Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Vương Nhất vừa dứt lời, tất cả mọi người đều cảm thấy anh điên rồi.

Ngay cả Lục Kiệu và Hạ Lãm cũng cảm thấy Vương Nhất điên rồi.

Hung danh của Nam Bắc Song Đao đã vang khắp thành phố G, vong hồn chết dưới song đao của bọn họ không đếm xuể, Vương Nhất lấy đâu ra tự tin đó.

Mọi người của nhà họ Hồ thì càng bật cười.

“Tôi thấy anh ta bị dọa ngu rồi, thực lực của Nam Bắc Song Đao chỉ yếu hơn hội trưởng Hồng của hiệp hội võ đạo Giang Thành một chút, họ là người anh ta có thể đối kháng được sao?”

“Tôi cảm thấy không cần để hai người ra tay, tùy ý một người thì có thể kết thúc anh ta.

Ngay cả Hồ Cương cũng cười.

“Thật ra lần trước khi cậủ đập nhà tổ của nhà họ Hồ chúng tôi thì tôi nên gọi Nam Bắc Song Đao trở về, chỉ cần có bọn họ ở đây, cậu không làm được chuyện gì cả.

Vẻ mặt của người nhà họ Hồ đều hết sức khinh thường.

Ánh mắt của Hồ Vĩnh Hiên, Hồ Minh Chính thì càng lạnh lẽo khi nhìn Vương Nhất.

Theo bọn họ thấy, lần trước Vương Nhất đập nhà tổ của bọn họ chính là lúc lực lượng cảnh giới của nhà họ Hồ yếu nhất.

Bây giờ tất cả thành viên của nhà họ Hồ đông đủ, Vương Nhất căn bản không có cơ hội.

Ngay cả Hồ Hoàng Việt cũng trở nên lo lắng, ông ta đương nhiên biết nhà họ Hồ cường thế như này không chỉ dựa vào thủ đoạn đen ăn đen, còn dựa vào cường giả tuyệt thế tọa trấn.

Ông ta đứng ở cách trăm mét, nhưng vẫn cảm nhận được một cô khí thế mạnh mẽ khiến cả người ông ta run rẩy.

Tô Thắm ở đăng sau thì ôm chặt Hồ Hoàng Việt.

Vào lúc này, một vệ sĩ của nhà họ Lục hoảng hốt chạy tới.

“Cậu, cậu Lục, ông Phương của nhà họ Lục tới rồi!”

Lục Kiệu lập tức vui mừng: “Mau mời ông Phương vào!”

Vương Nhất mặt mày ngạc nhiên nhìn anh ta, Lục Kiệu lập tức nở nụ cười nói: “Anh Vương, anh yên tâm, ông Phương là một trong nhiều cường giả tọa trấn của nhà họ Lục chúng tôi, tuy không phải đỉnh tiêm, nhưng bảo vệ tính mạng của anh thì vẫn dư sức!”

“Vậy sao?”

Vương Nhất mỉm cười, không lên tiếng.

Lúc này đã có nhóm vệ sĩ của nhà họ Hạ,. nhà họ Lục và Hồ Hoàng Việt xông vào nhà họ Hồ, Vương Nhất cũng không đi vào.

Nhưng trái tim của anh treo lên cao.

Anh rất sợ Tử Lam xảy ra chuyện ngoài ý muon.

Nếu không cả đời này anh sẽ không tha thứ cho mình!

Hồ Cương gầm lên một tiếng: “Chặn bọn họ!”

Hồ Vĩnh Hiên dẫn tất cả các vệ sĩ xông về phía bọn họ.

Nhưng số lượng vệ sĩ của nhà họ Hồ có hạn, trước đó bị Lãnh Nhan xử lý một tốp, ngay cả thủ lĩnh Hank cũng bị một ánh mắt của Vương Nhất dọa ngất đi, thật sự không cản được.

Hồ Cương mặt mày lo lắng: “Nam Bắc Song Đao, mau ra tay, giết bất cứ ai trong bọn họ!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui