Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Trái tim của mọi người rung lên, thương giới của Giang Thành sắp xảy ra động đất rồi sao?

tập đoàn Cự Phong đứng sừng sững nhiều năm không đổ ở Giang Thành, rất nhiều công ty tập đoàn dựa vào tập đoàn Cự Phong mà sinh ra.

Tập đoàn Lệ Tinh càng không cần nói, tập đoàn bản địa của Thiên An, dạo gần đây mới khai thác thị trường Giang Thành, coi như trở thành ‘vị khách quý mới’ của thương giới Giang Thành.

Nhà họ Hồ phẫn nộ, cuối cùng muốn ra tay với hai cự bá này rồi sao?

Hồ Vĩnh Hiên lại biết nguyên nhân ông nội nói như vậy.

Cho dù tới bước này, ông ta vẫn không muốn thấy máu ở đại thọ 70 tuổi của mình.

Ngay cả Hồ Vĩnh Hiên cũng bắt đầu có hơi sốt ruột, hận không thể nhanh chóng khiến Vương Nhất chết ở đây.

Mọi người muốn xem phản ứng của Vương Nhất.

Tuy nhiên trên mặt Vương Nhất không có vẻ hoảng hốt gì cả, thậm chí còn mang một chút mỉa mai.

“Ông chắc chắn là tập đoàn Cự Phong và tập đoàn Lệ Tinh của tôi phá sản không? Chứ không phải là tập đoàn của nhà họ Hồ ông?”

“Ha ha ha…”

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người của nhà họ Hồ phát ra một tràng tiếng điên cuồng.

Giống như nghe thấy câu chuyện nực cười nhất trên đời, vẻ mặt ai cũng đầy ý mỉa mai.

Ngay cả Hồ Cương cũng cười.

“Cậu không biết sự cường thịnh của nhà họ Hồ tôi ở Giang Thành, chuyện ngay cả nhà họ Hạ, nhà họ Lục cũng không làm được, chỉ dựa vào tập đoàn Cự Phong và tập đoàn Lệ Tinh của cậu thì có thể cắt đứt chuỗi kinh tế của nhà họ Hồ tôi ư?”

“Ông nội, anh ta đâu phải người Giang Thành, không biết sức ảnh hưởng của nhà họ Hồ chúng ta ở Giang Thành, hào môn của Thiên An đều là đồ bỏ đi, sao có thể so sánh với hào môn ở Giang Thành của chúng ta chứ?”

Trên mặt Hồ Vĩnh Hiên nở nụ cười, nói.

Ngay cả một số khách khứa ở đây cũng không tin.

Tuy tập đoàn Cự Phong và tập đoàn Lệ Tinh là xí nghiệp lớn, nhưng muốn cắt đứt chuỗi kinh tế của nhà họ Hồ, đâu có dễ như vậy?

Gần như không thể!

Vương Nhất cũng khẽ mỉm cười: “Một khoảng thời gian trước, bất luận là nhà họ Kim, hay nhà họ Thẩm cũng giống như các người, khinh thường tôi, mà bây giờ nhà bọn họ bị lật đổ, một nhà đã bị tiêu vong.”

Tiếng cười im bặt.

Hồ Cương, Hồ Vĩnh Hiên cảm thấy bị mạo phạm, mặt mày đầy sự phẫn nộ.

“Đó là do hào môn của Thiên An các cậu quá yếu, nhà họ Hồ tôi không thể đi theo vết xe đổ của bọn họ!”

Trong lời nói của Hồ Cương tràn đầy tự tin.

Các khách mời khác cũng cảm thấy không thể.

Cùng là vùng đất ở thành phố G, Thiên An chỉ là nơi phất lên sau, Giang Thành lại là tỉnh thành.

Hào môn của hai nơi đương nhiên không thể so sánh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui