“Chuyện gì vậy?”
Vẻ mặt Diệp Thúy Như u ám, tức giận nói.
Diệp Phú Quý không dám làm trái, kể lại chuyện vừa xảy ra.
Diệp Thúy Như nghe xong, trên mặt hiện lên sự tức giận hiếm thấy.
“Vương Lâm, Vương Nhất là khách tôi mời đến, anh dựa vào cái gì mà đuổi anh ta đi?”
Diệp Thúy Như không lập tức nói ra Vương Nhất chính là ứng cử viên đại diện cho Diệp thị của cô ta xuất chiến, bây giờ vẫn chưa phải là lúc tuyên bố.
Nói xong, lại nhìn Vương Nhất và Lý Khinh Hồng, áy náy nói: “Để hai người chê cười rồi, đi theo tôi.”
Vương Nhất và Lý Khinh Hồng lạnh lùng liếc nhìn Vương Lâm, quay người đi vào sảnh.
Nhìn thấy Diệp Thúy Như nói chuyện với Vương Nhất như vậy, nhưng lại không cho mình lên tầng, ngọn lửa vô danh trong lòng Vương Lâm ngày càng lớn, đã vào giai đoạn sắp nổ.
Trên người anh ta đều là sát khí, nhưng lại được che giấu rất tốt, không bộc phát ra ngoài.
Bởi vì anh ta biết, bây giờ không phải là lúc nổi giận.
“Thúy Như tập hợp tất cả Vương tộc, là muốn đánh úp Tần thị, điều này chỉ xem thực lực, tôi xem lát nữa anh ta làm như thế nào!”
Vương Lâm quay đầu nhìn năm cường giả đại diện cho Vương thị xuất chiến, rất có khí thế.
Dẫn mấy người Vương Nhất đi đến phòng làm việc của Diệp Thúy Như, Diệp Phú Quý lập tức rời đi.
Đây là buổi tụ họp của Vương tộc, không phải là cuộc họp mà một người không phải trung tâm của Vương tộc như ông ta có thể tham gia.
Ông ta hận không thể rời đi càng sớm một chút.
Phong làm việc của Diệp Thúy Như rất lớn, bên trong cùng là một cửa sổ sát đất khổng lồ, trong suốt, có thể thu cả vòng kinh doanh buôn bán của Giang Thành vào mặăt.
“Phòng làm việc khá tốt.”
Vương Nhất đánh giá.
Diệp Thúy Như mỉm cười, không nói gì, chỉ tiếp tục pha trà.
Cuối cùng Vương Lâm cũng đến, ngồi đối diện với Vương Nhất.
Lúc này Lạc Thanh Thủy vẫn chưa đến, nên buổi trò chuyện không được tính đã hoàn toàn bắt đầu.
Mặc dù Diệp Thúy Như không nói chuyện với Vương Nhất, nhưng sự chú ý hoàn toàn đặt lên người Vương Nhất, không thèm nhìn người chồng chưa cưới là anh ta.
Cuối cùng Vương Lâm không chịu được nữa, kìm nén sứ tức giận nói với Diệp Thúy Như: “Thúy Như, bây giờ em là vợ chưa cưới của anh, ở bên ngoài ít nhất phải có dáng vẻ của một người vợ chưa cưới nên 4u co.
Trong mắt Diệp Thúy Như lóe lên tia lạnh lùng.
Vương Nhất và Lý Khinh Hồng kinh ngạc nhìn Vương Lâm, ngay cả bọn họ cũng đã nhìn ra, Diệp Thúy Như đã có chút tức giận.
“Vợ chưa cưới?”
Diệp Thúy Như lạnh lùng nói: “Vậy được, tôi đưa ra một vài yêu cầu nếu anh muốn lấy tôi, “Thứ nhất, anh nhất định phải ở rể, nếu không tôi sẽ không gả cho anh.”
Bùm!
Câu này vừa được nói ra, vẻ mặt Vương Lâm lập tức thay đổi.