Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Hai tiếng bị bắt tới nhà kho bỏ hoang này là thời khắc đen tối nhất cuộc đời Lý Mộng Đình.

Lý Mộng Đình cắn môi, cô ta lấy hết dũng khí nói với Vương Nhất: “Anh hiểu nhầm rồi, tôi nói xin lỗi nghĩa là tôi đã không còn trong sạch nữa…..”

Vương Nhất sững người, lúc này anh mới phát hiện Lý Mộng Đình đã khóc rất dữ, đến bây giờ mắt cô ta vẫn còn vương ánh lệ.

Đặc biệt là khi nghĩ tới toàn bộ quá trình đều bị Vương Nhất chứng kiến, Lý Mộng Đình chỉ muốn chết đi.

Vương Nhất bình tĩnh nói một câu: “Không sao.”

Thái độ bình thản như thế càng khiến Lý Mộng Đình muốn khóc hơn.

Nhưng nghĩ lại, lần đầu của cô ta đã trao cho Văn Thái từ lâu rồi.

Lúc đó đã cô ta không còn trong sạch, so với bây giờ thì khác gì chứ?

Nghĩ thế, Lý Mộng Đình chỉ thầm thở dài.

Về sau, mỗi khi đối mặt với Vương Nhất, cô ta càng thấy mình kém cỏi hơn.

Sau khi đưa Lãnh Nhan về chỗ của cô ta để nghỉ ngơi, Vương Nhất liền rời đi.

Anh vốn định giúp Lãnh Nhan băng bó như lại bị cô ta từ chối.

Tối hôm đó, Vương Nhất gọi điện cho Hồng Phật.

“Thiếu chủ.”

Từ giọng nói âm trầm của Vương Nhất, Hồng Phất có thể cảm nhận được tâm trạng của anh không tốt lắm.

Vương Nhất nhàn nhạt hỏi: “Cô xuất thân từ tổ chức sát thủ nhỉ, những sát thủ trong tổ chức có những đặc điểm gì?”

Nhắc tới tổ chức sát thủ, có vẻ Hồng Phất hơi sợ hãi nhưng vẫn nhớ lại: “U Hồn là một tổ chức khoa học thần bí, nhưng dưới trướng của nó lại có rất nhiều tổ chức sát thủ. Tôi và chị Lãnh Nhan đến từ cùng một tổ chức sát thủ. Nếu nói về đặc điểm của bọn họ thì rất nhiều sát thủ đã tiếp nhận thí nghiệm cải tạo để trở nên mạnh hơn.”

“Thí nghiệm cải tạo?”

Nghe thế, Vương Nhất lập tức sững người rồi hỏi tiếp: “Nghĩa là sao?”

Loại tin tức kiểu này, dù là cơ quan tình báo quốc gia cũng khó mà tra ra được. Chỉ có những thành viên thật sự trong tổ chức mới biết.

Hồng Phất tiếp tục nói: “U Hồn cũng tính là kim chủ của rất nhiều tổ chức sát thủ. Tôi cũng không rõ lắm nhưng bọn họ đã tồn tại từ rất lâu rồi.”

Vương Nhất lập tức hiểu ra.

Thí nghiệm khoa học luôn cần rất nhiều tiền.

Cũng có nghĩ, cái tổ chức “U Hồn” mà anh hiểu chỉ là một góc của tảng băng.

Cũng bì có tiền nên mới có thể thu nạp nhiều loại tổ chức sát thủ.

Vương Nhất bỗng hỏi: “Vậy những sát thủ từng bị cải tạo có gì khác với người bình thường.”

Hồng Phất nghĩ một lúc rồi nói: “Nhìn chung vẫn là người, nhưng trong cơ thể bọn họ được trộn lẫn rất nhiều nguyên tố kim loại vi lượng nên màu máu có thể xem như hơi có màu rỉ sét, Nhưng tôi cũng chưa từng tiếp nhận thí nghiệm cải tạo, thật sự rất đáng sợ.”

Sau khi cúp máy, Vương Nhất trầm mặc hồi lâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui