Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Trên gương mặt Bạch tổng và Từ tổng lập tức nở nụ cười: “Cô Hồ không cần đa lễ.”

“Vị này là?”

Rất nhanh sau đó, ánh mắt Bạch tổng và Từ tổng chuyển sang người Vương Nhất.

Hồ Vĩnh Như lập tức giới thiệu: “Vị này là chủ nhân thật sự của tập đoàn Cự Phong, ngài Vương, Vương Nhất.”

Cùng với đó, cô ta lại giới thiệu cho Vương Nhất: “Hai vị này là thành viên của thương hội Giang Bình, ngài Bạch Đức Long và ngài Từ Lộc.

Nét mặt Vương Nhất chẳng hề thay đổi, cũng như không hề có ý định bước lên chào hỏi.

Bạch Đức Long và Từ Lộc nheo mắt, đánh giá Vương Nhất: “Anh là chủ nhân thật sự của tập đoàn Cự Phong sao?”

Hồ Vĩnh Như cố gắng mỉm cười: “Bạch tổng, Từ tổng, trước hết tôi muốn xác nhận lại vài chuyện với các ông. Hôm nay người mà hai anh em chúng tôi phải gặp là các ông sao?”

Bạch Đức Long vui vẻ gật đầu: “Dĩ nhiên.”

Nháy mắt Vương Nhất im lặng không nói gì, sắc mặt thay đổi liên tục.

Bây giờ anh hơi nghi ngờ không biết có phải mình tìm nhầm người không.

“Sao vậy?”

Bạch Đức Long và Từ Lộc cảm thấy bầu không khí hơi kỳ lạ nên lên tiếng hỏi.

“Không có gì.”

Hồ Vĩnh Như lắc đầu cười: “Chắc là đã xảy ra hiểu nhầm gì đó với ngài Vương.”

Vương Nhất không nói thêm, chỉ bảo: “Xin lỗi, tôi nhận nhầm người.”

Nói xong, anh định rời khỏi đó.

Hồ Vĩnh Hiên lập tức chặn đường anh, gương mặt tràn đầy tức giận: “Anh định rời đi như thế sao?”

“Vậy cậu nghĩ phải thế nào?”

Vương Nhất nhíu mày, hỏi ngược lại.

Hồ Vĩnh Như cũng bước lên một bước: “Chuyện này liên quan đến danh dự của bọn tôi, chúng tôi muốn biết, rốt cuộc ai đang muốn hãm hại bọn tôi.”

“Ngoài ra vợ của anh cũng là đàn chị của tôi có người muốn gây khó khăn cho chị ấy, còn đổ tội cho bọn tôi, tôi chắc chắn phải điều tra rõ ràng!”

Nét mặt cô ta trở nên nghiêm túc, lạnh lùng nói.

Trái lại Vương Nhất lại liếc nhìn Hồ Vĩnh Như mấy lần, sau đó hơi do dự rồi vẫn kể mặt mũi của hai sát thủ kia.

Nghe xong, Hồ Vĩnh Như lắc đầu: “Bọn tôi không biết hai người đó, còn về anh, quả thật anh trai tôi có ý định trả thù anh, nhưng đã bị tôi ngăn cản.”

“Chuyện liên quan đến thương nghiệp thì phải giải quyết trên thương trường.”

Vương Nhất gật đầu: “Xin lỗi, tôi đã hiểu nhầm các cô rồi.”

Nói xong anh đang định đi thì lại bị Bạch Đức Long và Từ Lộc lên tiếng ngăn cản: “Có vẻ, Hồ Hoàng Việt cũng chỉ làm công thôi, bây giờ anh là chủ nhân thật sự của tập đoàn Cự Phong, vậy cứ ở lại đây đi.”

“Tôi cần anh đồng ý vài việc.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui