Ông ta quy hết mọi chuyện lên người Vương Nhất, nếu như kinh động người của thương hội Cửu Vương thì ông ta cũng không có biện pháp!
“Ngài Vương, ngài không biết đấy thôi, mặc dù tám thương hội lớn của chúng tôi dưới trướng của ngài Thương Sĩ, nhưng gần đây ngài Thương Si đã gửi một tin tức đến cho tổng phụ trách của tám thương hội lớn. Tin tức nói rằng ngài ấy không còn là người nắm giữ toàn bộ cổ phần của tám thương hội lớn nữa mà đã được một nhân vật lớn không thể tưởng tượng được quản lý!”
“Bây giờ việc quản lý tám thương hội lớn gần như đã xong xuôi hết rồi, ngài Thương Si cũng có ý định từ chức. Ngài ấy dự định giao quyền quản lý tám thương hội lớn cho người khác, mà người này rất có thể là một người nào đó trong thương hội Cửu Vương!”
Dưới tình thế cấp bách, La Chí Viên đành phải tiết lộ những bí mật của cấp cao nhất trong thương hội, đủ để thấy La Chí Viễn Xem trọng Vương Nhất như thế nào.
Nghe vậy, sắc mặt Vương Nhất cũng hơi kinh ngạc.
“Ồ tên nhóc Thương Sĩ kia tính phủi tay không làm chủ sao?”
Giọng điệu của Vương Nhất đầy bất mấn.
Đương nhiên anh biết Thương Si muốn giao lại quyền quản lý tám thương hội lớn cho thương hội.
Nhất định là muốn Châu về hợp Phố, vật về nguyên chủ!
Chẳng qua anh nào có thời gian để quản chuyện của tám thương hội lớn?
“Không được, muốn phủi tay không làm chủ sao, không thể nào!”
Thái độ của Vương Nhất rất cứng rắn.
La Chí Viễn trực tiếp trợn tròn mắt.
Ông chủ lớn không những gọi ngài Thương Sĩ là thằng nhóc mà còn đang ra lệnh cho ngài Thương Sĩ?
Sau khi bình tĩnh lại, sắc mặt của La Chí Viễn càng thêm lo lắng.
“Ngài Vương, thương hội Cửu Vương là do chín vương tộc lớn của Yên Kinh tạo thành, bọn họ chỉ cúi đầu chứ không ngẩng lên, nếu như ngài Thương Sĩ đúng lúc lại chọn Vương thị thì chúng ta sẽ bị tai họa ngập đầu!”
Vương Nhất gật đầu: “Không sai, nhưng nếu Thương Sĩ muốn giao cho ai đó thì nhất định không phải là người của thương hội Cửu Vương, lá gan của hắn cũng không lớn đến vậy đâu.”
Thần sắc của La Chí Viễn càng đờ đân hơn.
Làm sao ông chủ lớn có thể biết được quyết định của ngài Thương S¡?
Tuy nhiên, khi hai người đang trò chuyện thì cánh cửa lại mở ra.
“Đánh tôi à, các người cảm thấy bản thân có thể rời đi sao?”
Một giọng nói hung dữ truyền đến.
Chỉ thấy Vương Hạn Kiệt với khuôn mặt đã được rửa sạch đang dẫn theo người của mình tiến vào, trên mặt đằng đằng sát khí, chỉ ước gì có thể nhanh chóng giết chết Vương Nhất.
Đăng sau anh ta là một nhóm vệ sĩ với thực lực mạnh mẽ, bọn họ chỉ đứng đó thôi cũng khiến người ta cảm thấy ngộp thở.
Sắc mặt La Chí Viễn trắng bệch, trên mặt lộ rõ vẻ khiếp sợ.
Mặc dù ông ta là tổng phụ trách của thương hội Hồng Ưng nhưng cũng không dám làm gì Vương Hạn Kiệt của thương hội Cửu Vương!
“Vương Nhất, vừa rồi nhân viên y tế đã nói sống mũi của tôi bị gãy. Tôi có một thói quen, người khác đối xử với tôi như thế nào thì tôi sẽ trả lại người đó như thế đấy, anh muốn tự mình ra tay hay để tôi giúp anh?”