Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Hồ Vĩnh Hiên và Hồ Vĩnh Như là anh em, đều du học từ nước ngoài trở về.

Mặc dù năng lực của Hồ Vĩnh Hiên không xuất chúng bằng Hồ Vĩnh Như, nhưng thắng ở chỗ có dã tâm, làm việc gì cũng có mục đích mãnh liệt.

Trong số những người trẻ tuổi, chỉ có anh ta là thích hợp nhất.

Có vẻ như cũng không có ai có thể chọn.

Hồ Cương chỉ có thể nói: “Nếu như cháu đã hỏi, vậy thì ông cũng mượn cơ hội để công bố chuyện này luôn.”

Hồ Cương liếc nhìn toàn trường, giọng nói lanh lảnh.

“Tôi đã già rồi, qua bữa tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi ngày hôm nay tôi sẽ đến độ tuổi hưởng thọ, nhà họ Hồ vẫn chưa thành công vang dội, cần phải tìm một người thừa kế vị trí gia chủ đời tiếp theo để dẫn dắt nhà họ Hồ đi đến thắng lợi huy hoàng.”

Oành.

Lời này vừa mới nói ra, biểu cảm của tất cả những người có mặt ở đây đều trở nên kích động vô cùng, thậm chí gương mặt còn đỏ bừng.

Ứng cử viên cho vị trí gia chủ nhà họ Hồ đời tiếp theo sắp được công bố rồi ư?

Biểu cảm của Hồ Vĩnh Hiên cũng trở nên phấn khích.

Rốt cuộc thì thời khắc lịch sử này cũng đã đến.

Chỉ nghe thấy Hồ Cương ho một tiếng rồi chậm rãi nói: “Một người phù hợp với vị trí gia chủ, ngoại trừ năng lực xuất chúng thì còn phải nhận được sự tin tưởng của mọi người.”

“Tất cả người nhà họ Hồ, mỗi người một phiếu, chọn ra người mà các người cảm thấy thích hợp nhất, người này chính là gia chủ đời tiếp theo.”

Ánh mắt của đám người nhà họ Hồ đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Hồ Vĩnh Hiên lại lộ ra nụ cười đã nắm chắc phần thắng trong tay.

Bọn người Hồ Minh Chính, Hồ Khánh Vinh, Hồ Thanh Thanh lập tức nhìn về phía Hồ Vĩnh Hiên.

“Cháu chọn anh họ Vĩnh Hiên.”

“Cháu cũng chọn anh họ Vĩnh Hiên.”

Bọn người Hồ Minh Chính và Hồ Khánh Vinh lần lượt cho thấy mình lựa chọn Hồ Vĩnh Hiên.

Rất nhanh, ngoại trừ Hồ Vĩnh Như không có ý kiến thì tất cả mọi người đều lựa chọn Hồ Vĩnh Hiên.

Không một người nào lựa chọn Hồ Vĩnh Như.

Nhìn thấy kết quả này, Hồ Cương liền tuyên bố quyết định sau cùng.

“Hồ Vĩnh Hiên sẽ là người đảm nhiệm vị trí gia chủ nhà họ Hồ đời tiếp theo.”

Bôm bốp.

Cả khoảng sân liền vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Những người ủng hộ Hồ Vĩnh Hiên vui mừng không thôi, dường như bọn họ mới chính là gia chủ.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi chuyện đang diễn ra, nếu như lúc này mà còn không hiểu có chuyện gì thì Hồ Vĩnh Như chính là kẻ ngốc.

Chỉ là lúc này trong lòng cô ta lạnh buốt vô cùng, giống như trái tim bị người khác đâm mạnh một dao.

“Người âm thầm tập hợp tất cả người nhà họ Hồ để đối đầu với em chính là anh đúng không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui