Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Thì ra lôi thôi nửa ngày thì ra tên đầu sổ ở ngay trước mắt!

“Anh làm như vậy quá đáng quá rồi? Mọi người đều là quan hệ cạnh tranh, cần gì âm hiểm như thế?”

Hứa Diễm tức giận nói.

Vương Nhất mỉm cười: “Các cô ăn cắp sản phẩm của tập đoàn Lệ Tinh tôi, đổi lại một lớp bao bì, đổi tên khác, tôi đánh sập mấy chuôi cửa hàng của cô, không quá đáng nhỉ?”

Hứa Diễm nghe vậy thì tức sôi máu: “Anh có bằng chứng gì nói chúng tôi ăn cắp?”

Bất luận là Mã Y Lợi, hay Hứa Diễm, đối với chuyện ăn cắp công thức, chỉ có 4 chữ: chết không nhận tội.

Không cho chứng cứ là không được.

Vương Nhất mỉm cười: “Trước khi cô ăn cắp sản phẩm của công ty chúng tôi, có từng nghĩ tới một điểm, tôi đã xin giấy phép quyền sáng chế không?”

“Quyền sáng chế?!”

Lời của Vương Nhất khiến Hứa Diễm sững người.

Trên mặt cô ta có sự hoảng loạn trong nháy mắt, rõ ràng bị lời của Vương Nhất dọa rồi.

Ở thời đại vi phạm bản quyền diễn ra thường xuyên, hình như càng cần quyền lợi bảo vệ như quyền sáng chế.

Bất cứ sản phẩm gì cũng có thể xin quyền sáng chế, bao gồm cả hàng hóa bán ra thị trường.

Mỗi khi nghiên cứu ra một sản phẩm mới, các công ty tập đoàn đều sẽ tới cơ quan chức năng xin cấp quyền sáng chế.

Chỉ có một nhà của bọn họ, nếu không là xâm phạm bản quyền.

Không cần nghỉ ngờ gì nữa, sản phẩm dòng Mị Ma dưới trướng tập đoàn Di Dương của cô ta đã ăn cắp sản phẩm dòng ‘Thiên Sứ’ của tập đoàn Lệ Tinh.

Nhưng lúc đó cô ta không biết sản phẩm dòng Thiên Sứ đã xin cấp quyền sáng chế!

Nếu sự việc làm lớn cô ta rất có khả năng đối mặt với trách nhiệm pháp luật. . Truyện Dị Giới

Nghĩ tới đây, biểu cảm của Hứa Diễm trở nên rất khó coi.

Nhưng rất nhanh, cô ta vấn không muốn tin sự thật của chuyện này.

“Không thể nào, theo tôi biết, Lý Khinh Hồng vấn chưa kịp tới cơ quan chức năng xin cấp quyền sáng chế, chúng tôi đã nghiên cứu ra sản phẩm dòng ‘Mị Ma rồi, anh là vu cáo!”

Hứa Diễm chết không thừa nhận, thậm chí lạnh lùng nhìn Vương Nhất, nói: “Mị Ma không có ăn cắp công thức của Thiên Sứ, mà là chúng tôi tự nghiên cứu ra, trừ phi anh có thể lấy ra giấy phép về quyền sáng chế đối với sản phẩm dòng Thiên Sứ ra, nếu không tôi sẽ không thỏa hiệp.

Lời này nới cực kỳ tự tin, bởi vì cô ta rất chắc chăn, Lý Khinh Hồng căn bản chưa kịp đi xin cấp quyền, cô ta đã nghiên cứu rồi.

Vì chuyện này, trước đó cô ta còn âm thâm phái người đi nghe ngóng.

Cho nên đầu óc của cô ta có sỏi!

“Vậy u?”

Vương Nhất lại cười hờ hững: “Vợ tôi khoảng thời gian đó luôn bận việc khác, cho nên mãi không có thời gian đi xin cấp quyền, nhưng không đại biểu tôi không nghĩ tới tầng quan hệ này.”

Lời này vừa dứt, ánh mắt của Hứa Diễm lập tức trở nên ngỡ ngàng: ‘Anh có ý gì?”

Vương Nhất mỉm cười: “Ý của tôi là giấy chứng nhận quyền sáng chế vốn ở trong tập đoàn Lệ Tinh của chúng tôi, nếu cô muốn xem, tôi có thể gọi người đi lấy.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui