Chương 13
Ninh Trí nhấc ly rượu lên uống một ngụm, cười đầy ẩn ý. Ban đầu anh ta nhờ quan hệ đưa Chân Lý vào tham gia chương trình Trạm Thần, Ngụy Gia Dụ không vui chút nào, còn phán một câu "muốn mất mặt thì cứ đến". Không ngờ kết quả vòng tổng tuyển chọn lại khiến người người đều kinh ngạc.
Mười hai người tham dự kỳ này đều là
Trên mạng đánh giá kỳ này là "cuộc chiến mạnh nhất", cũng gọi đùa Chân Lý là "Hot girl mạng IQ siêu đỉnh". Sau khi chương trình lên sóng, những người vẫn tiếp tục mắng Chân Lý "gian lận" đã là thiểu số.
Sau khi kết thúc phần thi, mức độ sùng bái của Tô Cách Cách dành cho Chân Lý đã cao đến mức kỷ lục.
Chân Lý cầm điện thoại, gọi cho Tô Cách Cách trước tiên: "Xảy ra chuyện gì mà tìm mình gấp thế, gọi nhỡ những 99 cuộc liền." Hiển nhiên Chân Lý không thể mang theo điện thoại di động trong thời gian ghi hình.
"Mình điên cuồng ủng hộ cho cậu thôi mà." Tô Cách Cách vô tội nói. (1)
"Cậu có biết cậu gọi đến mức điện thoại của mình chỉ còn 10% pin không?" Chân Lý suýt nữa nổi nóng.
Cô không thích cách đùa giỡn ngu ngốc này của Tô Cách Cách chút nào. Nếu như không có pin dự phòng, điện thoại di động lại hết pin thì quả thật là đại nạn, Tô Cách Cách đáng bị giáng xuống mười tám tầng địa ngục.
Đúng lúc này, điện thoại vang lên âm thanh thông báo có cuộc gọi đến, bấy giờ Chân Lý mới chịu tha cho Tô Cách Cách.
Vừa thấy Hiệu trưởng Chân - ba cô gọi đến, dự cảm xấu liền dâng lên trong lòng: "Ba."
"Lý Lý, có phải con lên tivi không?" Giọng nói nghiêm túc của Hiệu trưởng Chân truyền đến từ đầu kia điện thoại.
Quả nhiên, hễ sợ chuyện gì là chuyện đó sẽ đến. Chân Lý không dám coi thường chỉ số thông minh của Hiệu trưởng Chân: "Dạ, chuyện đó do con nhất thời tò mò nên thử tham gia thôi ạ." Cô tận lực nói với giọng bâng quơ.
Ở đầu bên kia, Hiệu trưởng Chân im lặng hồi lâu mới lên tiếng: "Lý Lý, con gái nặng lòng hư vinh sẽ dễ đi sai đường, con hiểu ý ba không?"
"Hiểu ạ." Ý là "cửa son rượu thịt ôi, rác rưởi vạn hộ hầu" đây mà: "Ba, trước giờ ba không xem tivi mà nhỉ? Đây còn là chương trình gameshow, toàn thanh niên mới xem, ba đang xem với ai thế?"
Mấy cậu con trai chắc chắn không nhiều chuyện như thế, đoán chừng là các cô nữ sinh rồi. Chân Lý luôn cho rằng, ba cô ngoại tình là kết quả hiển nhiên, bởi Hiệu trưởng Chân anh tuấn nho nhã đã sớm chán ngấy bà vợ già Giáo sư Lương. Lúc này đây, Chân Lý lại vô cùng bất hiếu hy vọng Giáo sư Lương sẽ phiền não vì chuyện tình cảm, như vậy bà mới không có hơi sức đâu mà đi soi mói cô.
"Cậu nghiên cứu sinh Tiểu Vương của mẹ con xem, nhưng không dám nói cho bà ấy biết, chạy đến kể với ba." Hiệu trưởng Chân đáp lời.
Òa, cầu khấn thất bại rồi! Tình cảm của Hiệu trưởng Chân và Giáo sư Lương thật sự vững hơn vàng, lẽ nào liều thuốc giữ tình yêu nồng thắm như thuở ban đầu chính là "cùng chung chí hướng khoa học"?
"Ba, đừng kể cho Giáo sư Lương mà, xin ba đấy." Chân Lý vừa nói vào điện thoại vừa chắp tay trước ngực cầu xin.
Hiệu trưởng Chân thấm thía nói: "Không có lần sau nữa. Lý Lý, ba biết con đường nghiên cứu khoa học cực kỳ khô khan, nhưng một khi đạt được thành tựu, nhìn lại quá khứ con sẽ biết tất cả những gì đã bỏ ra đều xứng đáng. Chịu được cô quạnh mới có thể gặt hái thành công."
Hiệu trưởng Chân luôn nói với giọng điệu này, Tô Cách Cách có câu bình luận khá đúng về ông và Giáo sư Lương, đó chính là họ nói chuyện đều dùng văn viết chứ không phải văn nói.
"Đúng vậy, thưa ba." Chân Lý ngoan ngoãn đáp.
Vì sợ Hiệu trưởng Chân tiết lộ tin tức với Giáo sư Lương, buổi tối Chân Lý không về Quan Vân Phủ của mình, mà trở về ngôi nhà trong khu cư xá giảng viên của Đại học A cho dù ba mẹ đều không ở nhà. Hôm sau cô cũng ngoan ngoãn năm giờ rời giường đi chạy bộ.
Đứa bé chăm chỉ sẽ được ông trời thương tình. Lúc đang gặm bánh bao, Chân Lý lại trùng hợp gặp được Tùy Ngộ sải bước đi vào tiệm.
Tuy rằng Tùy Ngộ đã vô tình làm tổn thương Chân Lý, nhưng anh càng khó theo đuổi thì Chân Lý càng không cam tâm bỏ cuộc. Huống chi nhan sắc Tùy Ngộ có thể tăng thêm mỹ vị cho chiếc bánh bao.
Vừa khéo lúc này người bên cạnh Chân Lý ăn xong đứng dậy, có người định đến ngồi lại bị cô đưa tay ngăn cản: "Chỗ này có người rồi."
Đúng là ông trời giúp sức, Chân Lý cười rạng rỡ vẫy tay với Tùy Ngộ: "Tùy Ngộ, chỗ này!"
Tiếng gọi "Tùy Ngộ" của Chân Lý như phanh xe khiến Max vừa định ra đón khách liền khựng bước. Max quay đầu trừng mắt với Chân Lý, còn cô thì đắc ý nhún vai. Nói thật, Max không đủ tư cách làm tình địch của cô.
Nhưng một giây sau Chân Lý đã bị mất mặt, bởi Tùy Ngộ đối xử với Max còn tốt hơn cả cô.
"Hai lồng bánh bao, mang về." Anh đi đến nói với Max.
Trái tim Max hạnh phúc như nở hoa, cô ta lập tức chạy đi, không buồn nhìn đến Chân Lý đang chất đầy bi thương.
Bánh bao không ăn lúc còn nóng thì sẽ mất ngon, hơn nữa không có canh sườn ăn kèm thì mùi vị sẽ giảm đi phân nửa. Tùy Ngộ đã chịu đến tiệm bánh bao Từ lần thứ hai chứng tỏ anh cũng là người sành ăn, vốn không nên yêu cầu đóng gói mang về "đốt đàn nấu hạc" phá hoại mỹ vị như thế. Rõ ràng là vì tránh né cô.
Chân Lý nhắm mắt lại, tuy lòng vẫn có chút không cam tâm nhưng dây dưa mãi cũng không phải tác phong của cô. Dù sao cô cực kỳ phản cảm với việc "bị dây dưa".
Lúc Tùy Ngộ lái xe rời đi, điện thoại di động vang lên chuông báo tin nhắn, nội dung hiện trên màn hình: "Xin lỗi vì đã quấy rầy anh. Lần sau anh đến tiệm bánh bao Từ không phải đóng gói mang về đâu, tôi sẽ vờ như không thấy."
Tùy Ngộ nheo mắt lại, anh nhớ mình không hề cho Chân Lý số điện thoại. Lần trước có một cô gái gọi điện đến giới thiệu là môi giới bất động sản, anh nghe được giọng giống Chân Lý nhưng không tìm hiểu sâu thêm. Hôm nay lại nhận được tin nhắn của Chân Lý lần nữa, chắc chắn số điện thoại của anh đã bị ai đó tiết lộ.
Tùy Ngộ gọi điện cho Ninh Trí: "Đừng tự tiện cho người khác số điện thoại của anh."
Số cá nhân của Tùy Ngộ hiếm ai biết được, những cuộc gọi khác đều chuyển đến số di động trợ lý, môi giới bất động sản không thể nào moi được số di động của anh. Vì vậy Tùy Ngộ chỉ nghĩ đến khả năng duy nhất là Ninh Trí.
Ninh Trí không hiểu đầu đuôi ra sao: "Em đâu có tự tiện đưa số anh cho ai, ai lấy được số điện thoại của anh thế?"
"Chân Lý." Tùy Ngộ không hề che giấu, anh vốn đang nhắc khéo Ninh Trí rằng nhân phẩm của Chân Lý không ổn.
"Chân Lý?" Ninh Trí nghe mà giật mình, "Anh còn liên lạc với cô ấy à?"
"Vô tình gặp được." Tùy Ngộ dứt khoát đáp.
Ninh Trí thầm mắng Chân Lý õng ẹo, vừa rồi anh ta gọi điện hẹn cô mà lại bị từ chối không chút nể tình. Anh ta cứ ngỡ cô không biết điều, hóa ra là người ta không coi trọng mình.
"Anh, em thề là không cho cô ấy số điện thoại của anh mà." Ninh Trí dằn cơn giận xuống, kiên nhẫn giải thích. Để tránh trường hợp mình làm phiền đến Tùy Ngộ, thậm chí Ninh Trí còn không lưu số anh trong danh bạ.
Vậy làm sao Chân Lý lại có số điện thoại anh chứ? Tùy Ngộ và Ninh Trí rất tò mò về điều này. Tắt điện thoại, Tùy Ngộ xem tin nhắn kia lần nữa, nếu cô biết anh cố tình né tránh thì cũng không phải kẻ ngốc.
Tình trường không được như ý, Chân Lý bèn hẹn Tô Cách Cách ra kể khổ: "Ai cũng nói nữ theo đuổi nam chỉ cách một lớp vải lụa, nhưng không ai nhắc nhở mình trên lớp vải ấy còn có điện cao thế." Chân Lý chán chường.
Dù bạn thân cỡ nào vẫn hay so sánh lẫn nhau, Tô Cách Cách đã từng thất bại thảm hại trước Tùy Ngộ, nên hôm nay thấy Chân Lý ủ rũ tả tơi, cô ấy vô cùng vui sướng.
"Được rồi, cóc ba chân khó tìm, còn đàn ông hai chân cả đống." Tô Cách Cách mất kiên nhẫn an ủi Chân Lý, "Không phải còn cậu Ninh sao?"
Chân Lý bĩu môi.
"Haiz, mình thấy cậu cũng vừa vừa phải phải thôi. Cậu Ninh có điểm nào thua kém Tùy Ngộ, cũng rất đẹp trai mà? Người ta cũng là con lai, nghe nói mẹ anh ta là người Do Thái, con gái chủ ngân hàng đấy." Tô Cách Cách tích cực ghép đôi.
"Tên khốn kia suýt hại chết mình. Nếu không phải Hiệu trưởng Chân bao che giúp, không biết mình sẽ chết bất đắc kỳ tử thế nào." Chân Lý cay cú khi nghe đến tên Ninh Trí.
Tô Cách Cách chọc ngón tay sơn móng đỏ chót vào trán Chân Lý: "Người ta lấy công chuộc tội rồi mà? Lý Lý, tướng do tâm sinh, người ôm oán hận trong lòng sẽ biến thành kẻ xấu đấy."
"Anh ta cho cậu lợi ích gì thế Tô Cách Cách? Anh ta cứ đeo bám mình như vậy phiền chết đi được."
"Đeo bám gì chứ, mới mời ăn bữa cơm thôi mà. Cho dù cậu không có hứng với anh ta, nhưng thêm một người bạn càng tốt chứ sao? Gần đây lượng người theo dõi tiệm online của bọn mình tăng cao cũng nhờ công lao của cậu Ninh cả đấy."
Tô Cách Cách lại định chọc tay vào trán Chân Lý nhưng cô đã né tránh kịp thời: "Mình biết ý tốt của cậu, nhưng Ninh Trí bụng dạ khó lường. Lần này nếu mình lại đi ăn với anh ta, cứ qua lại như thế chính là mặc nhiên đón nhận. Sau này muốn vạch rõ ranh giới, giả vờ như không liên quan đến nhau thì quả đúng là giả tạo."
Tô Cách Cách thở dài: "Sao đầu cậu cứng như đá thế?"
Ninh Trí cũng đang tò mò vấn đề này.
-----
(1) Từ lóng trên mạng của Trung Quốc "gọi điện thoại" có nghĩa ủng hộ cho một người nào đó mà mình yêu thích.