cuộc cũng đã đến lúc để thực hiện nó.
“Dĩnh, giới thiệu chồng của cậu cho chúng tôi biết đi.”
Đám người Lương Hà và Từ Thảo đã không thể chờ đợi.
Bạch Dĩnh thân mật khoác tay Bao Tiến, vừa cười vừa nói: “Chồng tôi kinh doanh một cửa hàng trực tuyến, nhưng với sự phổ biến của internet, bán mật ong trực tiếp không hiệu quả cho lắm, cho nên chồng tôi đã định hướng phát triển sang hướng internet.”
“Tập đoàn Cự Phong Giang Thành là mục tiêu hợp tác sắp tới của chồng tôi.”
“Oa, là thật hả?”
“Nếu như có thể có cơ hội hợp tác với tập đoàn Cự Phong, không phải là cậu sẽ càng giàu hơn nữa à?”
Bạch Dĩnh mỉm cười gật đầu.
Bao Tiến cũng cười nói: “Chỉ cần có thể hợp tác với tập đoàn Cự Phong thành công, tôi sẽ mua du thuyền cho Dĩnh, đến lúc đó sẽ tổ chức tiệc trên du thuyền, hoan nghênh mọi người đến tham dự.”
“Thật hả Bao tổng, chúng tôi chờ tin tức tốt của anh nha.”
“Dĩnh, thật là hâm mộ cậu quá đi.”
Lương Hà và Từ Thảo đều nhìn cô ta với ánh mắt ao ước.
Bạch Dĩnh rất thích loại cảm giác được lấy lòng như thế này, đồng thời ánh mắt đảo nhìn về phía ba người Lý Tuyết Nhi, Vương Nhất, muốn nhìn phản ứng của bọn họ như thế nào.
Kết quả đã làm cô ta thất vọng rồi, Vương Nhất. Lý Tuyết Nhi và Tô Thắm vẫn tỏ ra vẻ rất bình thản, trong mắt không hề có một tia ghen tị.
Không chỉ có như thế, cô ta còn có thể cảm nhận được ánh mắt của Lý Tuyết Nhi không còn chú ý như lúc nãy.
Sự thật đúng là như thế.
Lúc Bạch Dĩnh nói chuyện hợp tác giữa chồng cô ta và tập đoàn Cự Phong chính là mục tiêu của ông ta, biểu cảm của ba người liền thờ ơ hẳn.
Ba của Tô Thắm là chủ tịch tập đoàn Cự Phong, Lý Tuyết Nhi là tiểu công chúa Lý thị vương tộc Yên Kinh.
Chứ đừng nói chi là Vương Nhất.
Bạch Dĩnh khoe khoang trước mặt bọn họ, không hề nghi ngờ gì chính là đang múa đao trước mặt quan công.
Nhưng cô ta cũng không có ý định vạch trần, mà là mỉm cười nhìn Châu Phong.
“Châu Phong, cậu thì sao, nghe nói là sắp được thăng chức rồi, có không ít lãnh đạo mời cậu dùng cơm.”