Chân Long Chí Tôn Đô Thị

“Anh..”

Hứa Diễm tức điên, cô ta sao có thể đi tới thành phố phía Bắc phát triển chứ?

“Đúng rồi.”

Vương Nhất lại nhớ ra cái gì đó, nụ cười trên mặt càng sâu: “Chất lượng sản phẩm dòng Mị Ma của cô có vấn đề rất lớn nhỉ?

Rất nhiều người tiêu dùng sau khi dùng xong thì phần mặt xảy ra trạng thái hủy dung, nếu tôi gọi điện tới cơ quan an toàn chất lượng sản phẩm, cô thật sự xong đời Si rOI.

Vương Nhất nhanh chóng lục tìm số điện thoại của Châu Khải trong danh bạ.

Bây giờ ông ta thăng thức rồi, các ngành đều dính một tí.

Tin rằng ông ta sẽ rất vui lòng tiếp quản chuyện này.

Sắc mặt của Hứa Diễm cực kỳ khó coi.

Bất luận là cơ quan chuyên về bằng sáng chế, hay là cơ quan an toàn chất lượng, bất luận bên nào cũng phải chết.

Không cần nghỉ ngờ gì nữa, Vương Nhất đã ép Hứa Diễm vào đường cùng, cách vách đá chỉ có một bước chân.

Rầm!

Vào lúc này, cửa phòng làm việc mở ra, bí thư vội vàng chạy vào.

“Hứa tổng, không hay rồi, chuôi cửa hàng bị niêm phong dưới trướng tập đoàn của chúng ta đã vượt qua hai mươi cửa hàng rồi! Hiện nay tập đoàn đã rơi vào trạng thái tổn hại nặng nề!”

Ầm!

Bông chốc, sắc mặt Hứa Diễm trở nên tái nhợt, giống như rút hết sức lực toàn thân, cô ta thật sự ngồi phịch ra ghế bà chủ.

Vương Nhất châm một điếu thuốc, hờ hững nói: “Đây là cơ hội cuối cùng của cô rồi, có cắt hàng hay không? Nếu không, không chỉ tập đoàn Di Hương của tôi sẽ phá sản, cô cũng phải ngồi tù.”

Nói tới cuối cùng, mắt của Vương Nhất đã hơi nheo lại, trong mắt vụt qua một tia sắc lạnh.

Hứa Diễm mặt xám như tro.

Đã tới nước này, cô ta không thỏa hiệp cũng không được.

“Hạ lệnh đi, chúng ta không làm sản phẩm dòng Mị Ma nữa, hơn nữa tới tập đoàn Lệ Tinh đích thân xin lõi.”

SA 2n Sắc mặt của thư ký thay đổi: “Nhưng bên phía đại cổ đông phải ăn nói làm sao…

Ba chữ ‘đại cổ đông vừa dứt, lập tức vẻ mặt Hứa Diêm hoảng sợ, thư ký cũng ý thức được mình lỡ lời, vội vàng bịt miệng của mình.

Vương Nhất nheo mắt đầy nguy hiểm: “Đại cổ đông gì?”

“Không có gì..”

Hứa Diễm cật lực che đậy: “Tôi đã hạ lệnh tập đoàn không sản xuất sản phẩm dòng ‘Mị Ma nữa, anh mau khiến chuỗi cửa hàng của tôi đừng đóng cửa!”

Vương Nhất móc điện thoại ra, gọi điện cho Hạ Lãm.

“Thông báo sự việc cho cơ quan chuyên về quyền sáng chế và cơ quan an toàn chất lượng cho tôi, tôi muốn tất cả chuỗi cửa hàng của bọn họ đóng cửa!”

Mắt của Vương Nhất u ám, sắc mặt xanh mét.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui