Chân Long Chí Tôn Đô Thị

“Cô, cô muốn làm gì?”

Lúc này, cô ta vậy mà cảm thấy sợ.

“Chị biết hai món đồ này có ý nghĩa quan trọng với tôi tới nhường nào không? Bây giờ bị chị hủy hoại, chị lấy gì đền tôi? Bán chị đi cũng không đền nổi!”

“Chị Trân, bình tĩnh…”

Trên trán Hạ Vinh toát mồ hôi lạnh.

Bởi vì anh ta bỗng ý thức được.

Hạ Trân của trước kia có bệnh tim, chạy mấy bước thì sẽ thở không nổi, cảm xúc càng không thể dao động kịch liệt.

Vậy nên mới có nhiều người bắt nạt cô ta, bởi vì bọn họ biết, bất luận bắt nạt ác cỡ nào, một kẻ bệnh tật như Hạ Trân cũng không thể phản kháng.

Nhưng bây giờ khác rồi, bệnh của cô ta đã khỏi sơ bộ rồi.

Ai còn dám tiếp tục bắt nạt cô ta nữa?

“Tránh ra.”

Sắc mặt của Hạ Trân vô cùng lạnh lùng.

Cuối cùng Hạ Vinh tránh ra, tất cả mọi người đều tránh ra.

Hạ Trân đi tới trước mặt Hạ Chi Tinh, tát mạnh một cái.

“Á!”

Cái tát này Hạ Trân tát rất mạnh, Hạ Chi Tinh lập tức kêu lên một tiếng.

Do chân đi giày cao gót, cô ta không khỏi lùi lại mấy bước.

Giẫm vào một mảnh vỡ thủy tinh, lập tức vấp chân, cả người ngã về phía sau.

Đằng sau vừa hay là chiếc bánh kem cắt được một nửa.

“Cẩn thận!”

Bụp—

Cả người Hạ Chi Tinh ngã vào chiếc bánh kem, kem bơ, hoa quả đổ hết lên người của Hạ Chi Tinh.

“Á—”

Trên người đều là kem bơ, Hạ Chi Tinh cũng không thể chịu được nữa, phát ra tiếng kêu xé ruột.

Hạ Trân vẫn bình tĩnh nhìn, giống như như này mới làm giảm cơn giận trong lòng.

Nhìn một màn này, người xung quanh đều không khỏi rùng mình.

Hạ Trân trước kia ai cũng có thể bắt nạt đã không tồn tại nữa.

“Xảy ra chuyện gì rồi!”

Nghe thấy tiếng kêu của Hạ Chi Tinh, đám người Hạ Lãm, Hạ Tuân cũng chạy tới.

Tuy nhiên, vừa vào cửa thì bị một màn trước mắt làm cho sốc — Hạ Chi Tinh nên đón sinh nhật cả người đều là bánh kem, ngã ở dưới đất một cách vô cùng nhếch nhác, Hạ Trân vốn nên ngoan ngoãn vâng lời lại nhìn Hạ Chi Tinh với vẻ mặt đầy tức giận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui