Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Có vẻ ngoại trừ đánh đấm giỏi ra thì anh ta chẳng có gì.

“Đúng là một người lỗ mãng.”

Ngay tức khắc trong lòng Hồ Vĩnh Như đánh giá lại Vương Nhất, hơn nữa còn nhìn anh với ánh mắt thương hại.

Đàn chị Khinh Hồng của cô ta lại gả cho một người đàn ông như vậy.

Đúng là xót xa.

Vương Nhất đưa di động cho bọn họ xem: “Đúng là Thương Si mà.”

Bạch Đức Long và Từ Lộc liếc qua, thấy tên người liên lạc trong di động viết hai chữ ‘Thương Si’ rất to.

Trong nháy mắt vẻ mặt họ lại càng khinh thường hơn.

“Anh cho rằng cứ tùy tiện ghi chú tên người khác thành Thương Si, thì có nghĩa là anh đang nói chuyện với Thương Si sao?”

“Đừng nói nhảm nữa, cho anh hai lựa chọn, hoặc là tham gia vào thương hội Giang Bình của bọn tôi, sau đó khai trừ Hồ Hoàng Việt, hoặc tập đoàn Cự Phong của anh cũng đừng hòng mở cửa ở Giang Thành này nữa!”

Bạch Đức Long chỉ vào mũi Vương Nhật rồi nói với giọng giận dữ.

Hồ Vĩnh Như cũng bước lên một bước, nhìn Vương Nhất, nói: “Ngài Vương, anh vẫn nên mời những thành viên trong ban cán bộ cấp cao của chúng ta về đi thôi, nếu làm vậy thì thương hội bên này sẽ không quá tức giận.”

“Ngoài ra, nể mặt đàn chị Lý Khinh Hồng và đàn chị Kim Thúy Như, tôi sẽ điều tra giúp anh xem người thật sự đứng đằng sau là ai.”

Cô ta nhìn Vương Nhất với gương mặt bình tĩnh, cứ như chắc chắn rằng Vương Nhất sẽ làm như thế.

Vương Nhất lắc đầu: “Lời đã nói như tát nước ra ngoài, không thể rút lại.”

“Cho anh mặt mũi mà anh lại không cần…”

Gương mặt Bạch Đức Long và Từ Lộc đều tỏ ra vô cùng khinh thường, đanh định nói thì bị một cú điện thoại ngắt lời, rồi chợt ngoài cổng vang lên tiếng bước chân dồn dập.”

Bọn họ nhìn về phía tiếng gọi, thấy một đám người đang đi đến.

Hồ Hoàng Việt đột nhiên xuất hiện.

Sắc mặt Bạch Đức Long và Từ Lộc nhanh chóng thay đổi.

“Thương hội Hồng Ưng?”

Hồ Vĩnh Như và Hồ Vĩnh Hiên cũng giật mình, sao người của thương hội Hồng Ưng lại đến đây?

Chẳng biết tại sao, khi nhìn thấy đám người kia, trong lòng Hồ Vĩnh Như cảm thấy bất an.

“Ngài Vương.”

Bọn họ lễ phép chào hỏi Vương Nhất.

“Hội trưởng La, thương hội Hồng Ưng các ông đến đây làm gì?”

Bạch Đức Long tỉnh táo lại từ trong sự kinh ngạc, anh mắt ông ta hơi âm u, hỏi.

Ông ta cảm thấy áp lực vô cùng nặng nề.

Ông ta chỉ là hội viên trung cấp của thương hội Giang Bình, còn La Chí Viễn là người tổng phụ trách của thương hội Hồng Ưng hàng thật giá thật.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui