Trương Vĩnh Nam là em trai của Trương Hữu Cảnh , con thứ hai của Trương Tiến , con trưởng của nhà Họ Trương , một dòng họ lớn có quyền thế và giàu có nhất nhì Bắc Giang Lộ . Có lẽ cậu bé Vĩnh Nam sẽ vẫn là một vị công tử được người người trọng vọng , mưa chẳng đến mặt nắng chẳng đến đầu của nhà họ Trương nếu cái chuyện động trời ấy không bị phanh phui …
Đó là vào một đêm tháng sáu mưa gió , Tôn quản gia tố cáo nhị phu nhân trong thời gian gia chủ đi vắng đã lén lút đi lại với thầy Lưu , vị thầy người Hán mà Trương Tiến mời về dạy chữ cho Hữu Cảnh , anh trai của Vĩnh Nam . Trương Tiến biết việc này thì nổi giận lôi đình , trục xuất Trương Vĩnh Nam lúc ấy mới có sáu tháng tuổi ra khỏi nhà họ Trương , mẹ cậu thì bị cạo đầu bôi vôi , cuối cùng chết trong sự tủi nhục vì bị dân làng khinh khi , dè bỉu . Ông thầy người Hán kia thì từ đó bỏ đi biệt tích , chẳng bao giờ trở lại Bắc Giang nữa .
Vậy là cậu bé Vĩnh Nam mới sinh ra đã không có cả cha lẫn mẹ .
Sau khi bị ném ra đường mặc ra sao thì ra , Vĩnh Nam được một gia nhân tốt bụng của nhà họ Trương mang về gửi ột gia đình hiếm muộn nuôi nấng . Từ đó , họ đặt cho cậu một cái tên mới : Nguyễn Văn Nam .
Nguyễn Văn Nam lớn lên trong cảnh nghèo khó của đôi vợ chồng nọ . “ Nghèo đi đôi với nhục “ , chính những năm tháng tuổi thơ đó đã hun đúc trong y một ham muốn mãnh liệt : có tiền , có quyền và vượt lên trên người khác .
Năm mười sáu tuổi , hắn lấy Trần Thị Vân . Ba năm sau , hai người có với nhau hai mụn con , một trai một gái . Đứa con trai của y khi lên ba tuổi thì bị bệnh rồi qua đời . Không cam chịu để cái nghèo cái đói cứ mãi bám lấy mình , Nam theo một người trai làng nữa tên Sơn vượt biên buôn hàng lậu . Hai người từ đó lang bạt khắp nơi gây dựng mối làm ăn , chỉ có lúc chuyên chở hàng về thì mới tạt qua thăm nhà hai , ba ngày rồi lại đi ngay .
Từ đó hắn “ ăn nên làm ra “ , kiếm được và gửi về nhà cũng không ít . Cuộc sống của vợ và bố mẹ y nhờ thế cũng khá hơn trước rất nhiều .
Bốn năm sau , Nam và Sơn trong một lần hùn vốn làm ăn với một người bản địa đã bị hắn lừa mất cả chì lẫn chài . Hai người sau đó đã tìm tới tận nơi y ở để đòi lại những gì vốn thuộc về mình , song bị người của Long Xà Bang đánh ột trận thừa sống thiếu chết .
Hai người cùng đi song chỉ có mỗi mình Nam là may mắn trốn thoát .Mãi về sau , hắn mới biết mọi chuyện là do Long Xà Bang xếp đặt để cướp lấy mối làm ăn cùng địa bàn mình dày công gây dựng bấy lâu nay .
Không làm gì được bọn chúng , Văn Nam chỉ còn cách nuốt giận trở về cố hương . Về tới nơi , hắn lại nhận thêm một tin động trời nữa : Cô vợ của mình đã mang con gái cùng không ít tiền của trong nhà đi theo kẻ khác được hơn bốn tháng rồi . Văn Nam sau đó ốm liệt giường suốt cả tháng liền . Tin buồn này chưa đi thì tin khác lại đến , mẹ y vì quá đau buồn nên sinh bệnh , hai tháng sau thì chết . Nam sau đó đã mấy lần vượt biên sang Trung thổ gây dựng lại địa bàn song đều bị người của Long Xà Bang truy sát , sau vài lần chết hụt thì đành phải quay về .
Hơn một năm sau , cha y cũng mất nốt . Ông cụ trước khi đi đã đem chuyện ngày xưa kể lại hết cho hắn được biết . Kể từ đó y mới biết được thân phận thực sự và tên thật của mình .
Trương Vĩnh Nam từ đó luôn canh cánh mối hận trong lòng, ngày ngày tìm quên trong men rượu . Một thời gian sau , tên nát rượu đó bỏ quê nhà đi biệt tích . Bốn năm sau , hắn quay về với một lộ đao pháp học được từ một vị sư phụ ở đất võ Bình Định . Trương Vĩnh Nam từ đó thay tên đổi họ , cải trang vượt biên sang Trung Thổ . Y dùng mọi thủ đoạn để phục vụ cho việc trả thù , mất hơn một năm thì tiêu diệt được Long Xà Bang .
Trương Vĩnh nam từ đó tiếp quản địa bàn của Long Xà Bang , kiếm được không ít từ việc buôn bán hàng lậu . Y tuy sống trong lãnh thổ nhà Tống nhưng mối thù với người Hán chẳng những không tiêu tan mà còn mãnh liệt hơn trước .
Nếu không phải tại chúng thì hắn đâu đến nỗi như ngày hôm nay ? Tới một người thân bên cạnh mình cũng không có ?
Mấy năm sau , Trương Vĩnh Nam nhận ra có những việc đồng tiền cũng khó mà giải quyết được , chỉ có thể dựa vào công phu chân chính của mình mà thôi . Nhất là vào lúc thiên hạ rối ren , chiến sự liên miên , binh hoang mã loạn như bây giờ .
Thế nhưng , hắn dẫu có quyết tâm đến đâu đi nữa song cũng chẳng đủ bản lĩnh để hoàn thành tâm nguyện của mình nếu không có một ngày ..
..Ngày mà hắn gặp được người thay đổi vận mệnh của đời mình – Vạn Linh Cốc Chủ Vạn Sự Thông .
-“ Mỗi một câu hỏi đều phải tốn một nửa dương thọ ?”
-“ Phải “
-“ Vậy .. ta có thể hỏi một câu được hay không ? “
-“ Chàng trai , muốn hỏi gì thì cứ nói . “
-“ Ta phải làm gì để đạt được tâm nguyện của mình ? “
-“ Tìm được Long Hình Bá Kiếm , gặp được Độc Cô Động Thiên - ngươi sẽ có cơ hội hoàn thành tâm nguyện của mình . Còn thành hay bại thì chỉ phụ thuộc vào nỗ lực và chính người thân của ngươi mà thôi “
Mặc dù vẫn còn rất nhiều nghi vấn nhưng Trương Vĩnh Nam không hề hỏi thêm một câu nào nữa .
Bởi cái giá phải trả là quá đắt .
Trương Vĩnh Nam sau đó làm theo lời của Vạn linh Cốc Chủ , tập trung hết tài lực truy tìm tung tích Long Hình Bá Kiếm , để rồi gặp được Du Tiểu Hoa dưới chân núi Chung Linh .
Đó là số mệnh hay chỉ là sự trêu ngươi của ông trời ? Câu hỏi đó vẫn canh cánh trong lòng y tới tận bây giờ .
Cái gì rồi cũng sẽ đến , đến rồi qua , qua rồi mất . Hai người sau một thời gian chung sống đã dần nảy sinh tình cảm với nhau . Họ có với nhau một đứa con trai . Du Tiểu Hoa cứ tưởng rằng thời gian và tình yêu của mình sẽ làm vơi đi nỗi hận thù trong lòng y …
Thế nhưng nàng đã lầm .
Trương Vĩnh Nam sau khi đem Tiểu Hoa đổi lấy Long Hình Bá Kiếm thì mang Vĩnh Tiếu về trấn Trương Khẩu ở ẩn , dành hết sức lực khám phá bí mật cất giữ trong thanh thần binh khiến biết bao người thèm khát này .
Thế nhưng mãi tới tận khi Tiêu Viễn Sơn đem người giả làm Ma Môn đệ tử tìm tới trả thù , hắn vẫn chưa tìm ra được bí mật trong Long Hình Bá Kiếm .
Vĩnh Nam bị người của Tiêu Viễn Sơn truy sát suốt năm ngày năm đêm .Con trai thất lạc không rõ tung tích , trong tay có thần binh mà cũng như không , Vĩnh Nam thất vọng vô cùng .
Lúc đó , hắn chợt nghĩ tới một người .
Kẻ đó là Độc Cô Động Thiên .
Để lấy được sự tín nhiệm của Độc Cô Độc Thiên , Trương Vĩnh Nam đã dâng Long Hình Bá Kiếm cho lão làm vật ra mắt . Hành động này của y làm lão vô cùng hài lòng . Độc Cô Động Thiên sau đó đã đem Hỏa Long Đao và Liệt Diễm Đao Pháp truyền lại cho y .
Trương Vĩnh Nam từ đó lòng ôm tham vọng , ngoài mặt thì hết lòng cúc cung tận tụy vì Ma Môn , bên trong thì ra sức củng cố thế lực và dùng tiền bạc mua chuộc các vị đà chủ . Ba năm sau , hắn được Độc Cô Động Thiên cất nhắc lên làm Hữu Hộ Pháp , địa vị chỉ kém Đại Trưởng Lão mà thôi .
Sai lầm lớn nhất trong đời của Độc Cô Động Thiên chính là việc đem bí mật trong Long Hình Bá Kiếm – Diệt Tuyệt Đại Pháp ra nói với hai vị tả hữu Hộ Pháp dưới trướng của mình . Thiên Long Khách hết lòng vì lão thì không nói làm gì . Thế nhưng Trương Vĩnh nam không chỉ biết ẩn nhẫn mà còn là kẻ lắm cơ mưu , lòng dạ thâm trầm vượt xa tưởng tượng của lão . Âu cũng là “ Khôn ba năm , dại một giờ “ vậy .
Chuyện ngày xưa .. giờ nghĩ lại chỉ như là một giấc chiêm bao …
Vậy là tác phẩm đầu tay dài 42 vạn chữ của mình đã hoàn thành sau gần năm tháng ( 35k view , nhớ để sau này có viết thì còn so sánh , hehe ) . Do là lần đầu cầm bút nên mình còn vướng rất nhiều lỗi hành văn , câu cú rườm rà và cả lỗi chính tả nữa . Điều làm mình tiếc nuối nhất là không chuốt lại truyện cẩn thận trước khi đăng , khiến cho hồi đầu nhìn vào thì chẳng khác gì một bản nháp vậy . Đây hoàn toàn là lỗi ở mình lúc ấy còn quá thiếu kinh nghiệm , lại không chịu nhìn thẳng vào sự thật trước mắt . Mặc dù mình đã biên tập lại rất nhiều lần song chắc chắn vẫn còn nhiều chỗ chưa ổn , chỉ đành xin lỗi những ai đã bỏ công sức theo dõi trước giờ vậy .
PS : mình đang ôm hai dự án , trong đó một là phần tiếp theo của Chân Tình Chân Mỹ : Nghĩa Hải Hào Tình . Hai là một bộ đô thị (vô hạn ) có tựa đề là " 100%" . Thực sự nó mới chỉ là trên kế hoạch thôi vì sắp tới mình rất bận ...
Giới thiệu sơ qua tác phẩm :
Bối cảnh của truyện là vào thời vua Trần Nhân Tông , khắc họa một phần nhỏ cuộc kháng chiến chống quân Nguyên Mông lần thứ hai và thứ ba của quân dân nhà Trần . Trương Vĩnh Tiếu và gia đình ( nhân vật chính bộ CTCM ) lúc này đã về Thăng Long thành sinh sống .
Năm 1258 , Mông Cổ thất bại trong trận chiến xâm lược Đại Việt . Nguyễn Sang tức nhân vật chính , con thứ ba của dòng họ Nguyễn , bị quân Mông Cổ bắt đi trên đường trốn chạy khỏi Đại Việt từ năm bốn tuổi . Năm mười một tuổi , Nguyễn Sang được tiểu quận chúa Mông Cổ Bột La Hợp Miêu Nhã giúp đỡ trốn về cố quốc .
Nguyễn Sang sau đó nhờ cơ duyên mà được Hoa Tử Khâm truyền cho bộ Nghịch Thiên Đao Pháp rồi lưu lạc về Lạng Sơn , được nhà họ Bùi nhận làm con nuôi .
Ở đây Nguyễn Sang được chị dâu của nhà họ Bùi là Phạm Thùy Anh quan tâm chăm sóc hết mực . Hai người sau đó bị cuốn vào cuộc tranh giành Vô Lượng Bí Lục và Hỏa Long Đao , qua nhiều gian nan đã dần nảy sinh tình cảm với nhau .
Liệu họ có vượt qua được định kiến xã hội lúc bấy giờ đang mang nặng tư tưởng nho gia để đến được với nhau ?
Lục Vô Song sau một lần về thăm phái Nga Mi thì biệt tăm không để lại chút tung tích . Chuyện gì đã xảy ra ?
Tấm chân tình đó , liệu có vẹn toàn mãi với thời gian .....
Một Trương Thanh tài trí vẹn toàn , khí độ rộng rãi , hào hiệp trượng nghĩa liệu có thoát được sức cám dỗ của tiền tài quyền lực , vượt qua được ải mỹ nhân ? Một Nguyễn Sang từ nhỏ đã ham sống sợ chết vì điều gì mà thay đổi ?
Nàng quận chúa Mông Cổ Miêu Nhã trên đường thâm nhập Việt Quốc liệu có tìm được chàng trai đã từng hứa sẽ làm thuộc hạ của mình suốt đời ?
Thời thế tạo anh hùng , ai sẽ đứng lên cứu đất nước khỏi cơn nước lửa ?
" Công chúa , tôi nguyện làm người hầu của cô suốt cuộc đời này " đọc truyện mới nhất tại .
Bạn có biết rằng ..
Trước giờ bạn chỉ mới phát huy được nhiều nhất là 3% năng lực của mình hay không ?
Có lẽ hắn , một kỹ sư dầu khí của tập đoàn PVK , đã ly thân và đang sống với một đứa con trai bốn tuổi cũng sẽ giống như bao người khác , chẳng bao giờ khám phá ra được giới hạn của bản thân mình nếu như không có một ngày ..
Trần Văn Lập nói :
- Nếu không có cậu ấy , chắc tôi cũng chẳng thể đứng được ở đây để nói chuyện với anh.
Hoàng Anh Tuấn nói :
- Nói về tên gàn dở ấy ư ? tôi cũng chẳng biết phải bắt đầu từ đâu nữa .
Trần Thị Thanh Thúy nói :
- Đội trưởng , anh nhất định phải sống sót để bảo vệ em đấy !
Thư Lệ nói :
- Hoàng , chúng tôi tin cậu .
Đó là nơi mà bạn chẳng bao giờ biết đồng đội của mình ngoài đời thực là ai ..
Đó là nơi mà bạn phải chiến đấu để giành quyền được sống sót ...
Đó là nơi mà bạn có thể khám phá ra giới hạn thực sự của chính bản thân mình ...
Một mình một gậy , đạp bằng gian khổ mà tiến lên phía trước...
PS : MOD NÀO TRẢ LẠI HƠN 1K THANKS BỊ MẤT VÌ LỖI NICK CHO MÌNH LÀM KỶ NIỆM THÌ TỐT QUÁ:sad:
Chào Tạm Biệt Và Hẹn Gặp Lại !