Chân Nguyên Đại Lục


Kiện Thiên đi về nhà trọ ,gõ cửa quán trọ.

Tiểu nhị hô từ bên trong vọng ra:-Tôi đến đây!Khi mở cửa ra là Kiện Thiên.

Khuôn mặt trở nên biến ảo ,cười tươi như hoa nói:-Đại nhân đi làm chuyện tốt đã về rồi à?Kiện Thiên trừng mắt cái tên tiểu nhị ,bảo:-Bổn đại nhân là đi ngắm cảnh đêm.

Đi di ngoạn cảnh đêm.

-Ai đi làm chuyện gì mà hô như thế hả?Tiểu nhị giật mình hết hồn ,nói lại:-Vâng ,vâng đại nhân.

-Đại nhân là người yêu thiên nhiên và rất thích đi xem phong cảnh.

Kiện Thiên gật đầu hài lòng ,bước vào bên trong.

Tiểu nhị thầm chửi:"Cái mã cha nhà nó.

Đi ngấm cảnh đêm với trang y dạ hành này à?"Tiểu nhị nhìn trái ,rồi lại nhìn phải ở bên ngoài đường.

Không có ai cả ,rồi đóng cửa quán trọ.

Tiểu nhị nói vọt lên lầu rằng:-Đại nhân,người không có nhặt lụm thứ khác nữa chứ?Kiện Thiên xém tí nữa là đo sàn nhà bằng mặt với cái tên tiểu nhị này rồi.

Vội lấy lại thăng bằng ,hỏi:-Nhặt cái gì chứ?Tiểu nhị cười âm hiểm ,đáp:-Giống cái thứ hôm trước ấy!"À!Hôm nay là ngày hoàng đạo.

Ta không thích thể loại đó,ta phải nhập đạo tu chân ngày à!"Kiện Thiên nghiêm nghị trả lời.

"Còn biết giả thần ,giả quỷ nữa à?Đại nhân người có khác.

"Tiểu nhị cạn lời ,đứng nhìn trăng trối.

Kiện Thiên đi ngủ tiếp tập hai.

Chờ đợi là hạnh phúc.

Bây giờ mới hiểu bọn họ vì sao lại nói cái câu này à.

Đều có vị đạo bên trong.

Phải có nhân duyên mới hiểu được loại cao cảnh này đi.

Thời gian một đêm trôi qua.

Không hề có chuyện gì xảy ra ,mọi chuyện diễn biến ở Khung Thủ Thành này vẫn hoạt động rất là an nhàn à.

Kiện Thiên đúng bên cạnh cửa sổ ,nhìn về hoàn cảnh sinh sống người dân ở Khung Thủ Thành.

Như nhìn về chúng sinh không khác gì sâu kiến.

Quá nhỏ,hoạt động bên trong quả thật không khác gì cả.

Nếu ở thế giới khác.

Nó đã là một chuyện khác rồi.

Nhưng ở nơi đây,chỉ nói nấm đấm mày có đủ to hay không?Đáng tiếc thật.

Tới khi đến gần buổi trưa.

Thông báo Mộng Ảo Hệ Thống mới bắt đầu khởi động,càng về sau ,càng thông báo nhiều hơn.

Nào là 1 điểm kinh nghiệm ,cho đến 20 điểm kinh nghiệm là nhiều vô số.

Sau đó người của Trần gia tử đệ ồ ạc chạy ra bên ngoài.

Chạy đi tìm người chửa bệnh ,hay là chửa độc.

Điều này đối với Kiện Thiên đều mặc kệ.

Vì Kiện Thiên đã đo lường từ trước rồi.

Người mạnh nhất ở Khung Thủ Thành này cũng có cấp hai mươi hơn mà thôi.

So với độc thảo cấp 5 là không thể rồi.

Treo lâu mạng sống hơn một điểm thì còn có thể.

Cho tới chiều tối ,bầu trời đỏ nhiệm màu biết bao.

Khiến lòng người đau đớn.

Kiện Thiện dựa vào tường ,cạnh cửa sổ.

Nhìn về thiên không mà than thở ,thơ:"Khung thiên tuyệt mệnh ,hoành tảo quần,Sử yên nhiên ,song mệnh,tuyệt cắt.

Lưỡng tình ,tương duyệt ,mệnh đo sao?Nhất niệm bi ai! khổ đầy đầu ,Nhất nghỉ huyết lệ,thiên địa hờn.

Mệnh chân thiên ,bước đi.

.

cốt đường!Thế gian vũ trụ ,có từng chăng ?"Bời thơ dừa dừng.

Thông báo Mộng Ảo Hệ Thống càng táo bạo hơn nữa.

Có khi điểm kinh nghiệm đã tăng tới 100 điểm rồi.

Có thể dự đoán là Trần gia tử vong hơn 300 người à.

Một con số không ít.

Nhưng Kiện Thiên biết đây là chưa đủ con số à.

Nếu đã đủ ,tất phải hoàn thành nhiệm vụ từ Mộng Ảo Hệ Thống rồi.

Vì sao?Có khi nào! Đã bỏ qua một tên Trần Khang -Tông Chủ của Thiên Kiếm Tông đi.

Kiện Thiên nhìn bầu trời đêm tôi tâm ,giữa không gian bao la có vô số vì sao sáng.

Lồng buồn man mác ,khổ nói:-Không lẻ phải làm như thế sao?-Thiên địa bất nhân,nhân sinh lay ác hận à!Kiện Thiên rời đi quán trọ ,trước khi đi còn không quên đưa cho chưởng quỷ nói:-Tiểu nhị thì đi ra cổng thành như lần trước.

-Còn ông thì chuẩn bị ngựa cho tôi.

-Tôi muốn chấm dứt Trần gia một cách triệt để.

Cũng giống như Kiện gia vậy.

-Một cộng cỏ cũng không để lại tính.

"Vâng,đại nhân"Cả hai đồng thanh.

Họ rất nghiêm nghị ,vì sống tới thân cẩu tuổi.

Chuyện này còn không hiểu thì đi chết được rồi.

Kiện Thiên liền rời đi.

Lần này chuyện náo động quá lớn rồi.

Mặt đồ kia là chết chắc.

Nên như mọi người,thông thả mà đi.

Ngang nhiên đi đến Trần gia.

Khi đi tới gần Trần gia ,liền thấy được vô số người dân xoay quanh Trần Phủ mà nhiều chuyện ,bàn tán đủ thứ ở trên đời.

Nhiều lúc phải khen mấy người có bộ óc sáng tạo này.

Từ một chuyện nhỏ như một con thỏ ,nay đã trở thành một siêu cấp thế lực gì đó.

Đến Trần gia để báo thù ,hay Trần gia đã gây thù với những ai.

Tào lao bỏ qua.

Kiện Thiên đi tới hai vị thủ vệ nha xay.

Hắn cười nói :-Bẩm quan nhân,tại hạ đến hốt xác Trần gia tộc nhân.

Để báo thú cho Kiện gia chi tứ đã bị diệt môn.

Hai thằng lính gác cổng nghe thôi ,cái con gì đó cũng phải đánh lô tô đến rồi.

Thầm mắng :"Mẹ bà ,hôm nay ra đường quên đốt nhang rồi!"Kiện Thiên nhìn hai thằng cờ hớ ,mặt đã trắng xám đến không có một miếng máu.

Kiện Thiên cười tươi ,một nụ cười thánh thiện và gật đầu chào nhẹ cả hai.

Từ từ xô cửa đi vào Trần gia.

Thật là Vĩ Đại.

Như chốn không người,ngang nhiên như nhà của mình vậy.

Khi bước vào bên trông phủ.

Có rất nhiều binh lính của thành chủ phủ đang kiển tra thi thể.

Đột ngột đứng lên ,chuẩn bị hét ầm cả lên.

Nhưng được Kiện Thiên rất tế nhị ,đưa ngón tay lên miệng bảo im.

Từ từ đi ngang qua ,vừa nói:-Đêm nay là đêm cuối cùng của Trần gia.

Một là Trần gia bị diệt môn ,hai là phàm người sống ở Khung Thủ Thành này đều sẽ bị diệt.

-Giống như cái cách mà các người diệt Kiện gia chi thứ vậy.

Biến đi đi!Ngỡ ngàng biết bao.

Sốc đến đứng hình biết bao.

Như không gian đã bị Kiện Thiên cho dừng lại vậy.

Vì chỉ một mình Kiện Thiên ngang nhiên đi vào thẳng bên trong Trần gia.

Nơi dòng chính Trần gia tử đệ nồng cốt sinh sống.

Kiện Thiên không đi thẳng một mạch vào trông Trần gia chủ nơi ở.

Mà rẽ trái ,đi vào ngân khố của Trần gia trước.

Hỏi thâm sức khỏe nơi đó.

Từ từ tính sao?Không phải Kiện Thiên tham lam gì cả.

Mà là cho Trần gia một cơ hội để tập trung lại một lần và giải quyết một lượt.

Đi tìm nó cực lắm.

Chỉ có người ,có cái trình cao siêu mới làm được như thế mà thôi.

Chỉ có bọn ngốc mới nằm rãnh đi đánh giết ,rượt đuổi này nọ.

Bọn mày không mỗi chân,nhưng tao mỗi chân à.

Phải mất cả giờ đồng hồ để phân loại đồ sài được và đồ không dùng được.

Nhưng tiền mặc và thạch yêu thú các loại tất nhiên là lấy hết.

Vì cái loại này chuyên dùng để giao dịch.

Giải quyết xong hết tất cả.

Kiện Thiên hài lòng ,thầm tự nhũ:"Sống một đời như thế làm sao nghèo?làm sao khổ?Vậy cần phải làm nhiều trò nữa hay không?"Thú thật Kiện Thiên cũng không hiểu cái bọn nhân vật chính kia nghĩ cái gì ?Giết người ,cướp của và làm nhiều chuyện ruồi bu ,cắt ké thế kia.

Có lợi ích gì?Chỉ là một thù hận kéo dài mãi mãi cho hết trận đường đời mà thôi.

Phải như mình không tốn sao?Tiêu Dao thật sự à!Phải nói không với thù hận ,phải nói không với đấu đá lẫn nhau.

Nhẹ nhàng sinh hoạt,bình bình an an mà sống.

Khiêm tốn làm người như thế không tốt sao?Đâu đâu cũng là chiến hửu của mình và vì mình mà chiến ,có chết cũng đéo liên quan đến mình.

Chuẩn chất chơi.

Kiện Thiên bước ra khỏi căn nhà kho ,như một vị minh tinh như thế.

Một ngôi sao hoành tráng có tiến ,được vô số kháng giả và nhà báo đời bao quanh để xin chữ ký của mình.

Kiện Thiên nhìn vô số người.


Có một số hắn đã nhận ra như Thiên Kiếm Tông trang phục đệ tử và Trần gia đệ tử trang phục ,còn lại đéo biết.

Tới đây mục đích chỉ có ba thứ phải làm.

1>Kiếm tiền.

2>Kiếm điểm kinh nghiệm3>Hoàn thành nhiệm vụ.

Như thế đã đủ.

Kiện Thiên thấy mọi người đã đông đủ.

Không cần những lời chào hỏi để làm khúc dạo đầu làm gì?Không cần cho không khí nóng dần lên.

Vì cuộc sống của Kiện Thiên chỉ có tấu hài mà thôi.

Cảm xúc tiêu cực là không có.

Kiện Thiên triệu gọi hồn thể Nguyên Thủy Groudon và sử dụng tuyệt kỷ thành danh cho riêng Groudon là"Bulk Up và Earthquake"Bulk Up :Tăng lên sức tấn công thường và phòng thủ thường.

Trước mắt toàn đao ,kiếm ,cung.

Phù hợp hoàn cảnh.

Earthquake :Động đất.

Đánh sập hoàn toàn Trần Phủ.

Đã không làm thì thôi.

Đã làm là làm cho tới luôn.

Ngoài ra,bọn này ở trên mặt đất.

Nó không biết bay là chuẩn chiêu luôn.

Một tên mặt áo gấm ,tỏ ra mùi vị đạo ,cao nhân.

Hắn hét lớn:-Mọi người tản ra.

Tên này sắp tấn công!Rất tiếc.

Kiện Thiên làm người toàn là "Mì Ăn Liền!".

Không cần báo cáo trước.

Ra tay chỉ có trúng!"Ầm ầm!"Chấn động dử dội.

Đất đá rạng nức ,kèm theo kỹ năng nội tại hổ trợ cho tuyệt kỹ "Earthquake".

Tạo ra một dư chấn của một vụ núi lửa phun trào vậy.

Bóng mờ Nguyên Thủy Groudon gào rú.

Tạo ra một Khung Thủ Thành phát sáng như giữa ban ngày.

Tiếng lá thét khắp mọi nơi.

Đau khổ,bi ai lang tràn khắp không gian cả Khung Thủ Thành.

Nhà nhà đều bốc cháy.

Vị cháy càng lúc càng lớn và nham thạch từ lòng đất càng dân trào càng dữ dội.

Như một lòng trảo nấu thịt người một loại.

Tuyệt không sai.

Kiện Thiên vì đảm bảo nhiệm vụ sẽ hoàn thành tốt nhất.

Sử dụng tuyệt kỹ kèm theo "Lava Plume"Lava Plume: từ trong miệng Kiện Thiên phun trào ra.

Nó là hệ lửa ,nhưng nó là dung nham nhiệt độ cực cao.

Dính tới đâu là chạy rụi tới đó.

Với nhiệt độ quá cao,vị đạo cháy bỏng không cần thiết phải kể tới.

Cái tên áo gấm kỳ lạ ,nhưng nét mặt khá ư là trẻ tuổi.

Hắn lơ lửng trên không trung và chỉ duy nhất hắn là đặc biệt ở nơi này.

Tên áo gấm bị cháy nhiều chổ ,lên tiếng:-Các hạ là ai?-Vì sao muốn diệt môn Trần gia ta.

"Kiện gia người báo thú!"Kiện Thiên khè thêm một đám nham thạch cháy bỏng ,kéo dài đến tên thanh niên đó.

Giờ này Kiện Thiên đã biết thân phận thật của hắn.

Hắn là Trần Khang à.

Một vị đầu tiêu cho tất cả tội ác và một người cần phải lên bàn thờ gấp.

Nó không lên thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ đây?Trần Khang búng người né tránh đi dòng dung nham và tiếp đất.

Tuy không chân chính trúng đòn ,cũng bị dính chưởng ở mặt đất.

Vì phàm là ở xung quanh Nguyên Thủy Groudon đều là dòng dung nham cháy bỏng.

Đôi chân Trần Khang bị trấn thương.

Kiện Thiên được thế lấn tới luôn ,liền dùng Lava Plume bắn liên tục không ngừng.

Với phương trăm"Dồn mày vào đường cùng ,mày không chết.

Tao sẽ chạy!".

Với trò mèo đánh giữ khoãng cách như thế này.

Với thanh kiếm sắt vụn của Trần Khang ,gần như vô dụng rồi.

Trên lệch đẳng cấp thì sao?Trên lệch kinh nghiệm chiến đấu thì thế nào?Mày đánh tao được đi rồi hả nói!Trần Khang bị thương đôi chân ,chật vật vì nhiệt độ ở nơi này.

Cuối cùng hắn sợ hãi mà hò hét:-Các hạ từ từ có gì chúng ta có thể thương lượng.

Trần gia chúng ta chấp nhận hoàn trả tất cả ,để được hòa giải với Kiện gia mà.

-Mọi điều kiện mà Kiện gia đưa ra.

"Ồ!"Kiện Thiên dừng lại ,đứng ở trong dung nham đáp:-Bồi thường như thế nào?Trần Khang ánh mắt sắc bén một tia ,rồi thu lại nói:-Tuy vào các hạ yêu cầu!Kiện Thiên vừa thấy Trần Khang chuẩn bị đáp lên mái nhà gần ở bên cạnh mình.

Tranh thủ trước khi tiếp đất ,Kiện Thiên tặng một dòng dung nham mạnh mẽ nhất và bắt thẳng vào Trần Khang.

Thú thiện.

Kiện Thiên không tin Trần Khang này có thể mọc cánh bay lên à?Chờ mãi mới có một cơ hội như thế.

"A! a.

.

a!"Trần Khang trợn trắng đôi mắt,rồi hét dài.

Hắn thật sự không tin được ,có người còn hiểm độc hơn cả hắn.

Chưa ra tay với đối phương là bị đối phương chơi ám chiêu trước rồi.

"Ở đời ai chơi ngu như thế bao giờ?"Kiện Thiên khinh thường.

Trò mèo ,trước trận chiến sinh tử mà có hòa đàm.

Mày khôn quá ,tao cũng không ngốc.

Bớt điếm chó là được rồi.

Chưa qua được một phút.

"Đinh"-Chúc mừng người chơi đã giết được Trần Khang.

Được Âm Dương Hòa Hợp Pháp một bộ ,Thiên Ma Công ,2500 điểm kinh nghiêm ,2500 điểm kinh nghiệm tự do ,2500 đồng vàng.

-Thưởng việc săn boss Trần gia :Một lần auto mười thẻ triệu hồi ,một lần chọn lựa Abilities.

"Đinh"-Chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ báo thù.

Thưởng :Một lần triệu hồi Pokemon Tọa Kỵ, mở ra không gian thủ sủng.

Kiện Thiên nhìn vào bản thông số khen thưởng.

Nó nhiều đến lười phải xem ,vì xem sẽ hoa mắt luôn chứ đùa.

Làm người thiện tâm có khác.

Kiện Thiên nhìn xung quanh là hiểu.

Đi mẹ một nữa Khung Thủ thành rồi còn gì!?Đúng là lửa gần rơm ,lâu ngày cũng bén mà.

Chơi như vậy mới chất chứ?Nói gì thì nói.

Kiện Thiên cấp 22 rồi.

Groudon cũng 20 và Ếch kỳ diệu chỉ cấp 6.

Nhưng sau khi đốt phá Khung Thủ Thành lần này.

Kiện Thiên rất tự tin thăng cấp cho con ếch xanh này lên 16 rồi.

Sẽ tiến hoa thôi ,nên cho hoa nở thôi.

Kiện Thiên vui vẻ ,háo hức bỏ trốn.

Lợi dụng hỗn loạn mà chạy thẳng đến quán trọ và leo lên ngựa ,chạy thẳng ra cổng thành.

Có tiểu nhị đứng chờ và không người canh giữ cái cổng.

Không cần hỏi cũng biết là họ đi dập lửa rồi.

Một đường cô độc ,cho những vị anh hùng màn đêm.

Lặng lẽ ,tỉnh mịch mà rời đi.

Sau khi làm xong nhiệm vụ bản thân đã đề ra.

Không cần kháng giả ,không cần người ngưỡng mộ.

Hay nhớ thương làm gì ?Kiện Thiên âm thầm trở về nơi mà bản thân đang sinh sống.

Sống một cuộc sống lặng lẽ ,vô hình.

Rất ư là bình đạm.

Kiện Thiên không bao lâu đã về đến container mini của mình.

Vừa bước vào bên trong,Kiện Thiên nghe được lời hỏi thâm của Chi Mạc Doanh:-Chủ nhân,người đã trở về.

Như vậy Trần gia giờ đã ra sao?Kiện Thiên cười đáp:-Không còn Trần gia tồn tại.

Kể cả Trần Khang kia nữa.

Chi Mạc Doanh rơi nước măt,ngã quỵ trên mặt đất khóc thảm thương.

Kiện Thiên không phiền nàng hoài niệm làm gì.

Nên nhường nàng cứ tự nhiên khóc ,khóc cũng là một bài thuốc giải độc tốt à.

Như thế Kiện Thiên đã đi thẳng vào phòng ngủ ,nghĩ ngơi.

Còn không quên căn nhắc Vân Tiểu Hồng rằng:-Hôm nay ta rất mệt.

Cần ngủ một giấc dài ,đừng làm phiền ta.

Không có ai dám làm phiền đến Kiện Thiên.

Vì trong lòng họ chỉ có một ý nghĩ là trận chiến ở Trần gia rất gian nan đi.

*Trạng Thái Cá Nhân*Tên:Kiện Thiên.

Tuổi:15Gia tộc :Kiện gia người duy nhất sống sót.

Thực Lực:cấp 22.

Hồn Thể :*Ivysaur(cấp 25):Vine Whip,Growth,Poison Powder,Sleep Powder,Solar Beam,Leaf Storm,Magical Leaf,Amnesia(phòng thủ đặc biệt x2).


Abilities:Overgrow,Chlorophyll*Nguyên Thủy Groudon (cấp 20):Lava Plume,Mud Shot,Bulk Up,Earthquake,Hammer Arm,Precipice Blades,Solar BeamAbilities:Desolate Land:Môi trường hệ lửa.

Compound Eyes:tăng 30% độ chính xác.

Huge Power:Tấn công tăng gấp đôi.

Linh Căn :Cỏ,Độc,Hỏa,Đất.

Thể Chất:Thiên Địa Chúc Phúc.

Võ Kỹ :Không.

Tâm Pháp:Âm Dương Song Tu:Nam Nữ Hoan Ái.

Thiên Ma Công:Thiên Ma Đồng Tu.

Âm Dương Cùng Giữ.

Thân Pháp :Không.

Trạng thái:Bình Thường.

Tọa kỵ:Dialga (Thần thời gian).

Đồng vàng :53200.

Thẻ bài:Vulpix(Băng):Cần tinh hạch Băng hệ cấp 5.

Eevee(x3): Cần tinh hạch cấp 5 tùy ý.

Pichu :Cần tình bạn để tiến hóa.

Caterpie(x2):Đủ cấp là được.

Weedle(x2):Đủ cấp là được.

Growlithe:bình thường.

Machop:Bình thường.

Bellsprout:bình thường.

Doduo:bình thường.

Oddish:bình thường.

Pidgey(x2):bình thường.

Spearow(x2):bình thường.

Charmander(Khởi đầu):bình thườngSnivy:(Khởi đầu):bình thường.

Druddigon:bình thường.

Axew:bình thường.

Volcarona:Bán Á Thần.

Terrakion:Huyền Ảo.

Zamazenta:Thần đã bị khóa chặc với người chơi thứ 10.

000.

Ursaluna:bình thường.

Skrelp:bình thường.

Yungoos(x3):bình thường.

Một thẻ triệu gọi Á Thần cấp bậc.

Hồm đồ:cặp thẻ TM/HM ,1 giọt huyết thống thần khuyển! Kiện Thiên hài lòng với thông số mà bản thân đã gom góp được.

Về thực lực hay tài phú ,có thể khiếm tốn kể đến là một tiểu đại gia đi.

Đủ để tiêu sài khoe khoang con nhà giàu rồi.

Cũng nên đi tìm một cái học viện hay một tông môn gì đó để tu tập và tìm hiểu rõ cái gọi Chân Nguyên Đại Lục hoàn cảnh như thế nào.

Có giống như Đấu Khí Đại Lục hay Đấu La Đại Lục,hoặc Naruto gì đó à?Thật làm người ta chờ mong à.

Kiện Thiên suy tư tới đây ,lên tiếng hỏi thăm:-Mộng Ảo Hệ Thống.

-Căn cơ của Chân Nguyên Đại Lục ra sao?-Ta còn không hiểu rõ.

Nói trắng ra là người mù đường mò đại đấy.

-Hãy quét Chân Nguyên Đại Lục và tìm cho ta một cái học viện hay tông môn tốt đi.

"Đinh"-Theo yêu cầu của người chơi thứ 10.

000.

Thời gian truy quét được khởi động.

-Thời gian chờ đợi là 7 ngày.

"Ồ!?"Kiện Thiên đứng hình tại chỗ ,hỏi lại:-Làm sao lâu thế?"Đinh"-Chân Nguyên Đại Lục rất lớn ,so với sự tưởng tượng của người chơi.

Yêu cầu chờ đợi!"Hãy truy quét những khu vực nhỏ hẹp thôi.

"Kiện Thiên buồn rầu với mấy cái máy móc này.

Đéo biết đơn giãn hóa hay sao ấy?"Đinh"-Tìm ra.

Học Viện Khâm Giãn ở Kỳ Bàn Quốc là một chi nhánh của một thế lực không biết.

Nhưng đang ở giai đoạn tuyển mộ học sinh ,người chơi thứ 10.

000 có thể đi tới để thử sức.

-Yêu cầu là thức tĩnh linh căn và hồn thể.

Thực lực tối thiểu là 10 cấp trước 18 tuổi.

"Sầu lo rồi đây!"Kiện Thiên nghe đến 18 tuổi tối thiểu.

Nhớ tới Chi Mạc Doanh nhất người ,nàng thuộc nhóm chờ đẻ mà.

Có cái gì loại gái tơ 18 đôi mươi đây?Cái gì cũng phải cần có một người đàn ông ở trong nhà ,để giải quyết mọi vấn đề mà.

Nhà không cột ,có nóc làm mẹ gì à?Khổ quá mà!Kiện Thiên đáp trả lời với Mộng Ảo Hệ Thống:-Vậy hãy khóa định tọa độ học viện Khâm Giãn đi.

"Đinh"-Đã xác nhận.

Kiện Thiên an lòng nhắm mắt.

Nói gì thì nói ,đêm khuya như thế này.

Thức khuya e là sẽ bị xấu da ,mắt có quần thâm đi.

Rất xấu đối với người có nước da búng ra sửa như mình à.

Đánh ra một giấc ngủ dài.

Rồi bỏ ra thời gian ba ngày nghĩ ngơi kế tiếp.

Không làm gì?Chỉ ở trong container trò chuyện với Chi Mạc Doanh ,Vân Tiểu Hồng.

Nói ra những gì bản thân muốn ,muốn đi học và học ở Học Viện Khâm Giãn.

Còn nói ra vị trí của Học Viện Khâm Giãn ,chỉ là một chi nhánh nhỏ bởi một thế lực gì đó.

Thân là một người cuồng giả.

Phải bay cao và bay xa hơn ,nơi mà nhìn về nơi này chỉ là con trùng cái kiến loại hình.

Rồi mới chuyển sang Lang Thị Bạch quyết định ra sao ?1> Sẽ bỏ lại và cùng 6 con mao cầu sinh sống.

2> Sẽ đi theo Kiện Thiên.

Bay cao và xa hơn.

Cuối cùng Lang Thị Bạch chọn ở lại Thiên Lâm Rừng Rậm này.

Kiện Thiên cũng không làm khó nó làm chi.

Sau ngày thứ 4.

Thu hồi container mini trở lại ,rồi cùng với Chi Mạc Doanh và Vân Tiểu Hồng hướng đến Học Viện Khâm Giãn.

Kiện Thiên chính thức chia tay con Linh Thú cấp 3.

Yêu thú lần đầu tiên trong đời mình tự thu hoạch được.

Người bạn đầu tiên ở Chân Nguyên Đại Lục này.

Một người bạn chó má ,không hề biết nói tiếng người.

Giữ lại cũng vô ích.

Vì hiện tại Kiện Thiên đã có Diagal rồi.

Dễ sài hơn.

Vì độ nghe lời là 100% ,không nữa vời như Lang Thị Bạch kia.

Làm người chính nghĩa.

Nỗi đau khi chia tay đồng bạn thân thiết của mình ,Kiện Thiên muốn rớt nước mắt và hoài niệm lúc coi phim hoạt hình Pokemon.

Nhân vật Ash vậy.

Chắc cùng chung một tâm trạng người tốt đi.

Ít ai hiểu được người tốt phải đi qua ,làm qua.

Nỗi khó khăn để đưa ra quyết định của mình.

Đau thật.

Vì đi đường có tận ba người.

Nên sự nhàn nhã kéo dài khá lâu.

Còn thêm cái tính cách sợ phiền phức của bản thân Kiện Thiên đã gây lêm một cái sáo lộ không nhỏ.

Đi một đường vòng bình thiên ,kéo dài và bỏ qua liên tiếp cả ba thành trì.

Với những lý do như:*Không gặp cảnh bán mình chôn cất cái gì đó?*Không gặp ác bá địa phương với những lý do là tham sắc ,hoặc việc nhỏ là dẫm vào chân nó.

Ối dào ôi.

Phiền bỏ mẹ!Cái cảm giác ức chế nhất mà Kiện Thiên đọc truyện vớ vẫn này.

Không phải lý do Kiện Thiên là người xấu hay tốt.

Mà một khi nỗi điên là có thể bứng luôn cả một thành trì.

Thế thì nguy!Tốt cho mình ,tốt cho người.

Né được gì thì né!Nếu còn xui nữa là "Ý Trời!".

Ba ngày trôi qua đi đường.

Nếu đặt ở trên lưng Diagla là đã tới Kinh Đô -Kỳ Bàn Quốc lâu rồi.


Không phải lật đật ,lê lếch như thế này.

Dù gì cả hai nàng đã nguyện đi theo "Vắn Khăn Sửa Túi" cho Kiện Thiền.

Cố gắng nhẫn về thể chất ,vẫn bổ dưỡng về tâm hồn vậy.

Làm người thật là khó khăn gian khổ lắm à.

Mãi đến khi giáp ranh với Quan Môn.

Cỗng vào Kinh Đô chính thức ,thì Kiện Thiên mới đi theo lối con đường thương buôn hướng đi.

Tại vì không có ngã rẽ đi riêng.

Bắt buộc phải đi qua quan này.

Tiếc thiệt.

Đến quan môn ,Kiện Thiên nhảy xuống ngựa để chuẩn bị tinh thần đóng thuế phí.

Ở kiếp trước bị hố cha loại này thành tật rồi.

Khổ lắm ,mà bỏ không được.

Ấy mới chết chứ lỵ.

Chỉ trách ở kiếp trước thôi.

Nghề nào ăn ngọt nước nhất là nghề thu phí qua cửa à.

Bỏ vốt là gần như bằng không.

Nhưng xe lớn đi qua đều bị hốt hàng hết.

Không giàu thì phí cho.

Kiện Thiên đi tới lính cảnh quan môn ,cười tươi roi rối.

Dù gì cũng phải cho một tí mặt mũi "Miệng nhà quan,có răng có thép!"mà.

Chạy ẫu nó cắn chết.

Dù sao cũng là chó của triều đình mà.

Kiện Thiên hỏi:-Bao nhiêu vậy sư huynh?Lính cảnh cửa thấy bộ mặt hèn mọn của thương buông ,chảnh chó ra mặt mà quát lớn:-Qua bên kia đống 50 đồng bạc.

-Ải quan trọng vào Kinh Đô.

Không cho trả giá.

Kiện Thiên thầm nhịn.

Nhịn nhục mới là quân tử à.

Cố gằng dần cái bụng,cũng phải lếch qua một bên.

Nỗi điên là cái quan môn này xóa sổ luôn ,thì lại kỳ.

Kiện Thiên đi tới cái bàn ,cười đáp:-Thưa ngài ,đây là 150 hèo phí.

-Ngài nhận cho.

Cả đoàn thương buông ở bên cạnh cũng phải trừng mắt to ,thầm mắng :"Mẹ bà nó.

Nhập vai khéo thế không biết.

Nếu ba má tao có dạy thì giờ này đâu còn đứng đây trời!?".

Kiện Thiên thấy ánh mắt vồi tiền ,đành mốc trông áo ra thêm 100 đồng bạc và nói:-Đây là 100 hèo của quan ,xin quan rãnh rỗi uống tí sửa ạ!Tên quan thu ngân cười tươi,tay trái chộp lấy và nhét vào lưng quần.

Không quên nhấy mắt ra hiệu với hai tên lính canh quan môn ,nói:-Ê mày.

Không thấy người thân của tao sao?-Nó vào bên trong Kinh Đô kiếm ăn đấy.

Chậm trễ thì bọn mày chết với tao?"Dạ.

Vâng!"Thế là xe ngựa của Kiện Thiên đi vào ,giữa hai làng ranh dân chúng và thương buông trợn to cả mắt.

Ai ai cũng thầm mắng :"Chó má đến thế là cùng!Chơi như vậy cũng chơi được à!".

Đi qua đoàn người.

Sự tự hào của cái cột trông nhà ,nó khác hẳn ra.

Cái nóc nhà là để bỏ túi mà thôi.

Không làm ăn được gì?Làm cho sự ngưỡng mộ của Chi Mạc Doanh và Vân Tiểu Hồng lại tăng lên.

Không hề chê trách Kiện Thiên là hèn ,mà là hiểu chuyện loại người.

Một người như thế mới đi được cao và xa hơn.

Chứ hổ báo ,làm nơi này thì nơi khác biết hết rồi.

Ăn cái mẹ gì nữa?Làm ăn là phải chuẩn mực.

Phải có một nét nết na thùy mị loại hình.

Không ăn thì thôi.

Ăn rồi là phải rục xương cả họ nhà nó! Thế nó mới chuẩn!Thời gian đi đường khá ổn ,về mặt lương thực hay về mặt tâm sinh lý đều tốt.

Đoạn đường đi nhờ đó mà không cần quá lâu để dừng lại ,để tạm nghĩ.

Đi trôi qua không biết bao lâu.

Đoàn người ngựa từ phía sau lưng ồ ạt đi tới.

Làm cho Kiện Thiên cũng phải giật mình ,nhìn sang họ.

Một người đàn ông đánh ngựa có thực lực rất tốt ,tốt tới đâu thì không biết.

Chỉ có vài điểm nhận ra là :1>Láo cá chó.

2>Ánh mắt mọc trên chân mài.

3>Tiết kiệm hít thở không khí.

Căn bệnh của bọn thiếu não chứ đâu?Nhưng vẫn đặt biệt là vị thanh niên không được đẹp cho lắm.

Có thể nói là xếp sau lưng Kiện Thiên đi.

Thằng ngựa nó lên tiếng:-Hảo huynh đệ.

Không biết có diệp chúng ta cùng nhau chuyện trò được không?Kiện Thiên rộng lượng,có tâm chúng sinh đều bình đẳng đáp trả:-Vậy vào Kinh Đô.

Tìm một quán xá nghỉ chân đủ có tiếng tâm ,như thế nào?"Được!"Tên ngựa đáp ngay ,rồi nói lại:-Vậy chúng ta hẹn gặp ở Vịnh Xuân Các đi.

"Được!"Kiện Thiên trời đánh cái rầm cũng không biết nơi đó thế nào.

Theo yêu cầu của mình ,không nhà lá cũng phải khá một tí rồi.

Như thế cả hai đoàn xe cùng nhau thúc ngựa chạy thi nhau.

Chuyện này ở trên đoàn thương buông là bình thường.

Chỉ bọn thiếu muối tự ảo tưởng sức mạnh ,mới chơi trò ăn đâu ỉa đó mà thôi.

Không ai rãnh hán mà dừng dọc đường để hốt cứt ngang ngực như thế cả.

Thời gian được thu xếp từ trước.

Đi đâu về đâu ,bao nhiêu thời gian là cố định.

Vào kinh đô.

Kiện Thiên xe ngựa được miễn phí là do cái thằng bệnh ngựa nó trả dùm.

Đở xuất đầu.

Dấu diếm danh tính và làm người đúng chất khiêm tốn,không khoe khoang với thế nhân.

Sau cũng được.

Đàn ông rộng rãi là vậy.

Đi vào bên trong Kinh Đô.

Kiện Thiên rời khỏi xe ngựa ,đi bộ tham quan thán cảnh Kinh Đô một chút.

Kết luận ở đây.

Mẹ nó xây xi măng ,gạch đá hơi bị nhiều à.

Chơi mẹ gì thế này?Làm ăn thế nào đây trời?Còn về phía con ngựa gượng đực thì khỏi bàn đi.

Từ khi Chi Mạc Doanh và Vân Tiểu Hồng bước xuống xe ngựa.

Kiện Thiên đồng nghĩa bị bốc hơi rồi!Đau không chứ?Thân là một trụ cột trong nhà.

Thân là một đàn ông có tiểu nhi đồng 20 cm như thế mà bị xem người bốc hơi.

Khổ quá mà.

Miễn là người vô hình ở trông mắt thế nhân.

Sau cũng được.

Làm người khiêm tốn và lặng lẽ bước đi trên con đường học thức.

Vẫn là kiến thức làm trụ cột cho bản thân ,có tiền đồ mai sau đi.

Đi đủ rã cặp dò.

Cuối cùng nhóm người cũng đi tới được Vịnh Xuân Các rồi.

Lên Vịnh Xuân Các.

Bị vấp đá ,từ vọng nói ở phía sau:-Ồ Kinh gia phế vật đây à?-Làm ăn ở phòng đấu giá Kính Hoa Lâu thất bại rồi sao?-Có thời gian rãnh rỗi đi tới đây à?Kiện Thiên nhìn về con ngựa bị mọc sừng ,rồi nhìn xuống lầu thấy cái tên kia cũng không khá hơn là bao đi.

Súc vật đi đôi với súc vật là một đạo mà.

Thôi.

Chuyện người dưng ,không nên nhiều chuyện làm gì?Đàn ông là phải chuẩn.

Đứng ở một bên nghe họ nói chuyện vẫn tốt đi.

Tích góp kiến thúc của cuộc sống mới ở Chân Nguyên Đại Lục cũng được.

"Ồ Mạc thiếu gia.

Ngọn gió nào đi đưa người đi đến nơi này?Không phải tiểu thiếp gần đây của Mạc thiếu gia vừa mới rước vào phủ Mạc gia sao?"Kinh thiếu gia cũng khá ổn về mặt chặc chém đối phương à.

Mạc thiếu gia cười gần đáp:-Không thể trách được.

Vì Hoàng Bảo Các chúng ta làm ăn khá tốt ,còn là được nhiều hoàng tử và công chúa ưu ái à.

-Gần đây họ hối thúc chúng ta mở phòng đấu giá cho bọn họ để chuẩn bị đi vào Học Viện Khâm Giãn!Mạc thiếu gia cũng có môn đạo không kém ,chỉ trừ bề ngoài là một con heo mọi rác rưởi thôi.

Kinh thiếu gia dường như bị nói đến nỗi đâu.

Đầu nỗi gân xanh ,cạn lời.

Kiện Thiên cười hỏi:-Kinh huynh,tại hạ đang cần người bán đấu giá hồn thể hệ con trùng.

Đây là lý do duy nhất mà tiểu đệ đi đến Kinh Đô à!-Kinh huynh có quen phòng đấu giá nào không?-Giới thiệu cho tiểu đệ với.

Kinh thiếu gia chấp tay với Kiện Thiên bảo :-Tại hạ tên là Kinh Chấn.

Thiếu chủ của Kính Hoa Lâu.

-Không quý danh của vị huynh đệ đây là! "À!"Kiện Thiên cười xòa đáp:-Tại ha Kiện Thiên.

Một thiếu gia yêu thích tiêu dao ,nhàn du dã ngoại à.

-Tới Kinh Đô -Kỳ Bàn Quốc để du lam thán cảnh.

Tiền bạc là không thiếu !-Như Kinh huynh thấy.

Chỉ cần bán đấu giá hồn thể là được.

Tức có tiến để đi chơi ,không sợ nghèo.

-Ha.

.

ha.

ha!Kinh Chấn nghe thế cũng mừng húm ở trông lòng.

Nhưng cũng phải ném đá dò đường cho chắc ,hỏi:-Ta nghe nói hồn thể chỉ có hai loại thức tỉnh mà thôi.

Gồm may mắn có được sự thức tỉnh hồn thể và huyết mạc truyền thừa mà thôi.

Kiện Thiên cười ha hã ,đáp:-Vì Kỳ Bàn Quốc là một quốc gia súc vật.

Chuyên ăn lông ở lỗ tồn tại ,cho nên không biết cái gì là hồn thể rồi.

-Hổn thể do Thể Hồn Sư nguyên cứu và tạo thành mà ra.

Kiện Thiên móc ở trong người ra một tấm huy chương cao quý.

Trên huy chương đó là một vòng tròn màu vàng ,có in nỗi 5 ngôi sao lấp lánh và một dòng chữ "Hồn Triện Sư!".

Kiện Thiên nghiêm nghị nói:-Đây là Hồn Triện Sư huy chương.

Ngôi sao chính là cấp bật hiện tại của ta.

Kiện Thiên quay lại mặt sau lưng huy chương có tên Kiện Thiên và nói:-Thấy chưa?-Tên của ta đấy.

Loại huy chương này còn cao cấp hơn cả Dược Sư hay Khí Sư đấy.

-Vì hồn thể mang ý nghĩa thế nào ?-Kinh thiếu chắc hiểu rõ !?Cái trình bôm đạn.

Ờ thì, Kiện Thiên khiêm tốn hạng 1 ,tuyệt đối không có số tiếp theo rồi.


Coi truyện nhiều quá.

Rãnh hán làm chơi cho vui.

Rãnh rỗi đem ra khoe khoang với thế nhân.

Anh mày là hoàn mĩ à!Kinh Chấn chấn kinh.

Quỳ xuống nói:-Chỉ cần Kiện thiếu gia chịu đem hồn thể đến Kính Hoa Lâu làm vật đấu giá.

Kinh Chấn nguyện không lấy một phân lời nào cả?Kiện Thiên đâu có mù và điếc đâu?Bầy trò hoài bưởi.

Nhân nghĩa ,lễ ,chí ,tính bộ mặt đã hiện lên ở Kiện Thiên.

Kiện Thiên ưu soái đưa tay ra và diều lấy Kinh Chấn nói:-Chúng ta mới gặp xem như đã quen đi.

-Vậy ta nhờ Kính Hoa Lâu làm chủ đấu giá cho vậy.

Mạc thiếu gia cười gần ,chen ngang nói:-Thằng ngu.

Người ta nói như thế cũng tin sao?-Hèn gì Kính Hoa Lâu lại rơi hoàn cảnh thê thảm như thế.

Ha.

.

ha.

ha!Kiện Thiên không thèm để ý đến cái tên heo nộc đó làm gì?Móc ở trong người ra hai tấm thẻ gồm hai con sâu ở Gen.

1 là bướm ,ông.

Kiện Thiên đáp:-Đây là hồn thể mà ta muốn đấu giá.

Có tầm 8 tấm thẻ.

-Kinh thiếu cầm trước hai tấm này đi làm quãn cáo trước.

Lợi dụng Học Viện Khâm Giãm ở trước làm nền !-Sẽ được giá cao!"Đúng!"Kinh Chấn đứng lên cầm lấy hai tấm thẻ kỳ lạ.

Vì lần đầu ở trong đời Kinh Chấn cũng mới thấy qua lần đầu à.

Nhưng nó có vô số pháp tắt kỳ lạ ,không hiểu rõ.

Nhưng hình dạng hồn thể là y như thật vậy ,quả là hai con sâu.

Kiện Thiên thấy thằng nhà quê mới lên thành phố.

Không hiểu lá bài pokemon là gì?Cũng bồi đấp thêm :-Đây là hồn thể con sâu.

Nhưng thật chất là bướm và con ông đấy.

-Màu xanh là con bướm biết bay và con màu vàng là con ông biết bay.

-Hồn thể có sức tiến hóa.

Loại đặc biệt ,chỉ có Hiền Triện Sư có sức sáng tạo thập thành mới làm ra chúng.

-Ngoài ra ,ở trong buổi đấu giá.

Tại hạ làm chủ ,tự mình thi triển liên kết hồn thể với người mua.

-Độ thành công là 100%.

Không cần phải đón ,cũng biết Kỳ Bàn Quốc không có Hồn Triện Sư đi.

Kiện Thiên nhìn về tên heo mọi.

Kinh Chấn cũng hiểu ý tứ của Kiện Thiên đáp:-Vậy ta tranh thủ quãn cáo.

Ba ngày sau sẽ bán đấu giá ,không biết Kiện thiếu gia nghĩ thế nào?Kiện Thiên lắc đầu đáp:-Ngày mai đi.

Vì đấu giá lần đầu ,sẽ không có hiểu quả tốt.

Nên ta dùng hồn thể cấp thấp làm đá ném dò đường vậy.

-Sau lần đấu giá đầu tiên.

Tuyệt đối Kinh Đô -Kỳ Bàn Quốc sẽ náo loạn.

Rồi sau đó buổi đấu giá kế tiếp ,chính thức là sau ba ngày hôm đó à.

Mạc thiếu gia vừa run ,vừa sợ.

Vì đây là chức nghiệp ngoài tầm hiểu biết của gã.

Gã chỉ biết tức giận ,dậm chân rời đi và không quên bỏ lại câu:-Ta cũng chờ xem.

Bọn ngươi bán đấu giá như thế nào?Kiện Thiên nhìn về Kinh Chấn nói:-Có lẽ chúng ta có kẻ thù ,ở trong làm ăn nhĩ?-Vậy phải xem Kinh huynh quãn cáo sản phẩm được bao nhiêu người biết rồi.

Tình hình ở Kinh Đô -Kỳ Bàn Quốc này ra sao?-Kinh huynh hiểu biết hơn Kiện Thiên rồi.

Kinh Chấn chấp tay cuối người đáp:-Buổi tiệc hôm nay.

Kinh Chấn xin mời các vị ,Kinh Chấn xin phép cáo lui trước để chuẩn bị.

Kinh Chấn căn nhắc lão bộc ,rồi quăng túi không gian cho lão.

Kinh Chấn lập tức rời đi!Kiện Thiên cười đáp:-Chỉ là cấp thấp nhất của hồn thể mà thôi.

Không nên làm quá trọng đại như thế?-Chỉ cần một hai gia tộc lớn có dòng chính đệ tử là phế vật và dùng họ làm người quãn bá sản phẩm.

Thế đã đủ!-Có vẽ Kinh Chấn huynh còn thiếu kinh nghiệm ở trong giới làm ăn nhĩ?Lão bộc ở bên cạnh ,đôi mắt sáng rực.

Lồng lão muốn chạy đuổi theo thiếu gia để nói thông tin này à.

Nhưng khánh ở đây là khánh đặc biệt.

Đi cũng không phải chuyện à.

Kiện Thiên nhìn về lão giả ,nói:-Lên trên chưởng quỷ và đặt bàn tiệc cho ta là được.

Không cần thiết ở bên cạnh ta.

Kiện Thiên móc ra thêm hai lá thẻ bài "Spearow",nói tiếp:-Đây mới là sản phẩm chính thức để đấu giá.

-Ông trùm của bầu trời!Lão già nhìn sự uy mãnh của con chim ,nhớ đến nó có sự tiến hóa tiếp.

Liền nao núng muốn cầm lấy ,nhưng bị Kiện Thiên đoạt lại và cất đi.

Kiện Thiên cười ,đáp:-Thành quả quãn cáo tốt.

Rồi hã tính đến phần chính thức.

-Ông làm gì thì làm đi.

"Vâng.

Kiện thiếu gia!" Ông lão nhanh chân đáp lời và thu xếp bàn tiệc cho ổn thỏa.

Rồi quỳ lại Kiện Thiên ba lại và rời đi.

Có lẽ lão biết là Kiện Thiên cố tình ra mặt cứu lấy Kính Hoa Lâu.

Còn Kiện Thiên là không phải.

Vì đọc truyện nhiều quá ,nên biết một vài tình tiết mấu chốt để lợi dụng nó mà thôi.

Có thể nói là "Nghèo chết mẹ và nghèo bền vững!"Loại kỹ thuật kỳ lạ này.

Chi Mạc Doanh kéo áo lấy Kiện Thiên ,khi thấy ông lão đã đi.

Kiện Thiên ngồi ngây ngắn ăn uống ,một bàn thịnh soạn ,hỏi:-Có chuyện gì thế?Chi Mạc Doanh cắn môi hỏi:-Cái đó là thế nào?"À!"Kiện Thiên đưa tay nhéo lỗ mũi Chi Mạc Doanh ,đáp:-Thì ra là sợ lừa gạt và sợ thua kém đây mà.

-Yên tâm.

Loại đó là con sâu và cấp thấp nhất để cho một quốc gia dùng chiêu mộ binh sĩ đặc biệt thôi.

-Còn của Chi Mạc Doanh và Vân Tiểu Hồng là loại cao cấp.

Nhất là Chi Mạc Doanh ,nó là thượng vị hồn thể chính thức đó.

-Cũng vì nó đặc biệt.

Nên có sự đồi hỏi những yêu cầu đặc biệt.

-Vì vậy không cần ghen ăn tức ở ,hay lo lắng bị ta lừa gạc làm gì ?-Ha.

.

ha.

ha!"Ăn thôi!".

"Ừ!".

Tâm của hai vị thiếu nữ cũng buông lõng nhiều.

Nhiệt tình hầu hạ lấy Kiện Thiên và cười nói vui vẻ ở trên bàn ăn.

Lúc này có một nhóm người khá ổn ,hay gọi là sáu bảnh à.

Đang đi đến bên Kiện Thiên ,do một vị nam tử và một thiếu nữ dẫn đầu.

Vị nam tử chấp tay nói:-Vị huynh đài.

Hỏi nãy ta có nghe một số chuyện.

-Không biết điều đó là thật hay không?Kiện Thiên liếc mắt đến vị nam tử ,cũng biết là con ông cháu cha rồi.

Nhìn hoài ở kiếp trước ,đạo vị này không cần phải bàn cãi.

Kiện Thiên thuận miệng nói:-Đều là thật.

Giá trị của nó là một viên yêu hạch, yêu tinh ,tinh phách cấp 7 của yêu thú.

-Nếu có linh thạch hạ phẩm là 100 viên.

-Ta ở trên người còn giữ hai con sâu.

Một con dùng để tiến hóa bướm ,một con dùng tiến hóa con ông.

-Có tiền ,có thể kiểm tra trực tiếp.

-Nếu đúng.

Xin mời giúp Kính Hoa Lâu quãn cáo dùm cho.

Thiếu nữ giận giữ hét lớn:-Ngươi ăn cướp hay sao?Kiện Thiên ngắc lời:-Thứ nhất Hồn Triện Sư là ở trung tâm Chân Nguyên Đại Lục.

Tiền của họ sử dụng là Linh Thạch và yêu hạch ,thảo dược các loại.

-Không dùng đồng bạc của Kỳ Bàn Quốc.

-Thứ hai.

Đây là hồn thể có cấp tiến hóa và hai loại này là hệ bay.

-Dùng không chế tình hình ở trong trận chiến.

-Dùng não suy nghĩ đi.

Thiếu nữ cạn lời.

Nam tử ra dấu dừng lại và chấp tay nói :-Ta sẽ mua.

Xin mời vị đại sư thi triển dùm.

Nam tử quăng hai túi linh thạch.

Kiện Thiên lười điếm ,đoán có tầm đó là được.

Giàu mà ,rãnh hán có khác ấy à.

Kiện Thiên đem ra hai tâm thẻ hình con sâu và đưa cho vị nam tử ,nói:-Người nào không có hồn thể ,hay muốn có song hồn thể thì cầm lấy nó và tiến lên một bước.

Vị nam tử nhìn tấm thẻ bài một chút ,rồi đưa cho hai thị vệ tùy tùng ở phía sau.

Kiện Thiên hiểu chuyện gì rồi.

Kiện Thiên hô:-Mộng Ảo Hệ Thống.

Kích hoạt đi!"Đinh"-Đã xác nhận.

Hào quang màu xanh ,màu vàng bao lấy hai người thị vệ.

Không tới một hơi thở đã hoàn thành !Kiện Thiên nói:-Xong rồi đó.

Mời vị công tử này kiểm tra hàng.

-Kiểm tra xong hãy nhớ lời hứa trước đó là quãn bá sản phẩm cho Kính Hoa Lâu về Hồn Thể này.

Kiện Thiên không phải chỉ dùng cái loại này để khoe cho vị nam tử kỳ lạ đó.

Mà là ở nơi này ,nơi của bọn có tiền nhìn xem.

Nhìn đi.

Tao là đại sư thứ thiệt đó.

Tao bán đồ là vô địch.

Tin tao đi à!Sau khi được cái gật đầu và một nụ cười thành ý từ hai vị thủ vệ của mình.

Vị nam tử chấp tay thành khẩn đáp:-Tại hạ là Kỳ Sơn.

Đại hoàng tử của Kỳ Bàn Quốc ,xin ra mắt đại sư!Kiện Thiên xua xua tay đáp:-Mời chào là xin miễn.

Ta là Hồn Triện Sư ,tiền bạc và địa vị không thiếu.

-Khỏi bầy trò đó đi.

Chỉ nói mua hàng hay không thôi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận