Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Thành Trâm bị dọa không nhẹ, nhanh chóng chạy về phía Hồ Cương.

Vốn muốn cầu xin sự che chở của nhà họ Hồ, đâu biết Hồ Cương lại tức giận gầm lên một tiếng, tát cô ta một cái vào mặt.

“Im mồm cho tôi!”

Thành Trâm bị tát một cái thì đơ ra, ôm mặt hỏi: “Hồ gia chủ, tại sao đánh tôi?”

Vẻ mặt Hồ Cương cực kỳ tức giận, trách mắng: “Cô hại nhà họ Hồ tôi thành như này, còn hỏi tôi tại sao đánh cô?”

Thành Trâm hoàn toàn đơ ra: “Tôi không có hại nhà họ Hồ, sao lại nói câu như này chứ?”

“Còn không biết mình sai ở đâu!”

Hồ Cương cực kỳ tức giận đã tát Thành Trâm một cái khiến cô ta ngã ra đất.

Đám người Hồ Vĩnh Hiên, Hồ Minh Chính cũng tức giận nhìn Thành Trâm.

Đột nhiên quên mất chính bọn họ đã đưa ra đề nghị nhốt Vương Tử Lam ở phòng tôi.

Thành Trâm chỉ là một vật hy sinh đáng thương.

Hồ Cương chỉ vào Thành Trâm, lạnh lùng nói: “Người phụ nữ này mới là tên đầu sỏ ra tay với con gái cậu, muốn xử lý cô ta như nào thì tùy ý cậu, nhưng đừng liên lụy tới nhà họ Hồ!”

Vương Nhất lạnh lùng nhìn, không lên tiếng.

Anh sao lại không biết rõ, chính vì có nhà họ Hồ chống lưng, Thành Trâm mới không kiêng ky như thế.

Vương Nhất nhìn sang Vương Tử Lam, hỏi: “Người phụ nữ này bất nạt con như nào?”

“Dì ấy bắt con làm việc sống, còn bắt ăn cái bánh bao chay đó!”

Vương Tử Lam chỉ vào cái bánh bao chay đen xì ở trong hố ga.

Xoạt!

Ánh mắt của Vương Nhất lập tức trở nên rét lạnh: “Muốn chết!”

Thành Trâm theo bản năng muốn chạy, Vương Nhất lại túm mạnh tóc của cô ta, sau đó dùng sức giật lại.

Trong tầng hầm yên tĩnh truyền ra tiếng kêu thảm thiết xé ruột xé gan của Thành Trâm.

Mái tóc của Thành Trâm bị Vương Nhất gần như dùng sức giật đứt.

Trên mặt đất có một nhúm đen xì, đều là tóc của cô ta.

Thành Trâm đang năm dưới đất kêu la lăn lộn.

Bụp!

Vương Nhất nhấc chân, giãm mạnh vào mặt Thành Trâm.

Mặt của Thành Trâm dính sắt vào đất, ngũ quan trở nên méo mó.

Tất cả mọi người của nhà họ Hồ ở đằng sau đều không nhịn được mà hít một hơi khó lạnh.

Thủ đoạn của Vương Nhất quá tàn nhãn!

“Nghe nói cô bắt con gái tôi ăn bánh bao chay trong hố ga?”

Vương Nhất từ trên cao nhìn xuống cô ta, giọng nói lạnh nhạt “Vậy được, cô ăn nó cho tôi.”

“Không ăn thì tôi giãm nát đầu của cô.

Âm!

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều nhìn sang cái bánh bao chay đó, lập tức sắc mặt thay đổi.

Cái bánh bao chay đó dính đầy chất bẩn được bài tiết ra, đã bị ruồi nhặng bu lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui