Chân Long Chí Tôn Đô Thị

“Trong khoảng thời gian năm năm, chuyện gì cũng có thể xảy ra, cho nên hội trưởng Hồng nghỉ ngờ thân phân của anh ta là giả, để đảm bảo đại hội Bắc Cảnh diễn ra đúng kế hoạch, tất cả những nhân tố bất bình thường đều phải được loại bỏ, nên ông ấy đã gạch tên của Vương Nhất đi!”

Diệp Thúy Như vẫn im lặng, sắc mặt rất khó coi.

Khoảng thời gian trống năm năm đúng là một vấn đề nghiêm trọng.

Cách đây rất lâu, cô ta đã điều tra thân phận của Vương Nhất, tất cả đều đầy đủ, chỉ trừ năm năm ở giữa để trống.

Không ngờ đây lại trở thành cái cớ để ngăn Vương Nhất dự thi.

Mọi người đều ghen tị với cô ta, ai cũng muốn đuổi kẻ ngoại lai này đi.

Cô ta chỉ đang thay mặt những người đó nói nên lời trong lòng thôi.

Vương Nhất, Lý Khinh Hồng và những người khác đều rơi vào trâm mặc.

Cho dù độc ác xấu xa, lòng dạ rắn rết thì cô ta cũng chỉ muốn sống mà thôi.

Nếu muốn sống tốt thì nhất định phải leo lên đỉnh cao nhất.

Về điểm này, Lý Khinh Hồng không bằng Diệp Thúy Như.

Thứ mà hai người theo đuổi không giống nhau.

Chỉ trong nháy mắt, Diệp Ân Thi đã kịp phản ứng lại.

Cô ta nổi giận: “Dòng máu không chứng tỏ được điều gì, thứ nhà họ Diệp cần bây giờ là năng lực, năng lực của tôi mạnh hơn cô, cô phải nghe theo tôi.”

“Bây giờ, tôi ra lệnh cho cô rót cho tôi một tách trà!”

Diệp Ân Thi trịch thượng nhìn Diệp Thúy Như, lạnh lùng ra lệnh.

Diệp Thúy Như ngồi yên tại chỗ, không nhúc nhích.

“Tự tìm chết!”

Trong đáy mắt của Diệp Ân Thị lóe lên sát khí, cô ta đột nhiên đứng dậy, tát mạnh vào mặt Diệp Thúy Như.

Bốp!

Âm thanh giòn tan vang lên, một vệt máu chảy ra từ khóe môi Diệp Thúy Như.

Nhưng cô ta không kêu đau, càng không có ý định đứng dậy, chân mày cũng không nhíu lấy một cái.

Sắc mặt Diệp Ân Thi càng trở nên khó coi, lại giơ tay lên tát tiếp.

“Dừng tay!”

Một giọng nói lạnh lùng vang lên, Lý Khinh Hồng không biết đã đứng lên từ lúc nào, bắt lấy tay cô ta.

“Người nhà họ Lý cũng dám quản chuyện của nhà họ Diệp chúng tôi? Buông tay ra!”

Diệp Ân Thi tức giận, quát Lý Khinh Hồng.

“Cô ấy đã làm rất tốt, cô dựa vào cái gì tát cô ấy?”

Lý Khinh Hồng nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng.

Diệp Ân Thị cả kinh, nhưng vẫn tức giận nói: “Đến một cao thủ cô ta cũng không mời được, người duy nhất là do tôi mời đến, cô ta có tư cách gì dẫn dắt nhà họ Diệp tham gia đại hội Bắc Cảnh? Tát cô ta mấy cái thì có gì sai?”

Lý Khinh Hồng lạnh lùng nói: “Vấn đề nằm ở hiệp hội võ đạo, không liên quan đến cô ấy, cô còn dám ra tay, tôi sẽ không khách khí với cô đâu.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui