Tuy nhiên, Hạ Tuân hoàn hồn lại, hằn học nhìn Vương Nhất: “Cho dù cậu là Vương Nhất, cũng không thể đi vào nhà họ Hạ chúng tôi!”
“Không sai, hôm nay là sinh nhật của công chúa nhỏ, bất cứ ai không phải là người của nhà họ Hạ, đều không thể đi vào.”
“Cút ra cho tôi!”
Đằng sau Hạ Tuân, những người khác lũ lượt quở trách.
“Im mồm hết cho tôi!”
Tuy nhiên, vào lúc này, đằng sau lại truyền tới tiếng quát tức giận.
Hạ Lãm mặt mày âm trầm đi vào, trong mắt còn có sát ý.
“Gia chủ?!”
“Em ba!”
“Chú ba!”
Thấy Hạ Lãm mặt mày âm trầm đi vào, bất luận là Hạ Tuân, Hạ Nham hay Hạ Bình, hay là những người khác của nhà họ Hạ đều thay đổi sắc mặt, cũng không có hống hách như trước.
“Cậu Vương và ngài Y Si là khách quý tôi mời tới, các người vậy mà dám đối đãi với khách quý của tôi như vậy?”
Trong hai mắt của Hạ Lãm kèm theo sát ý, phàm là ai bị ông ta quét qua thì không ai không run sợ.
Hạ Vinh càng bị dọa ngu luôn.
Anh ta nhớ lại lời của Vương Nhất trước đó, anh là được gia chủ của nhà họ Hạ mời tới.
Lúc đầu anh ta không tin, nhưng bây giờ gia chủ thật sự tới rồi, chứng minh lời của Vương Nhất.
Anh thật sự là được gia chủ của nhà họ Hạ mời tới.
Vương Nhất nhìn sang Hạ Lãm, nói rất thản nhiên: “Hạ gia chủ, xem ra những người thân của ông không chào đón chúng tôi lắm.”
Lời này vừa dứt, trong mắt Hạ Lãm càng thêm âm trầm.
“Bắt đầu từ bây giờ, nếu ai còn nhắc tới một câu đuổi cậu Vương thì người đó cút ra khỏi nhà họ Hạ cho tôi.”
Ông ta cũng tức giận.
Vốn anh là muốn cùng nhau trở về nhà họ Hạ với Vương Nhất, ngài Y Si, nhưng lâm thời có một cuộc họp quan trọng làm trì hoãn.
Vương Nhất và Y Si đi vào nhà họ Hạ trước.
Vốn cho rằng gió yên biển lặng rồi, không ngờ ông ta vừa về tới nhà họ Hạ thì nhìn thấy người trong nhà đối xử lạnh lùng với khách quý do ông ta mời tới, thậm chí đã sử dụng tới vệ sĩ.
Điều này khiến Hạ Lãm rất tức giận, nếu người trong nhà như này, sau này ai dám giúp ông ta nữa?
Còn một điểm nữa, đó là bọn họ là vì chữa bệnh cho con gái của ông ta.
Bệnh tình là tính mạng, trì hoãn một giây thì bệnh của con gái ông ta sẽ càng nghiêm trọng.
Đối với bất cứ ai vọng tưởng gây bất lợi đối với ông ta, Hạ Lãm sẽ không tha cho.
Lúc này, có một cô gái không nhịn được mà nói: “Gia chủ, bọn họ ngay cả chứng chỉ hành nghề y cũng không có, làm sao có thể là bác sĩ, ngài đừng để bọn họ lừa!”