Bạch Dĩnh có chút không còn kiên nhẫn, cô ta muốn lên tiếng.
Ánh mắt lạnh lẽo của Vương Nhất lại bắn tới, Bạch Dĩnh bị dọa lập tức ngậm miệng lại.
“Ba ơi, chờ con được nghỉ hai ngày cuối tuần thì sẽ đến thăm ba nha, hẹn gặp lại ba.”
Vương Tử Lam cúp điện thoại.
Vương Nhất vẫn còn cầm điện thoại, thật lâu sau còn chưa để xuống.
Khoé miệng của anh nâng lên, trên mặt mang theo nụ cười như gió mùa xuân.
Thấy rốt cục Vương Nhất cũng đã bỏ điện thoại xuống, biểu cảm của Bạch Dĩnh bỗng nhiên trở nên âm tàn.
“Đúng là ngang ngược mà, không chỉ không nghe lời của chủ bữa tiệc mà còn dám hung dữ với tôi…”
“Người đâu, lôi anh ta ra ngoài cho tôi.”
Bạch Dĩnh đang định gọi điện thoại cho bảo vệ, Lý Tuyết Nhi tức giận đập bàn đứng phắt dậy.
“Cô dám!”
Thấy Lý Tuyết Nhi còn dám khiêu chiến với mình, Bạch Dĩnh lại càng thêm tức giận.
“Có gì mà không dám chứ, Lý Tuyết Nhi, nếu như cô ép tôi, tôi cũng sẽ đuổi các người ra ngoài.”
Châu Phong đứng lên: “Đừng có ồn ào nữa, đều là bạn học cũ, xét nét cái gì chứ.”
Bọn người Lương Hà, Từ Thảo cũng lần lượt đứng lên khuyên giải: “Tuyết Nhi bớt giận, chuyện có gì đâu mà.”
“Bà cô của tôi ơi, em đừng có kiếm chuyện cho anh nữa.”
Thấy Bạch Dĩnh lại dám cãi lại tổng giám đốc tập đoàn Cự Phong, Bao Tiến bị dọa đến nỗi hồn cũng không còn.
Bạch Dĩnh vẫn rất tức giận, trừng mắt nhìn Lý Tuyết Nhi: “Cô có biết tại sao lúc đi học Châu Phong khổ cực theo đuổi cô, sau khi tốt nghiệp lại trở nên thân thiết với tôi không?”
“Tại sao?” . Đọc 𝑡hêm các chương mới 𝑡ại ﹍ TRÙMTRU𝓨ỆN.VN ﹍
Lý Tuyết Nhi chẳng biết là Bạch Dĩnh muốn nói cái gì.
“Bởi vì trong cái xã hội này, mối quan hệ đại diện cho tài nguyên.”
Bạch Dĩnh nói năng rất hùng hổ: “Người không có mối quan hệ thì chỉ bị người khác ném đi như rác mà thôi.”
Lý Tuyết Nhi lấy lại tinh thần, cô ta đang nói Vương Nhất không có quan hệ à.
Rốt cuộc cô ta cũng không nhịn được nữa rồi, tức giận nhìn Bạch Dĩnh: “Cô có biết anh ấy là…”
“Xuỵt.”
Vương Nhất lại ra giấu kêu cô ta im lặng.
Lúc này, Lý Tuyết Nhi mới nhịn xuống mà không nói nữa, trên mặt đầy vẻ bất mãn.
Anh rể của cô ta rõ ràng là một người có sức ảnh hưởng, sao lại không muốn để cô ta nói chứ?
Bạch Dĩnh cười lạnh: “Nói đi, sao lại không nói tiếp anh ta là ai?”
Lý Tuyết Nhi không nói thêm lời nào.
Bạch Dĩnh cho rằng Lý Tuyết Nhi đã sợ rồi, trên mặt lại xuất hiện nụ cười vui sướng vì thắng lợi.