Chân Long Chí Tôn Đô Thị

“Vậy thì hết cách, nhà họ Hồ ông đợi bị diệt vong đi.”

Hồ Hoàng Việt lắc đầu, cảm thấy tội nghiệp cho sự ngu si của nhà họ Hồ.

Hồ Vĩnh Hiên nhìn Vương Nhất và Hồ Hoàng Việt, đột nhiên hiểu ra cái gì đó, cười lạnh một tiếng.

“Hồ Hoàng Việt, ông tưởng cục diện bây giờ vẫn là ông chiếm thế thượng phong sao?”

Hồ Hoàng Việt không hề sợ hãi: “Lẽ nào không phải sao?”

Tuy ông ta âm thầm bố trí mọi chuyện, nếu đối đầu chính diện, ông ta chắc chắn không phải đối thủ của nhà họ Hồ.

Nhưng thua là thua, không thể tìm lý do, vậy nên Hồ Hoàng Việt cũng rất có lòng tin.

Hồ Vĩnh Hiên chỉ vào Nam Bắc Song Đao ở hai bên trái phải, lạnh lùng nói: “Ông hình như nhầm lẫn một chuyện, nơi này là nhà họ Hồ, không ai dám gây sự ở nhà họ Hồ chúng tôi.”

“Một khi ông nội lệnh cho Nam Bắc Song Đao ra tay, các người không ai có khả năng sống.”

“Ông chết rồi, còn đấu với nhà họ Hồ tôi kiểu gì, cho dù ông bôi đen chúng tôi, chúng tôi vẫn có thể dựa vào sức ảnh hưởng mà xoay chuyển tình thế, ông chắc chắn muốn đấu tới chết với chúng tôi sao?”

Hồ Hoàng Việt không lên tiếng, liếc nhìn Nam Bắc Song Đao một đen một trắng, trên người hiện lên một chút áp lực.

Đúng vậy, Hồ Vĩnh Hiên nói không sai, ưu thế của ông ta chỉ chèn ép nhà họ Hồ ở mảng thương nghiệp.

Nếu ông ta bị Nam Bắc Song Đao gi ết chết, mọi thứ đều chỉ là nói suông.

Ông ta bảo Tô Thắm trốn ở đằng sau mình.

Nhìn thấy một màn này, Hồ Vĩnh Hiên đã cười: “Dựa vào ông vẫn không thể cấu thành uy hiếp với nhà họ Hồ, nếu biết điều thì mau chóng chủ động nói rõ với truyền thông, nói là ông vu oan cho chúng tôi.”

Thấy cục diện lại bị Hồ Vĩnh Hiên khống chế, Hồ Cương không khỏi cảm thấy may mắn với lực chọn thông minh khi mình chọn Hồ Vĩnh Hiên trở thành gia chủ đời tiếp theo, ông ta cũng quát to một tiếng.

“Không sai, nếu ép tôi quá, tôi cho Nam Bắc Song Đao giết tất cả các người.”

Hồ Hoàng Việt không nhịn được mà nhìn sang Vương Nhất.

Chuyện ở phương diện võ lực nằm ngoài phạm trù của ông ta.

Dùng sức một người đối kháng với cả gia tộc, thật sự có hơi làm khó anh rồi.

Vương Nhất từ đầu tới cuối cũng không lên tiếng, thậm chí không thèm liếc nhìn Nam Bắc Song Đao như hổ rình mồi ở một bên, chỉ gật đầu với ông ta.

Hồ Hoàng Việt lập tức có lại tự tin.

Ánh mắt này chứng tỏ Vương Nhất giao chuyện này cho ông ta.

Đây là sân chơi chính của ông ta.

Tùy ý ông ta làm gì thì làm.

Anh là chỗ dựa của Hồ Hoàng Việt.

Một khi ông ta không chống đỡ được, Vương Nhất đương nhiên sẽ ra tay.

Ông ta cực kỳ tự tin, nhìn tất cả mọi người của nhà họ Hồ nói: “Sản nghiệp của nhà họ Hồ đã tụt giảm, tiếp theo là người của nhà họ Hồ các người rồi, tôi muốn đưa từng người vào tù!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui