Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Người đàn ông Dơi hờ hững nói: “Lời cậu ta nói đúng, để tránh cô phản bội chúng tôi thì trước tiện tạm thời đeo cái này cho cô.”

“Thiết bị điều khiển ở trong tay Lý Tinh Sở, chỉ cần cô ta dám sử dụng võ lực, hoặc cậu cảm thấy cô ta làm sai thì có thể ấn nút này, cái vòng sẽ phóng thích dòng điện.”

Xoạt!

Lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.

Lãnh Nhan xoay người muốn rời đi, nhưng người đàn ông Dơi đã khống chế cô ta.

Cô ta căn bản không phải đối thủ của người đàn ông Dơi.

Cạch.

Cổ của Lãnh Nhan được đeo một cái vòng bằng sắt.

“Buông tôi ra!”

Trên mặt Lãnh Nhan tràn ngập sự phấn nộ, cố gắng giật cái vòng ra, nhưng không có hiệu quả.

Người đàn ông Dơi lạnh nhạt nói: “Không cần tốn công Vô ích, cái vòng này cô không mở được, chỉ có dùng chìa khóa chuyên dụng mới có thể mở được, nếu có ngoại lực cố phá hỏng thì sẽ lập tức phóng ra dòng điện một triệu W, cô sẽ bị giật chết.”

Lãnh Nhan dừng giãy dụa, sắc mặt tái nhợt ngôi bệt trên sàn.

Nguyên lý của cái vòng này rất giống thứ đó.

“Ha ha ha…”

Trên mặt Lý Tỉnh Sở nở nụ cười điên cuồng, điều này đối với anh ta mà nói, thật sự là đồ tốt.

Anh ta trực tiếp ấn nút đó.

Xet xẹt xẹt!

Trong cái vòng lập tức bạo phát những luồng điện quang.

Dòng điện chạy toàn thân Lãnh Nhan.

Lãnh Nhan lập tức giống như co giật, ngã ra sàn.

Cả căn phòng đều là tiếng kêu thảm thiết của cô ta.

“Ha ha ha ha!”

Lý Tỉnh Sở rất kích động, trên mặt là nụ cười điên cuồng.

Không biết tại sao, khi nhìn thấy Lãnh Nhan muốn giết mình không có sức chống trả năm ở trước mặt mình, bộ dạng mặc người ta làm thịt đó, trong lòng Lý Tỉnh Sở có một loại cảm giác thỏa mãn vô cùng.

“Giết tôi đi, cô giết tôi đi! Cô không phải rất muốn giết tôi sao?”

Lý Tỉnh Sở giống như trở mình làm chủ nhân, đi tới bên cạnh Lãnh Nhan, đá mạnh vào cơ thể của cô ta.

Trong căn phòng không ngừng phát ra tiếng đánh “bụp bụp”.

Bây giờ Lãnh Nhan không có chút sức lực nào, bởi vì điện giật, trán của cô ta toát đầy mồ hôi lạnh.

Chống đỡ cơ thể của mình, cô ta bò từng giống về phía ngoài cửa.

Cô ta muốn rời khỏi nơi này.

Lý Tỉnh Sở giật tóc của Lãnh Nhan, trực tiếp kéo cô ta lại.

“Còn muốn chạy, cô chạy được sao? Cô nhìn bộ dạng của mình đi, cô là một con sủng vật, sủng vật của tôi, hiểu chứ?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui