CHÂN TÌNH CHÂN MỸ
Tác giả : shevaanh
Chương 96 : Hồi Ký ( Thượng )
Năm mươi bảy năm về trước …
Nghi Xuân , Giang Tây .
Nhà họ Diệp huyện Nghi Xuân xưa nay ở Giang Tây cũng có chút tiếng tăm. Gia chủ nhà họ Diệp là Diệp Thịnh , năm nay năm mươi mốt tuổi . Tuy ông là một phú hào lớn nhất nhì tỉnh Giang Tây song không hề giống những kẻ khác năm thê bảy thiếp mà chỉ có đúng một người vợ và yêu thương bà hết mực . Vợ Diệp Thịnh tên là Liễu Vân Hoa , con nhà gia giáo , năm nay ba mươi chín tuổi . Hai người cho tới nay sinh hạ được một trai một gái , trai tên Diệp Minh mười chín tuổi , gái tên Diệp Thiên Thiên năm nay mười bảy tuổi .
Nhà họ Diệp không chỉ nổi danh trong chốn thương nhân , mà còn được giới giang hồ biết đến và nể vì với bộ Mai Hoa kiếm pháp gia truyền tinh diệu tuyệt luân .
Tất cả mọi chuyện tưởng chừng sẽ mãi mãi trôi đi trong yên bình như vậy , nếu không có một đêm định mệnh ấy .
Đó là một đêm không trăng , không sao .
“ Xoẹt “
Diệp Thịnh cầm chặt trường kiếm trong tay , nhắm về bóng đen trước mặt đâm tới . Kiếm chiêu như hoa rơi nước chảy liên miên bất tận vây ráp kẻ bịt mặt kia , dẫu là cao thủ nhất lưu cũng không khỏi một phen khốn đốn .
Song kẻ bịt mặt áo đen kia thân hình chỉ hơi nhoáng lên một cái là đã tránh được kiếm chiêu của ông bủa vây tới trong đường tơ kẽ tóc . Diệp Thịnh tuy là một đại hành gia về kiếm thuật , trước giờ đã kiến qua không ít cao thủ đương thời như Phổ Hiền đại sư chùa Thiếu Lâm , Hồng Thiên Minh bang chủ Cái Bang , Phùng Hiểu Phong kỳ tài Liêu Đông .. song cũng chưa thấy ai có được thân pháp như tên áo đen trước mặt mình bây giờ . Lão hằn học thu kiếm lui về , trừng mắt nhìn y nói :
-Các hạ có phải là Đoàn công tử hậu duệ Đại Lý Quốc lừng danh thiên hạ gần đây hay không ?
Kẻ bịt mặt không trả lời , nhưng trông lớp lông mày rậm khẽ rung rung thì cũng biết rằng y đang cười . Diệp Thịnh tức giận hét lên :
-Dẫu mi có là ai thì hôm nay cũng đừng mong thoát khỏi trường kiếm trong tay ta !
Diệp Thịnh hét lên một tiếng rồi nhào tới xuất một thức Mai Hoa Tứ Kiếm toàn lực tấn công gã áo đen . Tên áo đen khẽ nhíu mày , không né tránh mà trái lại còn áp sát Diệp Thịnh , hất cùi chỏ vào sống kiếm của lão .
Diệp Thịnh nhận thấy trường kiếm trong tay mình như bị dính chặt vào cùi chỏ của đối phương thì lòng kinh hãi vạn phần , không hiểu y đã dùng tà công gì . Kẻ áo đen kia lúc này đã xáp lại , dùng một thức “ Thanh Long Biên Giang “ (*) đánh thẳng vào ngực ông . Diệp Thịnh trúng một chưởng của y thì có tiếng xương gãy răng rắc vang lên , thổ máu ngã bệt ra đằng sau , trường kiếm cũng bị tuột khỏi tay .
Liễu Vân Hoa lúc này đang co rúm sát góc phòng thấy phu quân trọng thương thì quên cả sợ hãi , nhào tới đỡ lấy y khóc lóc . Bà sụt sùi nhìn nam tử mày rậm bịt mặt kia mở miệng van xin :
-Xin ông .. mở lòng từ bi tha cho vợ chồng tôi .. ông ..ông muốn gì chúng tôi cũng xin dâng hết , tuyệt không giấu diếm ! Xin ông ..
Nam tử bịt mặt lim dim mắt nhìn Diệp Thịnh sắc mặt tái nhợt đang nằm trong lòng vợ , cất giọng khô không khốc :
-Ta cũng chẳng có yêu cầu gì cao siêu cả . Chỉ cần các vị mang hai bộ bí kíp Như Ảnh Tùy Hình Thoái và Phệ Hồn Chưởng mới có được tháng trước giao ra là đủ .
Diệp Thịnh nghe y nhắc tới hai pho bí kíp mình có duyên tìm được cách đây hai tháng thì tròn mắt vẻ kinh ngạc cùng sợ hãi . Nam tử bịt mặt thấy thế thì cười nhạt :
-Không cần phải giấu diếm làm gì ất công . Nếu hôm nay ta không có được hai pho bí kíp ấy trong tay thì ..
Y nói rồi tay phải vận công hướng mặt sân trước cửa bổ ra một chưởng . Chưởng thế hung mãnh dị thường , như một con rồng lớn cuốn phăng đống lá khô trên mặt sân bay tứ tán . Đây là thế “ Kháng Long Hữu Hối “ trong bộ chưởng pháp Giáng Long Thập Bát Chưởng lừng danh của phái Cái Bang từ xưa đến nay .
Diệp Thịnh nhìn vậy thì tái mặt nói :
-Mi .. chẳng lẽ là Hồng Thiên Minh bang chủ Cái Bang ?
Nam tử mày rậm chỉ cười cười không đáp .
Diệp Thịnh nhìn vợ , tuy không cam lòng song cuối cùng cũng đứng dậy , đi tới cái kệ nhỏ đặt cạnh giường ngủ của hai người . Lão lấy từ trong ngăn kéo ra hai cuốn sách cũ mèm dầy cộp rồi đưa cho nam tử bịt mặt kia .
Nam từ mày rậm cầm hai cuốn sách đó trong tay thì vội lật ra xem , mới giở được vài trang thì hai mắt sáng rỡ , thần thái vô cùng hưng phấn , xem ra không phải là đồ giả . Diệp Thịnh lúc này mắt bỗng lóe hàn quang , tay trái đột nhiên cho vào ngực áo rồi rất nhanh vung tới ngực y . Trên tay lão lúc này đã có một con dao nhỏ sắc lẻm từ lúc nào .
Nam tử mày rậm nhất thời không chú ý , tuy né kịp song tấm vải che mặt vẫn bị đường dao của Diệp Thịnh xé tung , để lộ diện mạo thực . Lão nhìn thấy gương mặt của nam tử áo đen kia thì biến sắc , lắp bắp ;
-Ngươi là …
Nam tử mày rậm hừ một tiếng , bổ một chưởng vào ngực Diệp Thịnh khiến y như diều đứt dây bay về phía vợ ở đằng sau . Hắn hầm hừ nói :
- Đáng lẽ ra ta định để cho hai vợ chồng ngươi con đường sống . Nhưng bây giờ thì không được nữa rồi . Phu nhân , xuống âm phủ có trách thì hãy trách chồng ngươi ấy !
Một tiếng thét thê lương phá vỡ màn đêm tĩnh mịch .
..Sáng ngày hôm sau , toàn tỉnh Giang Tây vì tin tức vợ chồng đại hào phú Diệp Thịnh bị kẻ gian ám hại ngay trong phong ngủ làm cho chấn động . Cả hai đều bị người khác dùng một chưởng đánh nát lồng ngực , chết không nhắm mắt . Hiện trường lộn xộn , có dấu vết bị lục lọi song ít có ai nghĩ rằng đây là một vụ giết người cướp của . Bởi kiếm pháp của Diệp Thịnh thuộc hạng nhất lưu , y chết tất là do bị cao thủ xuống tay sát hại , đây mười phần thì đến chín là một vụ giết người vì tư thù cá nhân . Diệp Thịnh sinh thời tính tình bộc trực, đắc tội không ít người , kẻ thủ ác lại không để lại dấu vết gì rõ ràng , việc điều tra dần đi vào bế tắc .
Cuối cùng , chuyện cũng trôi vào quên lãng ...
Ba năm sau .
..o0o..
Thành Trường An phồn hoa lúc này đang đón xuân về , lại thêm mấy năm gần đây quân Mông Cổ và Đại Kim quay ra cắn xé lẫn nhau , nơi đây được an ổn thì không khí lại càng náo nhiệt phi thường .
Lúc này cạnh chợ có một đám đông bu lại xúm xít , bao nhiêu người chen lấn tụ tập không biết là xem cái gì . Đám đông đó đang đứng thành hình tròn vây quanh một bãi đất trống lớn , ở giữa có dựng một cái sập rộng khoảng hai trượng vuông , bên trên có cắm một ngọn cờ nền lam viền vàng thêu bốn chữ lớn tỷ kiếm chiêu thân màu trắng .
Trên chiếc sập chắc chắn tương đối nhỏ hẹp này có hai người đang đấu kiếm . Một người là thiếu nữ mặc áo trắng , người kia là một nam tử cao lớn mặc cẩm bào màu vàng . Nam tử kia kiếm thuật cũng không tệ song vẫn thua thiếu nữ kia không chỉ một bậc , không quá mười chiêu đã bị cô ta đánh ngã lăn lông lốc ra ngoài sập , tư thế khó coi vô cùng .
Nam tử cao lớn kia bị đánh rơi xuống sập thì mặt lộ vẻ xấu hổ , vội bò dậy lủi đi mất . Mọi người đứng xem bên dưới thấy thế thì đều nhao nhao cả lên , tiếng cười nhạo vang lên không dứt .
Thiếu nữ đứng trên sập tuổi chừng đôi mươi , vóc người thon thả , toàn thân y phục một màu trắng , nhan sắc mặn mà mà thanh thoát . Nàng ta xinh đẹp đến vậy mà lại dựng lá cờ tỷ kiếm chiêu thân ở đây thì bảo sao không khiến đám nam nhân xung quanh ngừng bu lại cho được . Nhưng đúng như bốn chữ “ Tỷ kiếm chiêu thân “ đã đề ra , người nào muốn làm chồng thiếu nữ kia tất phải có kiếm thuật inh hơn nàng ta mới được . Dĩ nhiên , còn một điều kiện nữa đó là người tham gia phải là trai chưa vợ , tuổi dưới bốn mươi , chưa hề có đính ước với ai .
Từ đó đến gần tối , liên tiếp có ba người lên thử vận may , song đều chuốc lấy thất bại . Hai lão nhân áo xanh sau lưng thiếu nữ đang định thu rạp thì trong đám đông chợt có một tiếng quát lớn vang lên :
-Khoan đã !
Tất cả mọi người ở đây còn đang ngơ ngác thì trên sập đã có thêm một nam tử đang đứng đó từ bao giờ . Người này mày rậm mũi cao , hai mắt sắc như dao , nước da đen sạm . Y khoác bên ngoài một cái áo choàng màu đen , bên trong mặc một cái áo màu nâu sờn , thần thái có phần kiêu ngạo nhìn thiếu nữ trên sập trước mặt cười khẩy nói :
-Cô nương , có phải chỉ cần là trai dưới bốn mươi tuổi chưa thành thân và có kiếm thuật inh là có thể lấy nàng về làm vợ hay không ?
Thiếu nữ áo trắng cười đáp :
-Chưa đủ , điều quan trọng nhất là phải thắng được trường kiếm trong tay tiểu nữ nữa mới được !
Nam tử mày rậm nhếch môi cười nhạt :
-Ta lâu nay vẫn có ý tìm một nha hoàn lo việc nấu cơm rửa bát , nay tình cờ đi ngang qua thấy cô nương thì rất vừa ý . Yêu cầu của ta cũng không cao , chỉ cần bản tính thật thà , chăm chỉ tháo vát lại giỏi việc nhà là được , không biết cô nương có làm được không ?
Thiếu nữ áo trắng thấy y mới vài câu đã buông lời khinh mạn không coi mình vào đâu thì thoáng trầm mặt xuống , song vẫn nở nụ cười tươi như hoa nhìn y đáp :
-Nếu đã là người của công tử thì Thiên Thiên tất nhiên sẽ cố gắng hết sức để làm trọn bổn phận của mình rồi . Bây giờ chúng ta bắt đầu được chưa ?
Nam tử mày rậm gật gật đầu nói :
-Được rồi . À , để ta tìm một thanh kiếm cái đã .
Mọi người bên dưới thấy y lên đài chiêu thân mà đến kiếm cũng không có thì đều cất tiếng cười nhạo . Thiếu nữ áo trắng thấy vậy thì nhảy xuống sập , vén tấm bạt lớn đằng sau đi vào . Lúc nàng trở ra thì trên tay đã có thêm một thanh trường kiếm lưỡi màu trắng bạc , chuôi màu nâu sậm .
Thiếu nữ nhảy lên sập , vứt thanh kiếm cho y , vái hờ một cái rồi nói :
-Công tử , đắc tội rồi !
Nàng vừa dứt lời thì liền huy kiếm tấn công luôn . Kiếm pháp của thiếu nữ trông rất nhẹ nhàng phiêu dật , nhàn nhã thanh thoát song chiêu nào cũng đầy hung hiểm , toàn nhằm vào chỗ yếu hại trên người đối phương mà tấn công . Nam tử mày rậm kia gạt mấy đường kiếm của nàng ta ra rồi nhảy lùi về sau thốt lên :
-Hảo kiếm pháp !
Thiếu nữ áo trắng mặt lạnh như tiền , không thèm để ý tới y mà cứ sấn vào đánh tiếp . Nàng vốn đã bất mãn vì thái độ khinh mạn ban nãy của đối phương , chỉ muốn nhanh chóng cho y rớt đài đẹp mặt một phen nên mới mấy chiêu đầu đã xuất toàn lực . Nam tử mày rậm bị nàng bức dần ra mép sập thì cả kinh nói :
-Ồ , không ổn rồi !
Y vừa dứt lời thì liền huơ kiếm phản công . Thiếu nữ áo trắng đang lấn lướt nãy giờ bị một kiếm của y chấn cho hổ khẩu tê rần phải lùi lại mấy bước thì lòng ngấm ngầm kinh hãi . Nam tử mày rậm cười to hai tiếng bước tới , trường kiếm trong tay phóng veo véo đánh liền ba chiêu nữa khiến thiếu nữ nọ phải chuyển công về thủ , vừa đánh vừa lùi .
Thiếu nữ áo trắng thấy kiếm pháp của y cứ hư hư thực thực , chiêu thức tinh kỳ mà lực đạo cũng không hề nhỏ thì đổ mồ hôi hột , thấm ướt cả lưng áo . Thiếu nữ kia họ Diệp , tên Thiên Thiên , phụ mẫu qua đời năm nàng mười bảy tuổi , cả nhà chỉ còn lại hai anh em . Nàng đã dám trưng lá cờ tỷ kiếm chiêu thân thì tất nhiên là rất tự tin vào kiếm thuật của mình . Diệp Thiên Thiên mấy tháng nay đã xuôi một vòng từ nam chí bắc dựng cờ chiêu thân cốt để thu hút anh hùng hào kiệt các phương để tìm ra cao nhân kiếm pháp cao cường mà theo học .
Nàng biết hung thủ giết cha mẹ mình là kẻ bản lĩnh cao cường , nếu tìm được y mà thực lực không đủ thì cũng chỉ là nạp mạng mà thôi . Diệp Thiên Thiên từ nhỏ đã được cha truyền cho Mai Hoa kiếm pháp , tinh thông nhất là kiếm thuật . Chính vì vậy nàng rất mong tìm được danh sư về kiếm đạo chỉ điểm . Diệp Thiên Thiên rất có thiên phú về kiếm thuật , lại cần cù chịu khó chăm chỉ luyện tập từ nhỏ . Tới năm mười bảy tuổi , cha mẹ bị kẻ thù sát hại lại càng thôi thúc ý chí quyết tâm tu tập kiếm pháp trong nàng .
nguồn
Từ đó , Diệp Thiên Thiên không ngừng theo đuổi kiếm thuật , mong có ngày đủ sức báo thù cho phụ mẫu . Nàng đã qua Nga Mi và Võ Đang nhưng đều không tìm được địch thủ , cùng đường mới nghĩ đến hạ sách này . Hơn bốn tháng không thu được kết quả gì , Diệp Thiên Thiên đang nản chí muốn từ bỏ thì hôm nay lại gặp được một đại hành gia về kiếm thuật , kiếm pháp còn trên mình nhiều thì không giấu nổi vẻ hưng phấn .
Cả hai đều có kiếm thuật vô cùng inh , vừa chạm nhau lại ngay lập tức dang ra , chẳng khác gì một đôi bướm giữa vườn xuân , chập chờn bất định . Đám đông bên dưới xem hai người so kiếm mà thần hồn bay bổng , ai ai cũng tặc lưỡi khen thầm trong bụng .
Cảm thấy không còn kiên nhẫn nữa , nam tử mày rậm nhẹ nhàng phá một chiêu Mai Hoa Phi Kiếm của Diệp Thiên Thiên , mũi kiếm dừng cách cổ họng nàng ba tấc rồi cười nói :
-Thế nào , đã phục hay chưa ?
Diệp Thiên Thiên còn đang ngẩn người thì ánh mắt của nam tử mày rậm kia khẽ lướt qua bốn chữ “ Tỷ kiếm chiêu thân “ đoạn thở dài một cái . Y vất trường kiếm trên tay xuống đất đánh “ keng “ một cái rồi chậm rãi quay người bước đi , làm đám đông đứng dưới đều ngạc nhiên nhao nhao cả lên .
-Đi đâu vậy , thắng rồi lại bỏ người đẹp lại sao ?
-Nếu là ta thì đã sung sướng muốn chết rồi , tên này không hiểu đầu óc làm bằng gì nữa ?
-Đúng rồi , cưới sớm , có con bồng sớm , còn chần chừ gì nữa ?
Mọi người bên dưới sập nhìn y không một lời bỏ đi thì không ngừng bàn tán xì xầm . Diệp Thiên Thiên lúc này mới như sực tỉnh , vội nói lớn :
-Công tử , người quay lại đã !
Nam tử mày rậm cất giọng đều đều song vẫn không hề quay đầu lại .
-Xin lỗi cô nương . Ta năm nay đã bốn mươi tuổi có lẻ rồi . Vừa nãy chỉ là muốn đùa một chút thôi , xin chớ coi là thật .
Diệp Thiên Thiên không ngờ diện mạo của y trông trẻ như thế mà tuổi đã ngoại tứ tuần . Nàng thấy hắn sắp đi khuất hẳn thì giật mình búng người xuống chặn đường :
-Công .. thúc thúc , xin đừng đi vội .
Nói rồi quỳ sụp xuống lạy khiến cho nam tử mày rậm kia không khỏi nhíu mày . Y vừa định mở miệng nói gì đó thì bị Diệp Thiên Thiên cắt lời chặn lại :
-Xin thúc thúc cho tiểu nữ được đi cùng với người học hỏi kiếm pháp .. dẫu có phải làm a hoàn trọn đời đi nữa thì Thiên Thiên cũng nguyện ý !
Diệp Thiên Thiên vất vả bôn ba tìm kiếm hơn hai năm mới thấy minh sư thì lòng không khỏi xúc động . Nang bây giờ chỉ lo nghĩ cách làm sao để được kề cận bên y , rồi sẽ tìm cơ hội bái sư sau cũng chưa muộn . Nam tử mày rậm vuốt cằm suy nghĩ một hồi , dường như cũng đã bị lời nói của nàng tác động ít nhiều . Một lúc sau y nhìn nàng gật đầu nói :
-Được , có một nha hoàn xinh đẹp như cô mà chẳng tốn đồng nào , ta cũng chẳng có lý do gì mà từ chối không thu nhận cả . Cô tên là gì ?
Diệp Thiên Thiên thấy y nhận lời thì hưng phấn đứng dậy đáp :
-Tiểu nữ họ Diệp , tên là hai chữ Thiên . Mong thúc thúc chỉ bảo thêm !
Nàng nói rồi quay lại chỗ hai người áo xanh đứng sau sập nói vài câu rồi xách một tay nải lớn đi theo nam tử mày rậm kia . Hai lão nhân kia cũng chỉ là người được Diệp Thiên Thiên thuê bấy lâu nay , giờ thấy việc đã xong thì đứng ra thu dọn đồ đạc , cuốn cờ đi mất . Đám đông thấy trò vui đã hết thì cũng lục tục tản ra , chẳng còn ai chú ý tới một nam một nữ kia nữa .
Diệp Thiên Thiên theo sau nam tử mày rậm kia rời chợ , trên đường cứ ríu rít hỏi hết cái này đến cái nọ làm y bực mình gắt :
-Thúc thúc cái gì ? Trông ta già như vậy sao ? Tốt nhất là nói ít đi một chút , ta không thích một con nha hoàn nhiều chuyện đâu !
Diệp Thiên Thiên thấy thế thì im bặt , song vẫn cố hỏi danh tính y , mãi mới biết hắn họ Thiên . Nàng bèn đổi cách xưng hô cho thân mật hơn nhằm kéo gần khoảng cách giữa hai người :
-Thiên ca ! kiếm pháp của huynh thực là xuất thần nhập hóa , bình sinh muội mới thấy lần đầu , nếu đem so với kiếm pháp của Nga Mi , Võ Đang thì còn hơn nhiều lắm , không biết ân sư quý tính đại danh là gì ?
Thiên Tàn cười nhạt , thầm nghĩ thứ kiếm pháp ta vừa dùng là thực học của phái Nga Mi , con nhóc này mới mấy tuổi ranh , ỷ có chút hơn người mà đã chẳng coi tinh hoa các đại môn phái vào đâu thì đúng là không biết trời cao đất dày là gì cả . Hắn đảo mắt một hồi rồi làm bộ hung dữ , cất tiếng nói sang sảng :
-Cô nương ! cô thật là to gan , tới danh húy của tôn sư ta cũng muốn biết hay sao ? Tại sao ngươi chẳng sợ ta ? Ta sẽ một chưởng đánh chết ngươi ngay bây giờ !
Nói xong Thiên Tàn vụt một cái đã hiện trước người nàng , tay phải vươn về huyện Thiên Linh Cái trên đầu Diệp Thiên Thiên như muốn giáng xuống một chưởng .
Diệp Thiên Thiên tuy trong lòng kinh hãi , không hiểu mình vô ý chọc giận tên quái vật này ở đâu song vẫn cố gượng cười nói :
-Muội mới thấy Thiên ca lần đầu đã biết ngay huynh là người không chỉ có bản lĩnh cao cường mà còn có trạch tâm nhân hậu nữa , sao nỡ đang tâm giết hại một cô gái bé nhỏ như muội được chứ ?
-
Thiên Tàn xưa nay luôn được các tiền bối võ lâm biết đến như là một người có bản lĩnh thông thiên , một thân thông thạo tuyệt học muôn nhà . Song hắn vốn có bản tính quen lạm sát , thấy ai không vừa mắt là một chưởng đánh chết liền chẳng cần nói đạo lý nên chẳng một ai coi y là người tốt cả . Nay y được một cô gái trẻ trung xinh đẹp khéo buông lời tán tụng thì lòng không khỏi vui vẻ khoan khoái , chuyền giận thành cười nói :
-Tiểu cô nương đúng là có mắt nhìn người ! Sau này nếu cô hoàn thành tốt công việc được giao , nếu có thời gian ta sẽ chỉ điểm cho cô một ít về kiếm pháp . Thế nào ?
Diệp Thiên Thiên tất nhiên là kích động không thôi , luôn miệng cảm kích y . Thiên Tàn tuy không phải hạng người ưa xu nịnh song lúc này cũng không khỏi phởn phơ , gật gù mãi không thôi . Y dẫn cô đi vòng vèo qua mấy dãy phố , tới một biệt viện ở thành tây thì đi vào . Hắn chỉ tay một vòng quanh biệt viện rồi nói :
-Sắp tới ta có việc phải rời đây một thời gian dài , khoảng hai đến ba tháng gì đó . Trong thời gian này cô hãy ở lại đây trông chừng căn nhà này hộ ta , đến lúc trở về ta nhất định sẽ đem sở học của mình về kiếm pháp hết lòng truyền thụ cho cô , được chứ ?
Diệp Thiên Thiên nhìn một vòng quanh biệt viện , thấy nơi này trang trí trần thiết cùng nội thất rất khác lạ so với bên ngoài . Mái nhà thẳng không cong , hất lên ở góc mái đầy vẻ thanh thoát , đồ đạc trong nhà chạm trổ hết sức tinh kỳ thì lấy làm lạ mắt . Tòa biệt viện này được Thiên Tàn đặt làm theo lối kiến trúc cổ của Việt Quốc , so với kiến trúc Trung Hoa thời Tống thì khác rất nhiều . Nơi đây lưu trữ khá nhiều cổ vật quê hương nên được Thiên Tàn hết mực coi trọng . Bên dưới còn có một căn hầm hết sức bí mật , chứa hơn một ngàn pho bí kíp đủ loại , tuyệt học các nhà mà hắn sưu tầm được mấy chục năm qua .
Hôm nay Thiên Tàn vốn định ra phố tìm mua một con nha hoàn tính tình trung thực về trông coi nhà cửa lúc mình đi vắng , song lại tình cờ thu được Diệp Thiên Thiên . Sau một hồi giao thủ , y thấy cô ta tuy còn trẻ tuổi song kiếm pháp xuất thần nhập hóa chỉ thua kém vài lão tiền bối trên giang hồ thì rất vừa ý , lòng nghĩ nếu có ả ở lại thay mình trông giữ nhà cửa mấy tháng tới thì chẳng có gì phải lo nữa . Biết Diệp Thiên Thiên rất có hứng thú với kiếm pháp , Thiên Tàn bèn nghĩ cách đem nó ra làm mồi nhử để ả hết lòng hết sức vì mình hơn .
Diệp Thiên Thiên nhìn đông ngó tây một hồi rồi gật đầu như gà mổ thóc nói :
-Thiên ca cứ an tâm giao việc này uội . Khi nào thì huynh đi ?
Nghĩ tới chỉ còn hơn mười ngày nữa là đến cái hẹn quyết đấu cùng quần hùng bên bờ hồ Động Đình , Thiên Tàn Võ Tổ nhạt giọng :
- Hai hôm nữa .
(*) : Một thế võ trong Ngọc Trản Quyền ( Võ Bình Định ) .
L