1740
Tên cấp dưới lập tức run rẩy click vào tài liệu thân phận của Ẩn chủ…
Màn hình máy tính nhanh chóng cho ra kết quả.
Nhưng điều kiến cho Hồng Giác Hải và cấp dưới ngạc nhiên là tất cả toán dấu chấm hỏi.
Hồng Giác Hải lập tức thở phào nhẹ nhõm: “Hóa ra là cao thủ ẩn danh!”
Cấp dưới thắc mắc, hỏi: “Hội trưởng Hồng, trên máy tính vấn chưa hiển thị kết quả, sao ngài lại biết đây là cao thủ ẩn danh?”
“Có nói anh cũng không hiểu.”
Hồng Giác Hải cười: “Con đường võ đạo, chỉ có tấm lòng kiên định mới có thể đột phá. Cho nên có rất nhiều võ giả gặp phải bình cảnh, đều sẽ lựa chọn lánh đời, không quan tâm đến chuyện trên tục thế này, chỉ tập trung tu luyện võ đạo, người như thế chúng ta không thể tra được thông tin.
Nói xong, Hồng Giác Hải còn tiện tay click mở một danh sách địa diện cho Tần thị xuất chiến: “Ví dụ như cao thủ tên ‘Tề Lân’ này, tất cả thân phận của anh ta đều là dấu hỏi chấm, tên Vương Nhất đâu?”
Cấp dưới hiểu ra.
Hồ sơ của Vương Nhất là toàn là dấu chấm hỏi, còn cao thủ ẩn danh này chỉ là danh hiệu, chứ đừng nói là điều tra.
Người như thế, anh dám nói là người lai lịch không rõ ràng sao?
“Nhưng mà người này đúng là to gan, dám lấy danh của Ẩn chử, chẳng lẽ anh ta còn mạnh hơn cả Ẩn chủ sao?”
Cấp dưới cảm thán.
Hồng Giác Hải cười: “Không thể nào, Ẩn chủ là người có một không hai, tôi đoán có năm tới sáu năm nay người này không ra sơn nên không biết danh tiếng của Ẩn chủ.”
“Hóa ra là thế.”
Cấp dưới cũng thoải mái.
Gần năm năm nay, Ẩn chủ là chiến thần mới quật khởi trong đội quân, chiến hồn bất diệt.
Những cao thủ ẩn danh chưa từng nghe qua cũng là chuyện bình thường.
Reng reng reng!
Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên.
Hồng Giác Hải vừa nghe, cơ quan hồ sơ gọi.
“Hồng Giác Hải, ông thật to gan, lại dám tự tiện điều tra hồ sơ mật, hiệp hội võ đạo các ông đừng hòng dùng hệ thống hồ sơ thông tin này nữa!”
Tút tút tút!
Hồng Giác Hải còn chưa kịp nói gì, điện thoại đã tắt.
Khi tỉnh táo lại lòng Hồng Giác Hải nóng như lửa đốt, ông ta nói với cấp dưới: “Nhanh lên, xem hệ thống hồ sơ thông tin còn dùng được không?”
Cấp dưới vừa vào, đã hiện lên một dòng chữ đỏ chói.
Trên đó có bốn chữ lớn: Không có quyền hạn.
Ngay lập tức Hồng Giác Hải hồn bay phách lạc: “Xong rồi xong rồi, hệ thống hồ sơ thông tin này là cách nhanh nhất để hiệp hội võ đạo chúng ta điều tra thông tin, nếu bị đóng, vậy chẳng phải không thể tra được người khác sao?”
Cấp dưới nói: “Hội trưởng, chắc là lần trước tôi điều tra hồ sơ của Vương Nhất, bị cơ quan hồ sơ cho vào danh sách đen.”