Mã Y Lợi là quản lý của store này.
Cô ta trực tiếp đi vào trong store, ánh mắt nhìn xung quanh: “Ai đang gây sự?”
Lý Khinh Hồng đi tới, ánh mắt sắc lạnh nhìn Mã Y Lợi: “Cô chính là quản lý của cửa hàng này?”
Ánh mắt của Mã Y Lợi nhìn thắng vào mắt của Lý Khinh Hồng thì trong lòng cô ta sửng sốt.
Ánh mắt thật sắc bén!
Cô ta lúc này mới biết, đây là chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh.
Bất luận là khí chất, hay thủ đoạn, đều không phải là cái mà cô ta có thể so bì.
Nhưng cô ta vấn không hề sợ, dù sao trong cạnh tranh thương nghiệp, thường xuyên xuất hiện sản phẩm bắt chước.
Cơ quan liên quan có thể quản không?
Không quản được!
“Là tôi, sao thế?”
Mã Y Lợi trấn định trả lời: “Cô có chuyện gì sao?”
Vương Nhất kéo Lý Khinh Hồng ra đăng sau, cười nói: “Chúng tôi là người của tập đoàn Lệ Tinh, sản phẩm dòng ‘Mị Ma mà cửa hàng các cô bán, ăn cắp công thức của sản phẩm ‘Thiên Sứ’ của tập đoàn chúng tôi, tôi cảm thấy các cô tốt nhất dừng bán, tránh cho sự việc làm to.”
Khí thế của Lý Khinh Hồng quá lớn, quản lý này chỉ là một nhân vật nhỏ, không cần dùng cách như này.
“Cái gì?”
Mã Y Lợi lại cố tỏ vẻ kinh ngạc, sau đó chỉ vào Vương Nhất mà mắng: “Anh nói sản phẩm của cửa hàng chúng tôi ăn cắp công thức của các anh, anh có băng chứng gì không?”
Lý Khinh Hồng nhướn mày, tức giận nói: “Cách điều chế của các cô giống hệt với chúng tôi, điều này còn cần chứng cứ sao?”
Mã Y Lợi nghe vậy thì lại cười lạnh một tiếng: “Cái này có thể làm chứng cứ sao?
Trên đường các sản phẩm tương tự nhau nhiều như thế, lẽ nào cô có thể nói đều là ăn cắp công thức của nhà các cô chắc?”
Lời này vừa dứt, sắc mặt Lý Khinh Hồng thay đổi.
Đây là muốn chết không chịu nhận lõi.
Dòng Thiên Sứ chưa xin giấy phép bản quyền, điều này khiến đối phương chiếm lợi thế.
Thấy hai người Lý Khinh Hồng không lên tiếng, Mã Y Lợi càng nói hăng.
“Tôi thấy hai người là kiếm chuyện, ghen ty sản phẩm ‘Mị Ma’ của chúng tôi bán đắt hàng hơn các người, cho nên tới phá cửa hàng của chúng tôi, cô cũng quá ác độc rồi?
Sắc mặt của Lý Khinh Hồng bông thay đổi, biểu cảm hơi trở nên phân nộ.
Rốt cuộc là có ăn cắp công thức hay không, chuyện này rất khó có định nghĩa.
Mã Y Lợi tóm vào điểm này, chết cũng không chịu thừa nhận.
“Được, cô nói chúng tôi ăn cắp công thức của các cô, cô lấy bằng chứng ra! Không có bằng chứng, chúng tôi có thể kiện cô tội phỉ báng!”
Sự trầm mặc của Lý Khinh Hồng đã giúp cho khí sĩ của Mã Y Lợi lên cao.
Cô ta cũng không định bỏ qua cho êm chuyện, ngược lại muốn làm lớn chuyện này, bởi vì cô ta biết, quậy tiếp thì bên tổn thất là tập đoàn Lệ Tinh.