Tên thuộc hạ thận trọng hỏi.
Hồng Giác Hải đánh mạnh vào đầu anh ta một cái, tức giận nói: “Còn điều tra cái gì, trực tiếp gạt gạch tên cậu ta đi, không cho phép Vương Nhất thay thế Diệp thị của Vương tộc tham gia!”
Tên thuộc hạ bị người của cơ quan lưu trữ hồ sơ dọa sợ: “Hội trưởng, như thế này không tốt đâu? Ngộ nhỡ Vương Nhất kia thật sự có lai lịch rất đáng sợ thì sao? Hơn nữa bên phía cô Diệp cũng không dễ lừa.”
Khuôn mặt Hồng Giác Hải đột nhiên tràn đầy sự tức giận: “Cái gì mà có lai lịch đáng sợ, chắc chắn người của cơ quan lưu trữ hồ sơ đã có sự nhầm lân, cậu ta có thể là ¡ nhân vật lớn gì chứ?”
Cho dù thế nào, Hồng Giác Hải sẽ không nghĩ Vương Nhất là nhân vật lớn trên vạn người kia.
“Mau đi làm đi!”
Hồng Giác Hải tức giận nói: “Gạch tên cậu ta đi!”
“Được rồi…”
Không có cách nào khác, tên thuộc hạ chỉ có thể đi làm.
Vương Nhất và Diệp Thúy Như không biết tên của mình đã bị gạch bỏ.
Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng giao Vương Tử Lam nhờ Lý Mộng Đình chăm sóc, sau đó vội vàng đi về phía Lục Địa Thiên Thành.
Lục Địa Thiên Thành chính là dự án đang được tập đoàn Viên Dương khai thác.
Mà tập đoàn Viên Dương chính công ty chỉ nhánh của Diệp thị ở Giang Thành.
Có một người đàn ông trung niên mặc vest, đi giày da đứng ở cửa đón tiếp.
Nhìn thấy Vương Nhất và Lý Khinh Hồng, lập tức đi lên đón tiếp.
“Anh Vương, cô Lý!”
“Ông là?”
Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đều kinh ngạc nhìn người đàn ông trung niên này.
“Anh Vương có thể chưa từng nghe nói về tôi, nhưng tôi đã được nghe nói về anh Vương và cô Lý.
Người đàn ông trung niên cười haha nói: “Tôi tên là Diệp Phú Quý, là người phụ trách tập đoàn Viễn Dương, cô chủ đã căn dặn tôi ở đây đợi hai người, có hai chuyện phải làm”
“Diệp Phú Quý”
Vương Nhất lẩm bẩm, đột nhiên có ấn tượng.
Lúc trước, ở đại viện nhà họ Hồ, Hồ Hoàng Việt vì ông ta mà không chút do dự khai chiến với nhà họ Hồ, doanh nghiệp khổng lồ đã hợp tác nhiều năm với nhà họ Hồ, tập đoàn Viên Dương.
Người phụ trách chính là Diệp Phú Quý.
Vương Nhất cười: “Nhớ ra rồi, ông có quen biết với Hồ Hoàng Việt đúng không?”
Thái độ của Diệp Phú Quý vô cùng khiêm nhường: “Hồ đổng, ông ấy cũng là đối tác của cô chủ, đương nhiên, vây giờ tập đoàn Viên Dương cũng đã thiết lập lại quan hệ hợp tác với nhà họ Hồ.”
Vương Nhất gật đầu, lúc đồng ý giao vị trí gia chủ nhà họ Hồ cho Hồ Hoàng Việt, ngày hôm sau Hồ Cương đã thoái vị, Hồ Hoàng Việt kế thừa vị trí gia chủ.
Đương nhiên tập đoàn Viên Dương sẽ lập tức khôi phục quan hệ hợp tác với nhà họ Hồ.
“Nói đi, hai việc gì?”
Vương Nhất hỏi.