Chân Trời Mới-cuộc Sống Mới Trong Thế Giới Tưởng Tượng

Lười viết lại với quá nên mấy cái lỗi gì đó sau này mọi người nhớ báo cho tác biết, đọc xong tác đi sửa liền. Các lỗi có thể xảy ra bao gồm: chính tả, sai nhân vật, tính logic.

Sau chap này không biết có nên thêm tag slice of life hay không :>

Ok. vô truyện.

****************
— Tại phòng ăn —

Tôi đi theo chị hầu gái đi đến phòng ăn. Cũng không có gì đặc biệt cả, tôi vẫn là người đến sau cùng.

Đến gần bàn ăn thì có 1 người hầu khác kéo ghế ra cho tôi.

Sau khi ngồi xuống thì Nam tước ra hiệu đem món ăn lên.

Từng dĩa thức ăn được đặt lên bàn và mở nắp đậy ra.

Và không ngoài dự đoán của tôi.

Mấy món này...

Khác éo gì mấy món hồi trưa đâu!

Nếu có khác thì chắc cũng chỉ khác ở cách trang trí và vài nguyên liệu lẻ tẻ thôi.

Nhưng điều đáng mừng là suất ăn của tôi đã được bỏ thêm chút rau, số lượng thịt cũng ít hơn nữa.

Thay vì cho nguyên 1 cục tầm nửa kg thì bây giờ chỉ giờ chỉ còn 1 nửa so với lúc trưa thôi.

Rau thì được bỏ vào dĩa thịt trộn với trái cây. Súp không thay đổi.

Như này chắc vừa đủ để tôi no rồi đấy.

Ăn thôi.

- Itadakimasu. [Chloe]

— Time skip —

Phù... Ngán thấy bà tôi rồi!

Những người hầu bắt đầu dọn dẹp.

- Ngài không tính nói gì à, Nam tước? [Chloe]


Thấy ổng chuẩn bị đứng lên rời đi nên tôi quay sang nhắc nhở một câu.

- Nói gì? [Ethan]

Đang giả ngu hay ngu thật vậy đồng chí?

- Cái đó đó! [Chloe]

Đừng bảo quên sạch rồi nhá?! Trông mặt ổng ngơ ngác lắm.

Sara thì vẫn ngồi yên tại chỗ đưa mắt nhìn qua nhìn lại giữa tôi với ông Nam tước.

- Cái đó là cái— À! Bộ cô chưa nói với Sara à? [Ethan]

Nam tước mà tôi biết quay trở về rồi.

- Tôi tính để Ngài tự nói. [Chloe]

Ý tôi là kiểu như tạo bất ngờ ý.

- Hmph... thôi được rồi, để tôi nói luôn vậy. [Ethan]

Ổng đặt lại mông xuống ghế.

- Sara này. [Ethan]

- Dạ? [Sara]

2 cha con bọn họ quay sang nói truyện với nhau. Tôi chỉ ngồi yên đây quan sát thôi.

Nếu đúng thì tôi nên rời khỏi đây nhưng vì lát nữa tôi có điều cần xác nhận với ông Nam tước nên đã mặt dày ngồi đây luôn.

Cứ coi tôi như người tàng hình là được.

- Bình tĩnh nghe cha nói này. [Ethan]

- Huh? [Sara]

Có cần phải làm bộ mặt nghiêm túc đó thế không? Chỉ là giới thiệu cận vệ thôi mà!

- Qua sự việc con bị phục kích sáng nay, ta nhận ra rằng có 1 kẻ đang nhắm đến con. [Ethan]

- Thật ư?! [Sara]

Đừng cố làm cho bầu không khí nó căng thẳng thêm bằng việc làm vẻ mặt và lời nói trông nghiêm trọng như thế Nam tước à.

Nói chuyện bình thường đi, đừng làm em ấy sợ.

- Vì lẽ đó, ta đã quyết định sẽ thuê cận vệ cho con. [Ethan]

- Vậy ư?! Thế người đó là ai? [Sara]

Ông Nam tước quay mặt sang phía tôi.

- Người đó đây. [Ethan]

Ổng đưa tay về phía tôi.

- Con thấy cô ấy được không? [Ethan]

Xem 2 mắt Sara sáng rực lên kìa.

Cơ mà Nam tước ơi. Ông nói thế nghĩa là sao vậy?

Nếu lỡ em ấy nói "không được" thì ông cho tôi nghỉ việc luôn đúng không?!

Và rồi tống tôi ra ngoài đường để tôi ngủ bụi đúng không?!

ĐÚNG KHÔNG?!

- Thật ạ?! Vậy có nghĩa là chị ấy sẽ bên cạnh con trong một khoảng thời gian dài đúng không?! [Sara]

Có cần phải phấn khởi đến vậy không? Hình như em ấy không chú ý đến việc thuê cận vệ để làm gì đâu, chỉ chú ý đến việc sắp có người chơi cùng thôi.

- Đúng vậy. [Ethan]

- Yeah! [Sara]


Em ấy nhảy xuống ghế rồi chạy qua chỗ tôi.

- Sau này nhờ chị chăm sóc. [Sara]

Em ấy ôm lấy 1 bên tay tôi.

Nhưng sao em lại nói như kiểu tôi sẽ cưới em về vậy?

- Không, chính chị mới là người phải nói câu đó. [Chloe]

Chị còn phải ăn bám nhà em dài dài đấy em.

- Thật đúng khi chọn cô mà. [Ethan]

Thấy 2 chúng tôi thân như vậy ổng cũng vui theo.

- Hai người ngồi chơi với nhau tí đi. Có gì tôi sẽ gọi quản gia chuẩn bị phòng tắm. [Ethan]

Nói rồi ổng đứng lên.

- Tôi đi làm việc tiếp đây. Nhà bao việc. [Ethan]

Có câu đó mà cứ nói hoài.

Nhưng ai cho ông đi? Tôi đã xong việc với ông đâu!

- Ngài khoan hẵng đi. Tôi có chuyện cần xác nhận lại với Ngài. [Chloe]

Ngồi xuống tí đi, việc để đó lát rồi làm.

- Haiz... lại chuyện gì nữa? [Ethan]

Bộ nói chuyện với tôi phiền phức lắm hay sao mà chưng cái bản mặt chán đời ra vậy?

- Như tôi đã nói ban nãy, tôi có chuyện cần xác nhận lại với Ngài. [Chloe]

- Rồi tôi biết, nói nhanh đi. [Ethan]

Ơ? Cái lão này! Đừng tưởng tôi không dám làm gì ông nhé!

Thì đúng là tôi không dám làm gì ông thật, đùa tí cho vui thôi.

- Trước tiên tôi muốn chắc chắn rằng là tôi chỉ làm việc khi Sara rời khỏi nhà thôi đúng không? [Chloe]

Tôi cần có thời gian rảnh để đi tìm hiểu khái quát về thế giới này, không thể chỉ tập trung mỗi vào nhiệm vụ.

- Đúng vậy. [Ethan]

Ông ấy gật đầu.

- Vậy miễn là chừng nào Sara vẫn còn ở trong nhà thì tôi có quyền tự do hoạt động đúng không? [Chloe]

Hỏi cho chắc chắn thôi.

- Đúng, nhưng nếu có thể thì tôi cũng muốn cô chơi cùng với Sara, vì nó không có bao nhiêu bạn bè cả. [Ethan]


Đây cũng không phải là yêu cầu quá đáng gì, cái này tôi làm được. Với cả Sara còn nhỏ, thiếu đi người bạn cũng rất dễ ảnh hưởng đến sự phát triển toàn diện của em ấy.

- Tôi sẽ đảm nhiệm luôn việc chăm sóc em ấy, vậy không vấn đề gì chứ? [Chloe]

Vừa làm cận vệ mà vừa làm cả bảo mẫu thế này thì... tiền lương chắc phải tăng gấp đôi!

- Tất nhiên rồi, cầu còn không được. [Ethan]

Chốt deal!

- Còn gì nữa không? [Ethan]

Giờ đến vụ đồ ăn.

- Từ ngày mai liệu Ngài có thể để tôi đảm nhiệm việc nấu ăn được không? [Chloe]

Chế độ dinh dưỡng của gia đình này là 1 điều đáng lo ngại.

- Cô biết nấu ăn à? [Ethan]

Câu này cay đấy!

- Không biết thì tôi cần gì phải xin phép Ngài? [Chloe]

Lo tôi đốt nhà ông à?

- Không, tôi hỏi cho chắc thôi. [Ethan]

Ờ...

- Vậy Ngài cho phép tôi sử dụng nhà bếp chứ? [Chloe]

Nói chuyện với ông này tôi có cảm giác như mình già hơn 1 tuổi vậy.

- Nếu cô biết nấu thì không vấn đề gì. Nhưng để tránh các đầu bếp mất công ăn việc làm thì cô chỉ có thể nấu bữa sáng thôi được chứ? [Ethan]

Nghe ổng nói xong tự nhiên thấy tội lỗi quá. Kiểu như tôi vừa đạp đổ chén cơm của người khác vậy.

- Nếu vậy thì sáng tôi sẽ nấu cho gia đình Ngài, còn trưa với tối thì tôi tự làm tự ăn được không? [Chloe]

Tôi có phải dân tập gym quái đâu mà cứ sáng trưa tối nhai thịt hết. Giờ thành nữ mẹ rồi thì ăn sao cho mảnh mai tí chứ!

Thử nghĩ đến cảnh tượng một đứa con gái sở hữu cơ bắp cuồn cuộn như vận động viên cử tạ xem. Mù mắt người nhìn luôn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận