Chân Long Chí Tôn Đô Thị

“Tôi còn tưởng là ai, hóa ra là thằng chồng của Lý Khinh Hồng đó à, anh Lý, đây chính là cái tên ở rể nhà anh đó hả?”

Mẹ Tần Tuấn là nhìn về phía ba mẹ Lý Tử Hàm, trên mặt mang theo vẻ trào phúng.

Hai người kia liều mạng ra hiệu cho mẹ Tần Tuấn đừng nói nữa, nhưng mà cô ta làm như không nhìn thấy, miệng vẫn như được gắn súng máy mà bắn liên hồi.

“Tôi nghe nói chồng có Lý Khinh Hồng là một tên phế vật, ngày hôm nay đã gặp mặt rồi, quả nhiên là y như lời đồn, cậu cùng với con gái của cậu đúng là ba nào con nấy.”

“Nhưng mà cậu tới cũng đúng lúc lắm, ba người các người quỳ xuống hết đi, khi nào con trai tôi tha thứ cho các người thì lúc đó các người mới có thể đứng dậy.”

Người đàn ông Vương thị chẳng qua cảm thấy cái tên Vương Nhất nghe khá quen tai, nhưng mà lại không nhớ được, cho nên cũng không để ở trong lòng, vẫn cười lạnh mà nhìn bọn họ.

Hồ Vĩnh Như tức giận nhìn bọn họ, Vương Tử Lam vừa ôm cổ Vương Nhất vừa nói những câu không hoàn chỉnh.

“Ba ơi, bọn họ mắng mẹ đó, còn mắng ba nữa, con bị mắng thì không sao hết, nhưng mà bọn họ không thể mắng ba mẹ được.”

Khắp gương mặt của cô bé đều là lửa giận.

Vương Nhất không để ý đến tiếng la hét của đám người kia, anh chỉ hôn một cái lên gương mặt Vương Tử Lam.

“Ba biết rồi, chờ một lát nữa bọn họ sẽ phải trả một cái giá đắt.”

“Hahaha…”

Lời này vừa mới nói ra, ngoại trừ ba mẹ Lý Tử Hàm thì tất cả mọi người đều bật cười.

Trên mặt bọn họ đều mang theo vẻ kiêu ngạo: “Chúng tôi là người vương tộc Yên Đô, địa vị cao hơn hai ba con các cậu đến mức không thể đếm nổi, cậu có thể làm gì để khiến cho tôi trả giá đắt đây?”

Trong số đó, mẹ của Tần Tuấn là hung hăng nhất, cũng là người ra vẻ xem thường nhất.

Vương Nhất không trả lời, anh chỉ bỗng nhìn về phía gò má trái sưng tấy của Hồ Vĩnh Như: “Mặt của cô là do cô ta đánh?”

Hồ Vĩnh Như nhẹ gật đầu, tức giận mà không dám nói gì.

Nhưng mà ngay sau đó, Vương Nhất liền nhanh chân bước tới trước mặt mẹ Tần Tuấn, hung hăng đánh một bạt tai thật mạnh.

Chát.

Một cái tát này tát rất mạnh, ngay cả răng cũng rơi ra hai cái, miệng của cô ta toàn là máu.

Nhìn thấy cảnh tượng này, dù là người Lý thị, Tần thị hay là Vương thị, bọn họ cũng không thể tin nổi mà mở to mắt nhìn.

Lúc lấy lại tinh thần, bọn họ vô cùng tức giận.

“Cậu lại dám ra tay, có biết chúng tôi là ai không hả?”

“Cậu dám đánh tôi, tôi muốn các người phải tan nhà nát cửa.”

Mẹ Tần Tuấn như là bị điên, cho dù miệng chảy máu nhưng vẫn cứ chửi ầm lên với Vương Nhất.

Vương Nhất cười nhạt, hoàn toàn không để trong lòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui