Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Nói thật khi hai chị em nhà họ Diệp đấu đá tranh giành quyền lực, Vương Lâm hoàn toàn không nghĩ rằng Diệp Thúy Như có thể chiến thắng!

Thậm chí cô ta còn chẳng thể chiếm ưu thế.

Vì dù sao, Diệp Thúy Như vừa mới quay về gia tộc, cho dù là các mối quan hệ, vốn liếng, tiền tài hay quyền lực đều kém hơn Diệp Ân Thi.

Lúc rơi vào thế yếu, chút huyết mạch thuần khiết của Diệp Thúy Như còn gây ra tai họa.

Vương Lâm thở dài, giọng điệu ẩn ý: “Thúy Như, tôi biết em muốn chèn ép Diệp Ân Thi, nhưng bây giờ em vẫn chưa cứng đối cứng được đâu!”

“Ồ? Vậy anh có ‘Ý hay nào không?”

Diệp Thúy Như nhìn anh ta với vẻ mặt chế giêu.

Vương Lâm lập tức nói suy nghĩ trong lòng mình: “Chuyện em nên làm nhất bây giờ là nhanh chóng đính hôn với anh, đợi sau khi chúng ta kết hôn, em sẽ có thêm sức mạnh của gia tộc Vương thị, đến lúc ấy chuyện chèn ép Diệp Ân Thị là chuyện rất dễ dàng.”

Diệp Thúy Như nghe xong, không chỉ không vui mừng, mà trái lại ánh mắt cô ta càng trở nên lạnh lẽo.

“(9U/Elạ Cô ta hét lên với Vương Lâm.

Vương Lâm hoảng sợ, thấy Diệp Thúy Như đang nổi giận, anh ta cũng không dám chọc giận cô ta thêm mà đưa năm người bị thương rời đi.

Trước khi đi, anh ta vẫn không quên liếc xéo Vương Nhất.

Lần này, Diệp Thúy Như cũng không có cách nào can thiệp.

Ánh mắt của Vương Nhất lại không có gì bất ngờ.

Điều tra hồ sơ của anh?

Ai có tư cách này?

Thật không ngờ, bản thân lại bị coi là làm giả thân phận!

Lý Khinh Hồng nói với Vương Nhất: “Nếu đã không đi được thì tốt nhất hãy ở lại với chúng em.”

Lý Khinh Hồng biết chuyện gì đã xảy ra trong năm năm kia nhưng cũng sẽ không nói ra.

“Cho nên, người đại diện cho nhà họ Diệp tham gia thi đấu chỉ có thể là ngài Hồng của hiệp hội võ đạo!”

Diệp Ân Thị mang niềm vui sướng của kẻ thắng trận, nói với Hồng Giác Lâm.

Sắc mặt Hồng Giác Lâm lúc này đã khá hơn chút.

Diệp Ân Thị lại quay sang nói với Diệp Thúy Như: “Nhưng ngài Hồng là người do tôi tìm tới, người đại diện cho nhà họ Diệp đương nhiên phải là tôi, cô không có tư cách này!”

Sắc mặt Diệp Thúy Như vô cùng khó coi, cô ta lạnh lùng nói: “Diệp Ân Thi, cô cho là dùng thủ đoạn đê hèn này thì tôi sẽ nhận thua sao?”

“Thứ chảy trong cơ thể tôi là dòng máu chính thống của nhà họ Diệp, cho dù lưu lạc bên ngoài hơn hai mươi năm, tôi vẫn là người kế thừa chính đáng nhất của nhà họ Diệp, tôi sẽ không bao giờ nhận thua!”

Giọng của Diệp Thúy Như trầm thấp, đầy khí thế, khiến Diệp Ân Thị nhất thời bị dọa sợ.

Sắc mặt cô ta cũng trở nên khó coi.

Diệp Thúy Như có thể trở về nhà họ Diệp là vì dòng máu của cô ta là chính thống nhất trong số những người trong nhà.

Nhìn bóng lưng Vương Lâm rời đi, trong mắt Diệp Thúy Như bõng lóe lên một tia sát khí lạnh lẽo, cô ta muốn giết chết người kia.

Anh ta lại dám có ý định kết hôn với cô ta, đúng là muốn chết!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui