Vì vậy, dưới sự can thiệp của Hồng Giác Lâm cao thủ đứng thứ hai ở hiệp hội võ đạo, trực tiếp đạp Diệp Ân Thi một cước xuống cầu thang.
Điều này đối với Vương Nhất mà nói thật sự còn nhỏ hơn con kiến, nhưng đối với Diệp Ân Thi cơ thể vàng ngọc mà thôi, lại là sỉ nhục không thể chấp nhận!
“Lần trước, có Diệp Thúy Như và Lý Khinh Hồng bảo vệ anh, lần này anh một mình bị tôi tóm được, coi như anh xui xẻo!”
Diệp Ân Thi lạnh lùng nhìn Vương Nhất, nói.
Diệp Ân Thi cản ở trước mặt Vương Nhất, vẻ mặt mang theo sự kiêu ngạo, nói cái gì cũng không cho Vương Nhất đi vào.
Ánh mắt của Vương Nhất lạnh đi: “Bây giờ tôi có việc gấp phải đi tìm tổng phụ trách của thương hội Giang Bình, không rảnh dây dưa với cô.
Diệp Ân Thi nghe vậy lập tức kinh ngạc nhìn Vương Nhất.
Không ngờ anh cũng muốn đi tìm tổng phụ trách của thương hội Giang Bình, có mục đích giống như cô ta.
Nhưng rất nhanh, Diệp Ân Thị lại cười lạnh, trên mặt thậm chí còn treo hàn ý.
“Anh cũng không nhìn xem thân phận của mình là gì, hội trưởng Nhậm cũng là người anh có thể gặp sao?”
“Với lại, ân oán giữa tôi và anh còn chưa tính xong, anh cảm thấy anh đi vào được tòa nhà này sao?”
Vương Nhất nghe vậy thì bồng mỉm cười: “Nếu kim đồng ngọc nữ’ xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ của Diệp Thị chỉ có chút sự nhận thức và trình độ như này, thứ cho tôi nói thẳng, cái danh ngọc nữ’ này của cô có thể nhường cho Diệp Thúy Như rồi, cô không xứng!”
Âm!
Lời này vừa dứt, Diệp Ân Thi trực tiếp trợn to mắt, vẻ mặt vô cùng khó tin mà nhìn Vương Nhất.
Đừng nói cô ta sốc, ngay cả mấy vệ sĩ võ đạo của cô ta cũng nhìn Vương Nhất với ánh mắt ngây ngốc.
Diệp Ân Thi kinh ngạc khi Vương Nhất biết cô ta là ngọc nữ’ của Diệp Thị, càng kinh ngạc hơn khi anh lại dám sỉ nhục cô như thế.
“Anh nói cái gì? Một kẻ ở rể Lý Thị không có địa vị như anh lại dám nói tôi không xứng?”
Hoàn hồn, Diệp Ân Thi tức tới run người: “Tôi không xứng? Lẽ nào Diệp Thúy Như xứng sao?”
Vương Nhất gật đầu: “Theo tôi thấy, cô ta quả thật thích hợp thay thế cô hơn.”
Câu nói này triệt để chọc cho Diệp Ân Thi bùng lên sát khí ở trong lòng.
Biểu cảm trên mặt cô ta lập tức trở nên âm trầm.
Trong đầu chỉ còn lại một câu.
Thay thế cô…
Thay thế cô!
Toàn thân Diệp Ân Thị run rẩy kịch liệt, trong mắt tràn ngập sự tối tắm, thậm chí hiện ra sát ý.
Không sai.
Câu nói này của Vương Nhất triệt để đâm trúng chuyện Diệp Ân Thi sợ hãi nhất ở trong lòng.
Luận tướng mạo, Diệp Thúy Như không kém cô ta, luận âm mưu quỷ kế, Diệp Thúy Như càng là tổ tông.
Diệp Ân Thi có ưu thế duy nhất hơn Diệp Thúy Như, chính là sức ảnh hưởng của gia tộc.