Phía Hạ Chi Tinh cũng không nhắc tới Hạ Trân nữa, mà tự mình vui chơi.
Đối với bọn họ mà nói, Hạ Trân chỉ là một niềm vui trong đó, đợi hứng thú qua đi, không ao còn nhớ cô ta nữa.
Công chúa của tối nay chỉ có một, đó chính là Hạ Chi Tinh.
Hạ Trân trầm mặc nhìn mọi thứ, nhìn tới cuối, cô ta cúi đầu xuống.
Vương Nhất bỗng hỏi: “Trân, ngưỡng mộ sao?”
Hạ Trân gật đầu.
“Lát nữa bọn họ sẽ ngưỡng mộ cô.”
Vương Nhất mỉm cười, nói.
Năm phút sau.
Ở cửa lớn của biệt thự nhà họ Hạ, một chiếc Rolls Royce dáng dài đỗ lại.
Một người phụ nữ lạnh lùng từ từ bước xuống xe, đằng sau còn có mấy người đàn ông xách túi to túi bé.
Người phụ nữ lạnh lùng này là Lãnh Nhan.
Cô ta khẽ phất tay, những người đàn ông này cất bước đi vào nhà họ Hạ.
Đám người Hạ Chi Tinh đương nhiên phát hiện những người đàn ông này, vẻ mặt của mọi người trở nên cảnh giác.
“Các người tìm ai?”
Lãnh Nhan không đếm xỉa, chỉ làm dấu tay.
Những người đàn ông này lấy đồ trong túi ra.
Ngay lập tức, cả căn phòng trở nên vô cùng xa hoa.
Mở hộp ra, vậy mà là một sợi dây chuyền kim cương sáng chói mắt.
“A! Là nước mắt thiên sứ có giá trị mười lăm tỷ trong bộ sưu tập trang sức mới nhất năm nay của Cartier.”
Một bạn nữ biết nhìn hàng đã không nhịn được mà thốt lên.
Người đàn ông ở đằng sau bày ra một chiếc váy cưới công chúa màu trắng.
“Á!”
Lần này ngay cả Hạ Chi Tinh cũng kêu lên.
“Chiếc váy cưới Vận Thường mà mọi cô gái đều mơ được mặc, vậy mà ở đây!”
“Chi Tinh, đây là phú hào nào theo đuổi cô tặng vậy, lãng mạn quá rồi?”
“Cầu hôn, đây nhất định là cầu hôn!”
Tất cả các bạn nữ đều nhìn Hạ Chi Tinh với vẻ mặt ngưỡng mộ.
Hạ Chi Tinh hít thở sâu liên tục mấy lần mới làm dịu được sự sững sờ trong lòng.
Hạ Trân cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn chiếc váy cưới này.
Nhưng chỉ nhìn vài lần thì cô ta lại cúi đầu xuống.
Cô ta không mặc được loại váy cưới này.