Chân Trời Mới-cuộc Sống Mới Trong Thế Giới Tưởng Tượng

Bận build map cho bộ này nên không có thời gian.

****************
*Tiếng mở cửa*...

- Đồ ăn sáng tới rồi đêy~ [Chloe]

Tôi mở cửa ra rồi đẩy xe thức ăn vào trong.

Bên trong phòng ăn lúc này đã có đủ các "gương mặt thân quen", từ người hầu cho tới ông quản gia. Hai cha con nhà Nam tước cũng đã ngồi sẵn ngay bàn đợi đồ ăn.

- Cô làm hơi chậm đấy. [Ethan]

Thôi nào, do con ông chứ do ai?

- Xin lỗi ngài, hồi sáng có chút "chuyện" nên giờ tôi mới nấu xong. [Chloe]

Hi vọng ổng không biết lúc sáng cả dinh thự nháo nhào lên đi tìm Sara.

- Được rồi, tôi biết sáng nay xảy ra chuyện gì mà. [Ethan]

Chuyện gì?!!

- Lâu lâu Sara mới có dịp vui chơi thoả thích như vậy, vì thế nên tôi không trách gì cô đâu. [Ethan]

May quá, cứ tưởng bị lộ rồi cơ.

Nhưng mà...

Vui cái con khỉ ý!!

- À... Đó là 1 phần trong công việc của tôi thôi mà. [Chloe]

Ổng đã hiểu lầm rồi thì cứ để ổng hiểu lầm đi.

- Ủa? Sáng nay mọi người có chơi— [Sara]


- ĂN SÁNG THÔI NÀO! [Chloe]

Nói bé thôi em ơi.

Chết chị đấy!!

Đừng đá chén cơm của chị một cách hồn nhiên như thế.

- Tôi nghĩ bây giờ là ăn trưa luôn rồi đó, cô Chloe ạ. [Ethan]

Trùng hợp ghê~

Tôi cũng nghĩ giống ông.

- Chắc tại tôi quên coi đồng hồ. [Chloe]

Đừng hỏi tại sao hôm nay tôi lại nói chuyện "nhún nhường" hơn hôm qua. Bây giờ người ta đang vừa là chủ nhà, cũng vừa là chủ thuê của tôi đấy.

Láo nháo là éo còn cháo để ăn và éo còn giường để ngủ.

- Thôi được rồi, phiền cô đem món lên đi, tôi đói rồi. [Ethan]

Đang làm! Hối làm cái giề?

Mà ông nghĩ mình ông đói chắc?

- Tôi cũng muốn xem món cô làm nó trông như thế nào, vị ra sao. [Ethan]

Đảm bảo ngon NHỨT NÁCH luôn!

- Không phụ lòng tin của Ngài đâu. [Chloe]

Tôi mở nắp đậy ra.


- Tada~ [Chloe]

8 ổ bánh mì vừa ra lò được bày trí theo hình kim tự tháp. Mùi hương của thịt Orc cũng lan ra khắp phòng.

Thơm thì cứ phải gọi là NHỨC MŨI!

- Thơm thật, nhưng đó là món bánh mì đấy à? [Ethan]

"Bánh mì từ thế giới khác", tôi tính đặt tên như vậy đó. Nghe hay mà đúng không?

- Đúng như ngài thấy, đó chính là món bánh mì kẹp thịt. Món ăn khoái khẩu của tôi. [Chloe]

Cái câu cuối không ai mượn tôi nói đâu.

- Kì lạ thật, đây là lần đầu tiên tôi thấy cách chế biến kì lạ này. [Ethan]

Ông toàn ăn thịt Orc áp chảo với loại sốt gì đó, trái cây trộn và một dĩa súp cũng có thịt Orc ở trỏng.

Cứ 1 ngày 3 bữa thì ông ăn cả 3 bữa y hệt nhau thế nên làm gì biết đến các loại chế biến khác, có đúng không?

- Bình thường tôi chỉ thấy bánh mì hay được dùng để chấm với nước súp thôi, không ngờ lại có cả cách chế biến bằng cách cho cả miếng thịt vào trong bánh mì. [Ethan]

Bất ngờ liền! Món ăn vang danh khắp thế giới trước kia của tôi mà. Tên nó cũng được viết lại bằng chính ngôn ngữ nơi của khai sinh ra nó trong từ điển luôn.
(tác: không tin có thể lên tra từ "banh mi" trong từ điển Oxford.)

- Thế giới còn nhiều cái chúng ta chưa biết lắm, dành cả đời để tìm tòi cũng không biết hết được đâu. Cứ coi như hôm nay ngài được mở mang tầm mắt đi. [Chloe]

Tôi vừa nói vừa xếp mấy ổ bánh mì ra đĩa cho từng người.

Xếp xong, tôi về chỗ ngồi của mình cạnh Sara.

- Giờ ngài hãy thử mùi vị của nó đi. Hơi tiếc vì không có nhiều thời gian để chuẩn bị thế nên tôi chỉ có thể làm đúng 1 loại duy nhất thôi. [Chloe]

Nếu có dịp tôi sẽ làm nhiều loại hơn, từ bánh mì trứng ốp la cho tới nhân thập cẩm luôn. Hoặc làm món Việt khác hay món của nhiều quốc gia khác.


- Món ăn này mọi người đừng nên dùng dao với nĩa mà hãy dùng tay, ăn vậy mới đúng cách. [Chloe]

Tôi cũng chưa thấy ai dùng dao với nĩa để ăn bánh mì đâu.

- Tôi hiểu rồi, vậy để tôi thử nó xem sao. Nhưng hình như trong này có rau thì phải? [Ethan]

Ổng lật mấy miếng thịt ra xem thì thấy có cả đống rau đã luộc.

- Haiz~ vì cô mới đến nên không biết rằng trong bữa ăn của gia đình tôi không được cho rau vào. Nhớ lần sau đừng bỏ chúng vào nhé. [Ethan]

Bộ mấy cọng rau đã làm gì nên tội mà ông kì thị tụi nó dữ vậy?

- Không phải là tôi không biết mà các đầu bếp đã nói tôi biết rồi. Nói trắng ra là tôi cố tình cho thêm vào đấy. [Chloe]

Tôi cố tình cho thêm rau vào đấy! Ờ~ ông tính làm gì tôi.

- Vậy tại sao cô vẫn cho rau vào? [Ethan]

Nhìn ổng đưa tay lên xoa sống mũi là tôi biết ổng đang nghĩ "chán đéo muốn nói" rồi.

- Dựa vào bữa ăn ngày hôm qua, tôi nhận ra rằng gia đình ngài hoàn toàn không có cái gọi là "cân bằng dinh dưỡng" trong mỗi bữa ăn cả. [Chloe]

Đối với tôi, "ngon" chỉ đứng thứ 2 trong mức độ ưu tiên khi tôi nấu ăn, đứng nhất tất nhiên là "dinh dưỡng".

Dù cho có nấu thịt ngon đến thế nào đi chăng nữa, mà không có các món khác ăn kèm như rau với cơm thì rất nhanh sẽ bị ngán.

- Chúng tôi thay rau bằng trái cây rồi mà? Nhưng cái "dinh dưỡng" mà cô nói là gì vậy? Có ăn được không? [Ethan]

Dạ xin thưa... dinh dưỡng nằm trong đồ ăn, mà đồ ăn thì tất nhiên phải ăn được rồi. Thế nên theo tính chất bắt cầu thì "dinh dưỡng" ăn được nhé.

- Dinh dưỡng nằm trong thức ăn, ngài hiểu vậy là đủ rồi, muốn hiểu rõ hơn thì cần kiến thức chuyên sâu cơ. [Chloe]

Cũng không trách được họ, xét theo những điểm tương đồng về mặt phát triển của nền văn minh thì tôi nghĩ chỉ nằm trong khoảng từ thế kỷ 13 đến thế kỷ 17 thôi.

Họ không được phổ cập về việc cân bằng trong chế độ ăn uống cũng phải. Thời đại này, ăn chỉ đơn giản là sao cho no hoặc ngon.

- Cứ coi như cô nói đúng đi vì dù sao tôi cũng không biết gì cả nên chả thể phản bác được. Nhưng việc cho rau vào có thực sự cần thiết không khi đã có trái cây? Tôi thấy trái cây tốt hơn nhiều lần so với đống rau này. [Ethan]

Đây cũng là 1 trong các sai lầm trong việc sắp xếp chế độ ăn uống hợp lí. Trái cây không thể thay thế rau xanh. Tôi sẽ giải thích ngay thôi.


- Trái cây đúng là tốt thật, nhưng rau không phải là thứ "vô bổ". [Chloe]

Nếu trái cây có hết tất cả những thứ mà rau có thì mọi người cần gì phải ăn rau, đúng không?

Lí do ta nên tách biệt 2 thứ này ra là bởi, rau có thứ mà trái cây có rất ít.

- Trong rau có thứ gọi là "chất sơ", trái cây tuy cũng có nhưng chúng lại có không nhiều, chưa kể trong trái cây có hàm lượng đường tùy thuộc vào loại trái cây mà nhiều hay ít. [Chloe]

1 ngày ăn quá nhiều trái cây coi chừng bị tiểu đường.

Tiêu biểu nhất là cái quả Eacuri, quả này ở Trái Đất không có đâu nên đối với tôi nó lạ hoắc à. May mà trong cuốn sách có cảnh báo về hàm lượng đường của nó nên tôi mới sợ không dám ăn nhiều.

- Sao cô càng nói tôi càng không hiểu vậy nè... [Ethan]

Cố hiểu đi "ông chủ", ăn cả đống thịt nhưng lại chả có tí rau nào bộ không cảm thấy khó tiêu à?

Chưa kể chất xơ còn giúp chúng ta đi ỉ— thôi, đang ăn.

Tóm tắt lại là rau xanh sẽ cung cấp chất xơ cho cơ thể, mà nhà ông Nam tước này tiêu thụ rất nhiều protein, trong protein lại có rất nhiều *Cholesterol xấu. Trùng hợp thay, chất xơ có khả năng giảm lượng cholesterol đó trong máu.
(*lipoprotein)

- Nói chung là nó tốt cho sức khỏe của ngài vì vậy ngài cố tập ăn đi. [Chloe]

Già rồi... có phải con nít quái đâu mà mỗi lần đưa rau tới mồm là phải năn nỉ?

- Ngài xem Sara ăn này! Em ấy có phàn nàn câu nào đâu?! [Chloe]

Trong lúc tôi với ông Nam tước đang bàn về vấn đề dinh dưỡng thì Sara im lặng ngồi kế bên tôi gặm gần hết 3 ổ bánh mì rồi.

- Em cũng khuyên ông ấy tí đi, thiếu chất sơ dễ làm hại đến sức khỏe của ông ấy lắm đấy. [Chloe]

1 mình tôi không khuyên được thì rủ thêm cả Sara vào.

- Con thấy chị ấy nói đúng đấy cha, với cả vị cũng đâu đến nỗi tệ đâu. Không tin cha ăn thử đi là biết. [Sara]

Nói hay lắm!

Nói tiếp đi em.

- Cha nhìn xem, trong lúc 2 người đang trò chuyện thì con ăn gần xong phần của mình rồi. Rau cũng có vị hơi ngọt chứ không nồng như lúc trước đâu. [Sara]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận