Chân Trời Mới-cuộc Sống Mới Trong Thế Giới Tưởng Tượng

Sao tác hỏi mà không ai trả lời vậy? Ai chưa trả lời câu hỏi đầu chap 17 thì qua trả lời dùm tác cái đi, để thu thập ý kiến sau này đỡ mất thời gian quyết định tới quyết định lui.

Vậy nhá giờ vào truyện :>

****************
Cậu ta giựt tờ bài làm của tôi từ trên tay Sara.

- Cô nghĩ tôi bị ngu à??? [Livis]

Thì mày cũng đâu có thông minh.

- Cô chỉ ghi đại mấy kí tự kỳ lạ vào trong giấy rồi bảo rằng "bản thân đã làm xong"? [Livis]

Ặc...

Nãy tôi thay vì dùng cách viết chữ số ở thế giới này mà dùng luôn hệ số thập phân.

- À, ở quê hương tôi dùng các kí tự ấy để biểu diễn các con số. Xin lỗi vì đã không để ý điều này. Để tôi phiên dịch lại. [Chloe]

Tôi lấy lại tờ giấy bài làm của mình rồi bắt đầu dịch các con số ra.

Hiểu được và đọc được thì dĩ nhiên cũng ghi được rồi, nhưng khá khó vì tôi không quen với nét chữ ở đây.

- Xong rồi, giờ cậu xem lại đi. [Chloe]

Tôi ghi theo kiểu từ điển, nghĩa là ghi con số ra rồi ghi ngôn ngữ của thế giới này ra bên cạnh.

Còn bài làm vẫn giữ nguyên, cho tên đó tự dò. Tôi không rảnh.

- Cách làm này là gì?! Sao tôi chưa thấy bao giờ? [Livis]

Muốn biết thêm thì về đọc nhiều sách vào và bớt cái tính hống hách đó đi.

Đã nghèo kĩ năng rồi mà còn giàu lòng tự ái!

- Có phải cô đã biết trước đáp án rồi nên chỉ cần ghi bừa cách làm bài với kết quả ra đúng không?! [Livis]

Thằng này không đi làm tác giả của mấy bộ truyện khoa học giả tưởng thì đúng là hơi phí của trời cho thật.

Trình độ ảo tưởng đạt đến cấp độ thượng thừa rồi.

- Vậy rồi kết quả có đúng không? [Chloe]

Mệt mỏi với thanh niên này quá, để chính miệng tên đó xác nhận kết quả của tôi xong thì tôi bắt đầu giảng cách làm luôn.

- Ừ thì... đúng. [Livis]

Nói thế ngay từ đầu cho nhanh.

- Nhưng tôi không công nhận cách làm của cô! Yêu cầu là phải trình bày đầy đủ cả quá trình làm bài nhưng cô chỉ viết mỗi dòng ngắn cũn rồi nộp. [Livis]

Mày có công nhận hay không thì kệ bà mày chứ?!

"Thiếu học thức" thì nín mẹ đi, nói ra mất công người khác biết mình bị "ngu".

- Tôi trình bày đầy đủ rồi đó. [Chloe]

Quá đầy đủ luôn. Éo ai tính toán kiểu nông dân là cộng từng số?

- Vậy cô giải thích cách làm của mình đi, làm được thì tôi tin còn không thì cô phải nhận thua. [Livis]

Đợi nãy giờ.

- Thế thì dỏng tai lên mà nghe đây. À, cả em luôn nhé Sara, để chị hướng dẫn cách em làm bài luôn. [Chloe]

Tôi đứng dậy và lấy 1 tờ giấy khác ra chuẩn bị làm nháp cho 2 người họ dễ hình dung.

Có cái bảng ở đây thì tốt, dạy mà không có bảng gặp nhiều bất cập lắm.

Chắc có gì nhờ mấy người bên đội kị sĩ làm tạm 1 cái bảng gỗ, còn về phấn viết bảng thì tôi tự làm được.

Phấn làm từ vỏ trứng được nên cũng không khó lắm, chỉ là mất hơi nhiều thời gian để nó đông cứng lại sau khi trộn xong thôi.

- Trước khi vào bài làm thì để tôi nói sơ qua về "phép nhân" đã. [Chloe]

Không giải thích bọn họ sẽ không hiểu bài giải của tôi đâu.

- "Phép nhân"? Có khác "phép cộng" không? [Livis]

Không khác thì tôi không phải giải thích chi cho mệt đâu.

- Về cơ bản "phép nhân" là cách tính gộp lại của "phép cộng". Nói vậy hiểu chứ? [Chloe]

Chỉ là giảng sơ thôi nên tôi không muốn mất nhiều thời gian thế nên phải giải thích nhanh. Mà giải thích nhanh quá tôi sợ bọn họ không hiểu.


Mà không hiểu cũng không sao, cái cốt lõi là nằm ở ví dụ cơ.

- Cô đang nói cái thứ gì vậy? [Livis]

Tên này bỏ qua đi.

- Còn em thì sao, Sara? [Chloe]

Tôi muốn thử khả năng tư duy của em ấy.

- Ý chị là thay vì ta phải dùng "phép cộng" để cộng từng số lại với nhau thì ta có thể dùng cái gọi là "phép nhân" để gom tất cả bọn chúng lại luôn đúng không ạ? [Sara]

Giỏi lắm, không ngoài mong đợi. Khác xa so với tên uất ơ nào đấy "mà tôi không muốn gọi thẳng tên".

- Chính xác. [Chloe]

Qua bước kế tiếp.

- Nếu chỉ nói lý thuyết không thì chắc chắn sẽ có "1 số người" không hiểu được, vì vậy chị sẽ vào phần ví dụ cụ thể luôn. [Chloe]

Đây là 1 câu châm biếm.

- Lấy ví dụ câu 2 trong bài ôn tập của em luôn nhé. [Chloe]

Vừa hay câu đó xài "phép nhân" được.

- Đề bài cho ta biết số người trong mỗi nhà là 3, và số nhà đề nói đến là 5 căn. Vậy thì... [Chloe]

Tôi ghi ra giấy " 3 x 5 ".

- Ta sẽ có công thức như thế, với dấu "x" là biểu diễn cho 1 bài toán sử dụng "phép nhân", nó cũng như "phép cộng" thôi ý mà. [Chloe]

Thật ra khi học lên cao thì mọi người sẽ dùng dấu "." luôn cơ, nhưng với những người vừa học thì cứ dùng dấu "x" trước đi.

- Vậy rồi kết quả ra nhiêu? [Livis]

Duma từ từ!

- Như 2 người thấy đấy, thay vì nhẩm từ 1 đến 3 5 lần thì giờ tôi gộp lại như vậy luôn cho mau. [Chloe]

Hoặc ngược lại là " 5 x 3 ".

"Phép cộng" với "phép nhân" có tính chất giao hoán mà. Nghĩa là dù có đổi vị trí các "số hạng" hay các "nhân tử" cũng đều không ảnh hưởng đến kết quả.

- Rồi rồi, vậy kết quả là gì? [Livis]

Hối nữa là được thăm tổ tiên sớm đấy! Tin không?

- Với phép tính này ta sẽ có kết quả là 15 người tất cả. Đúng chưa? [Chloe]

Đấy, trả lời rồi đấy nhé. Khỏi hối.

- Nhưng tại sao "3 x 5" lại bằng 15? [Livis]

Nói đến khô cả họng rồi mà vẫn chưa vô đầu được chữ nào à?!!

- Vậy nếu "3 x 4" sẽ bằng— [Livis]

- 12. Kiểm tra kết quả luôn đi, khỏi hỏi! [Chloe]

Lớn đầu rồi mà còn thua cả Sara của tôi.

- 1 2 3, 1 2 3,... [Livis]

Đếm thiệt đấy à?

- Đúng là bằng 12 thật. [Livis]

Chứ chẳng lẽ giả?

- Nhưng sao cô lại biết được? Tôi thấy dù cho có gộp lại đi nữa thì cô vẫn phải đếm theo số lượng mà? [Livis]

Mãi mới thấy nói 1 câu gì đó đúng.

- Cậu nói không sai, nhưng tôi đã nhớ từng công thức cơ bản trong phép nhân rồi nên khi hỏi tôi liền có thể trả lời ngay lập tức mà không cần phải đếm. [Chloe]

Cái tôi đang nói đến là "bảng cửu chương" đấy.

Kể ra cũng chỉ có 90 công thức thôi chứ mấy, bỏ phép nhân với 0 đi vì số nào nhân với 0 cũng bằng 0 thôi.

Mà thật ra nó còn lặp đi lặp lại ở vài chỗ nữa nên trên thực tế số công thức phải học thuộc sẽ bé hơn 90.


- Vậy có bao nhiêu công thức tất cả? [Livis]

- 90 hoặc thấp hơn. [Chloe]

Mấy cái "bảng cửu chương" chỉ dành cho học sinh tiểu học thôi, thực tế thì không cần phải học thuộc đâu vì trong quá trình làm các dạng bài tập thì ta cũng tự động thuộc à.

Gặp nó nhiều không nhớ mới là lạ.

Nhưng không thể không thừa nhận rằng việc học thuộc nó sớm giúp ta giải toán nhanh hơn.

- Nhiều vậy?! [Livis]

Mới đó đã kêu nhiều.

Bộ chữ trong sách mày đọc ít lắm hay sao mà trông bất ngờ vậy?

Hay đọc sách có ảnh minh họa là chủ yếu hoặc là sách khiêu d—. Thôi, con nít đừng để ý.

- Được rồi, giờ hãy quay về với bài làm của tôi. [Chloe]

Thấy Sara không nói gì nên chắc tôi nghĩ ẻm hiểu rồi nên tiếp tục giải bài thôi.

Về phần thằng kia thì kệ bà nó đi, tôi đâu có nghĩa vụ phải khiến tên đó hiểu đâu.

- Cơ mà số này lên đến tận 101 với 50 lận, cô tính làm sao đây? [Livis]

Thì giờ làm nè!!!

- Để tôi phân tích lí do tại sao lại có 2 số "101" và "50". [Chloe]

Tôi mặc kệ thằng kia nói gì. Sỏi đá ven đường cần gì phải để ý nhể?

- Đầu tiên là số "101", nếu ai nhanh trí sẽ để ý thấy rằng khi ta lấy số "bé nhất" cộng cho số "lớn nhất" thì sẽ ra được "101". [Chloe]

Tôi viết luôn ra giấy cho 2 người họ dễ hình dung hơn.

" 1+ 100 = 101 "

- Chúng ta cũng làm như vậy với các số kế tiếp là "2" với "99" và tiếp nữa là "3" với "98". [Chloe]

Viết kết hợp với nói giúp tiếp thu kiến thức dễ và nhanh hơn.

- Cứ làm như vậy tới khi nào đến được số "50" và "51" thì dừng lại, không được phép đảo vị trí của chúng và chỉ làm đúng 1 lần cho mỗi cặp số. [Chloe]

Tôi không rảnh để ghi từng phép tính ra đâu nên chỉ ghi ngắn ngọn là:

" ...+ ( 50 + 51) "

- Lưu ý xíu là dấu "()" này cho chúng ta biết phải ưu tiên tính các phép tính nằm trong nó trước rồi mới đến cái khác. [Chloe]

Đối với bài toán này nói riêng và toán cộng nói chung, ta không nhất thiết phải dùng "ngoặc tròn" đâu.

Dùng cũng được nhưng hơi tốn mực tí.

- Và vì do chúng ta thực hiện phép cộng liên tục bằng cách "tăng số bé" và "giảm số lớn" đi 1 đơn vị, mà hành động đó lặp đi lặp lại 50 lần thế nên ta có số "50" trong bài làm. [Chloe]

Giảng chi tiết nhiều đến vậy không biết 2 người đó có hiểu không. Chủ yếu là Sara thôi chứ tên Livis kia hiểu hay không hiểu cũng không ảnh hưởng gì lắm.

Để hỏi thử.

- Em có hiểu những gì chị nói nãy giờ không? [Chloe]

- Tôi hiểu sơ sơ. [Livis]

Tao hỏi mày à?

- Em đã hiểu cách tính ngay khi chị nói lấy số đầu và số cuối cộng cho nhau rồi. Giờ em chỉ đợi chị giảng cách tính phép nhân giữa "101" và "50" thôi ạ. [Sara]

Ừm hứm~ đúng là em gái tôi.

Vượt ngoài mong đợi.

- Giờ thì ta đến với phép nhân 2 số đó. [Chloe]

- Khoan đã, tôi chưa hiểu rõ mà. [Livis]

Kệ bà mày.


- Tuy chị có nói là chỉ có nhiều nhất 90 phép nhân cơ bản thôi, và nó là từ 10 số "từ 0 tới 9" nhân qua nhân lại với nhau. Số "0" thì lược bỏ bớt vì bất kì số nào nhân với số "0" đều bằng "0" cả. [Chloe]

Trong bảng cửu chương nhìn thì nhiều thật nhưng thực tế toàn là bọn nó đổi vị trí cho nhau không à.

- Và chúng đều là các chữ số "duy nhất" nhân với nhau, chứ không hề có các số hàng trăm, hàng chục hoặc thậm chí hàng nghìn nhân với nhau. [Chloe]

Số tự nhiên là một dãy số dài vô hạn, ghi hết chúng nó ra giấy chắc hết 10 kiếp cũng chưa xong.

Thằng nào ghi được đến hàng tỷ thôi là tôi cũng nể lắm đấy.

- Vậy cô tính nhân 2 số đó kiểu gì? [Livis]

Sara còn chưa hỏi thì mày hỏi làm gì?

Đã bảo là đang chỉ cách giải bài rồi mà!

- Dù số nhân có lớn đến mấy đi chăng nữa thì cũng không thoát khỏi "90 công thức nhân cơ bản" đó đâu. [Chloe]

Dù tôi giỏi thật đi nữa thì khi nhân 2 số từ hàng trăm trở lên cũng phải dùng giấy để nháp à. Không nói đến máy tính bỏ túi nhé!

- Vậy sao để— [Livis]

- CHÚNG TA CÓ THỂ TÍNH LẺ TỪNG SỐ! [Chloe]

Tôi ghét nhất những ai thích xen vào trong lúc người khác đang nói.

Đã thế tôi thử nhảy vào chặn họng luôn cho biết cảm giác.

- Ta có thể tính ra nháp bằng cách sau đây. [Chloe]

Tôi viết ra giấy phép tính "101x50" như cũ, nhưng lần này tôi viết theo hàng dọc. Và dấu "=" thì thay thế bằng dấu "_______" dài hơn chiều rộng của phép tính trên.

- Kế đến ta chỉ việc lấy từng số lẻ từ số "101" nhân với 2 số lẻ từ số "50" bên dưới thôi. [Chloe]

Tôi ghi số "50" ngay dưới dấu gạch ngang, thật ra tôi ghi số "0" xong rồi mới ghi số "5" cơ. Làm theo lời nói mà.

- Nhớ lưu ý rằng khi qua số thứ 2, tức là số nằm ở "hàng chục" thì khi ghi kết quả phía bên dưới cũng phải bắt đầu từ "hàng chục", nghĩa là thẳng ngay dưới số đó. [Chloe]

Quên lùi vào là coi như bỏ bài đó luôn.

- Cứ làm thế đến số thứ 3, nhớ là tính ở số nào thì kết quả phải nằm thẳng hàng với số đó nhé. Nào Sara, em làm thử đi. [Chloe]

Giảng nãy giờ nhiều rồi, đến lúc cho em ấy làm thử để xem có thực sự hiểu bài không.

- Huh? Em? [Sara]

Ở đây không còn ai khác tên "Sara" đâu.

- Nếu em có thể tìm thấy người nào khác trong căn phòng này cũng tên "Sara" thì đưa cho người đó làm. [Chloe]

Đừng đi tìm thật nha! Câu nói đùa đấy.

- À thôi, để em làm ạ. [Sara]

May mà không hùa theo những gì tôi nói.

Em ấy bắt đầu cầm bút lên ghi vào giấy.

Đầu tiên em ấy ghi số "0" vào vị trí thuộc "hàng trăm". Ok đúng, em ấy đang tính số thứ 3 của số "101" mà.

Tiếp theo là ghi số "5" ngay kế bên.

Vậy là hiểu bài rồi.

- Sai rồi kìa, viết thẳng hàng với số trên mới đúng. [Livis]

Mày đừng có mà xúi quẩy em tao!

- Làm đúng rồi đấy, Sara. Đừng nghe người khác nhận xét, cứ làm theo những gì mình coi là đúng nhất thôi là được. [Chloe]

Em ấy tính sửa theo lời tên kia rồi đó, may tôi cản kịp.

- Bước kế tiếp em làm luôn nhé? [Sara]

Huh? Biết bước kế tiếp làm gì không đó?

- Làm gì kể ra trước đã rồi hẵng đặt bút vào ghi. [Chloe]

Do viết bằng mực chứ không phải bằng chì nên ghi sai cái là vứt luôn. Tôi chỉ sợ ghi lại mọi thứ từ đầu mất thời gian thôi.

- Thì em chỉ cần hạ các con số đã tính trước đó xuống thôi đúng không ạ? Chỗ nào có số trong quá trình hạ thì em dùng phép cộng, còn chỗ nào không có thì để nguyên. [Sara]

GIỎI~!!!

- Chính xác, vậy em bắt đầu ghi vào giấy đi. [Chloe]

Suy nghĩ được tới bước đó là quá giỏi rồi. Chả còn gì để chê cả.

Nếu như em ấy được ăn học đầy đủ như tôi có khi còn giỏi hơn tôi gấp chục lần đấy!

Em ấy ghi kết quả là "5050" xuống ngay bên dưới.

- Sara này, chị hỏi cái được không? [Chloe]

- Dạ mời chị ạ. [Sara]


Tôi tính hỏi em ấy tại sao lại có thể suy ra được bước tiếp theo. Cách tính "hạ số" này không dành cho những người lần đầu biết đến cách nháp phép nhân đâu.

- Sao em có thể suy ra bước kế tiếp được thế? [Chloe]

Tôi chỉ muốn biết thôi chứ không có ý định "ăn cắp chất xám" em ấy đâu.

- Dạ bởi vì nếu dựa vào cách sắp xếp những số đã tính ra trước đó thì chỉ có cách này mới có thể ra được kết quả là "5050" thôi ạ. [Sara]

À, ra là "nhìn bước cuối để suy ra bước kế tiếp".

Nhanh trí đấy. Tôi trước kia cũng không nghĩ ra cái cách này đâu.

- Đáp án thì đúng rồi đấy, nhưng thiếu cái này nè. [Chloe]

Tôi cầm bút vẽ 1 đường như hồi nãy có dùng để tách phép nhân với các kết quả từ việc nhân từng số lẻ.

- Nên có cái này để phân biệt giữa phép tính với kết quả. [Chloe]

Chỉ thiếu mỗi cái đó thôi, còn lại đúng hết.

- Em nhớ rồi ạ. [Sara]

Haiz~ cuối cùng cũng giải quyết xong bài giải. Mệt quá đi mất!

- "Ngài" còn gì để nói không, thầy của Sara? [Chloe]

Để xem còn gì để cãi không.

- Tôi không còn gì để nói cả, cô thắng rồi. [Livis]

Thanh niên suy sụp luôn.

- Thế thì giờ đến phiên cậu thực hiện yêu cầu trước đó từ người thắng rồi đấy. [Chloe]

Đợi khoảng khắc này nãy giờ!

Nhanh nào...

XIN LỖI SARA NGAY!

Cậu ta đứng thẳng dậy rồi cúi đầu xuống.

- Thưa tiểu thư Sara, tôi xin lỗi vì hành động vô lễ ban nãy, kính mong tiểu thư có thể tha thứ cho tôi. [Livis]

Tuy nghe có hơi "bất mãn", nhưng cạy được lời xin lỗi từ miệng tên này cũng đáng mừng rồi.

- Em không có trách thầy đâu mà, thầy ngồi xuống đi ạ. [Sara]

Em hiền quá Sara ơi, nên mạnh bạo hơn để sau này tên đó không tái phạm nữa.

- Thầy cảm ơn. [Livis]

Sara đã tha rồi thì thôi vậy, tôi chả có lí do gì để bới móc mấy chuyện lặt vặt trước đó ra kích động sự thù địch cả.

- Thắng thua đã định, giờ cậu bắt đầu dạy học đi, tôi xin phép ra kia đứng tiếp. [Chloe]

Thi thố nãy giờ khiến thời gian học còn lại của em ấy chỉ còn vỏn vẹn 30 phút.

- Thôi cô dạy thay tôi luôn đi, nhìn tôi có giống như là còn tinh thần để dạy tiếp không? [Livis]

CÓ HAY KHÔNG CÓ CŨNG PHẢI—

À thôi, để tôi dạy thay cho hắn hôm nay luôn vậy. Nhìn như cái xác không hồn thế kia thì sao có thể đảm bảo chất lượng dạy học được.

- Thôi được rồi, để tôi lo luôn vậy. [Chloe]

Hết cách.

- Yeah!!! [Sara]

Chị dạy thì có gì vui đâu mà phải phấn khởi đến thế hả em?

- Thời gian không còn nhiều, vì thế nên chúng ta vào bài ngay thôi. Hôm nay học toán luôn nhé. [Chloe]

Tôi sẽ dạy em ấy hết các phép tính cơ bản là cộng, trừ, nhân, chia trong hôm nay luôn.

Đừng nói tôi dạy nhiều, tôi chỉ dạy đúng với tài năng của em ấy thôi.

****************
3k2 chữ. 3k3 nếu tính luôn thông báo bên dưới và đầu chap :>

*Thông báo thay đổi:

- Ngoại trừ các skill đặc biệt được gọi là "gift" ra thì mấy cái skill thông thường mà trước đó tác có đổi thành "Arts"
thì giờ vẫn giữ y như thế.

Chỉ thay đổi tí là những kỹ năng bị động từ giờ sẽ được gọi là "skill", còn các kỹ năng chủ động mới gọi là Arts.

Ví dụ:
+{Fireball} là kỹ năng chủ động, gọi là Arts.
+{Self—Regen} là kỹ năng bị động, gọi là skill.

(Tác: 2 kỹ năng đó có thể có hoặc không có trong truyện, hoặc có thể có dưới 1 cái tên khác :> )

P/s: Đảm bảo đây là lần cuối tác thay đổi.
Hứa luôn 🐸👌.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận