Chân Trời Mới-cuộc Sống Mới Trong Thế Giới Tưởng Tượng

Từ bây giờ dấu *...* sẽ thể hiện tiếng động, nhưng tác sẽ ghi ra tiếng từ thứ gì phát ra luôn chứ không ghi từ tượng thanh nữa. Hoặc đôi lúc tác sẽ dùng từ tượng thanh cho mọi người dễ mường tượng.

vd: *Tiếng súng* , *tiếng gió*...

À, đôi lúc có lỗi chính tả nào mn nhớ nói tác bt để tác sửa.

Chap này đại từ nhân xưng có hơi lộn xộn xíu nhưng ko bị sai đâu nên yên tâm.

ok vào truyện.

****************

*Tiếng đóng cửa cực mạnh*...

- Em không sao chứ? [Ebisu]

Tôi hỏi thăm vì thấy em ấy đang thở rất chi là nặng nề.

- Em ổn... chỉ cần nghỉ ngơi một chút thôi. [???]

Thật không vậy? Nhìn lo quá đi mất.

*Tiếng gõ cửa*...

Trong khi tôi đang quan sát tình hình của em ấy thì tiếng gõ cửa vang lên.

- Sara, cháu vẫn ổn chứ? [Gideon]

Đó là ông chỉ huy Gideon. Mà Sara là tên cô bé này à? Nghe hay đó.

- Vâng cháu ổn, chú đừng lo. [Sara]

- Sao ta không lo được cơ chứ, cháu mà có mệnh hệ gì là ngài nam tước cạo đầu ta đấy. [Gideon]

Ổng bị trọc mà?

- Cháu không yếu đến vậy đâu. [Sara]

Ừ thì không yếu, chỉ mong manh dễ vỡ thôi.

- Hi vọng thế. À mà cô có muốn đi về cùng chúng tôi không? [Gideon]


Câu hỏi tôi đợi từ lúc đầu giờ mới đến.

- Vâng, tất nhiên rồi. Nếu mọi người không phiền. [Ebisu]

- Sao chúng tôi có thể phiền được chứ. Nhưng cô vẫn nên hỏi em ấy xem. [Gideon]

Tôi quay sang vừa tính hỏi em ấy thì...

- Được! Chốt! Giờ chúng ta quay về thôi. [Sara]

Tôi còn chưa kịp hỏi luôn.

Nhưng không sao, miễn là tối nay không ngủ đường ở bụi là ngon rồi.

- Vậy giao em ấy cho cô nhé. [Gideon]

- Cứ giao cho tôi. [Ebisu]

Vậy là đoàn hộ tống tiếp tục di chuyển quay về lại lãnh địa.

Những người lính bị thương nhẹ thì được 1 người lính khác đỡ cho đi. Riêng người bị thương nặng tuy đã khỏi nhưng vẫn chưa tỉnh dậy nên cho nằm ở ghế đánh lái luôn.

Còn về phần bọn cướp ban nãy thì chúng được cột lại với xe cỗ xe ngựa rồi được lôi đi. Trông cũng tội mà thôi cứ kệ.

Xác mấy con sói kia thì tôi cũng không rõ lắm vì trong thấy rõ được. Chỉ biết là họ đã mổ xẻ mấy con đấy để lấy thứ gì đó.

- Haiz~ cuối cùng mọi chuyện cũng qua. [Sara]

Em ấy bỏ mũ xuống rồi tựa lưng vào thành ghế và thở dài.

Để lộ 2 tai cái tai nhìn như tai gấu.

Từ đã...

Tai gấu?

- Trên đầu em... [Ebisu]

Tôi đang cố gắng suy nghĩ theo hướng logic xem liệu đó có phải hàng thật không. Có thể là đồ dùng trong cosplay chăng?

- Ý chị là tai của em? Mượt lắm đó, chị muốn sờ thử không? [Sara]

Ực... bản tính tò mò của tôi nổi lên. Nếu em ấy đã nói vậy rồi thì...

- Vậy anh không khách sáo đâu nhé. [Ebisu]

Tôi đưa tay ra định sờ vào tai em ấy, thấy vậy em ấy cũng cúi đầu xuống tí để tôi dễ sờ hơn.

- Hihi~ [Sara]

Em ấy cười khúc khích. Nhưng bỏ qua đi, để tôi miêu tả cảm giác khi sờ đã.

Cảm giác ban đầu chính là "sờ rất đã tay", tôi không rõ đây là lông hay tóc nhưng thực sự thì nó rất mượt đúng như lời em ấy vừa nói.

Tôi thử rẽ phần tóc nối liền giữa tai và đầu em ấy để xem đấy có phải tai thật không. Thì quả nhiên, chúng là hàng thật. Tôi nói vậy là bởi 2 cái tai đi liền với phần da đầu của em ấy.

Cũng không khác gì với tai người là mấy. Chỉ là thay vì tai người nằm ở gần 2 bên thái dương thì tai em ấy nằm trên đầu.

Tôi có đọc qua trong cuốn sách kia và nó có nói rằng ở thể giới này, bên cạnh nhân loại thì còn có các chủng loài Á nhân.

Ban đầu cứ nghĩ rằng á nhân sẽ có cơ thể tuy nhìn giống con người nhưng cơ thể sẽ khá là "lông lá". Nói thẳng ra là tôi mường tượng bọn họ như "người tinh khôn" ý.

Nhưng không ngờ rằng họ chẳng khác con người chút nào ngoại trừ 2 cái tai. Không biết có đuôi không nhỉ?

Thôi thì sờ thêm chút nữa vì đang rất đã tay.

- Ư... [Sara]

Em ấy khẽ run người. Thấy vậy tôi liền thu tay lại.


- Anh làm em khó chịu à? [Ebisu]

Vừa nãy tôi có sờ hơi mạnh tí. Hi vọng không làm em ấy đau.

- Ah không! Chỉ là hơi nhột thôi. Tai của Á nhân rất nhạy cảm thế nên chị đừng sờ mạnh quá. [Sara]

[Thông tin chủng loài "Ursus"]

Thông tin về chủng loài của em ấy vừa được cập nhật. Nghe thông báo ấy xong, tôi liền mở bảng ra xem.

[Ursus]
• Đặc điểm hình thái: lai giữa người và gấu. Cơ thể thì như con người ngoại trừ tai và có thêm đuôi.
• Tuổi thọ trung bình: 70 đến 150 tuổi
• Thể chất: tốt (tác: con người là trung bình)
• Ma thuật: kém

- Chị có nghe em không? [Sara]

Ấy chết! Nãy giờ mãi để ý đến cái bảng thông tin kia quá mà quên mất em ấy vẫn còn đang ngồi trước mặt tôi.

- Anh xin lỗi, em vừa nói gì nhỉ? [Ebisu]

Đột nhiên cảm thấy mình bất lịch sự quá đi mất.

- Em muốn nói là tai của Á nhân rất nhạy cảm nên chị đừng sờ mạnh quá. [Sara]

Thông thường tai của các loài động vật thường rất nhạy cảm, đuôi cũng vậy. Xem ra các Á nhân cũng có vài đặc điểm giống với động vật ở thế giới trước kia của tôi.

- Anh hiểu rồi, cho anh xin lỗi vì vừa nãy làm có hơi mạnh chút. [Ebisu]

Tôi đưa tay lên gãi đầu để giảm bớt sự bối rối của mình.

- Em không cố ý trách chị đâu. [Sara]

May quá em ấy không trách tội tôi.

- Nhưng sao chị cứ hay gọi bản thân mình là "anh" vậy? [Sara]

Haiz~ coi như bây giờ đang rảnh thế nên giải thích cho em ấy luôn vậy.

- Tuy bề ngoài anh nhìn giống con gái, nhưng điều đó không thay đổi được việc anh là một thằng con trai đâu. [Ebisu]

Tôi từ tốn giải thích cho em ấy hiểu.

Là con trai nhưng mang vẻ đẹp của một người con gái khổ thế đấy!

- Eh?! Không thể nào!!! [Sara]

Em ấy hét to lên. Vì đây là không gian hẹp nên tai tôi muốn ù luôn.


Bất ngờ thì bất ngờ thật nhưng hét nhỏ thôi em ơi!

- Chấp nhận đi, đây là sự thật. [Ebisu]

Nhìn em ấy làm tôi nhớ lại cái thời bị mấy đứa con trai khác tỏ tình vì chúng thấy tôi "xinh đẹp", nhưng khi tôi chứng minh chúng nó biết rằng tôi là trai thì biểu cảm của mấy đứa đấy giống hệt với cô bé này đây.

- Làn da, mái tóc, môi, đôi mắt... [Sara]

Trông em ấy sang chấn rồi kìa. Chắc đả kích lắm.

- Và bộ ngực ấy nữa!! [Sara]

Ngực? À, ý em ấy nói đến 2 cái bánh bao trước người tôi thì phải? Không ngờ tôi đi qua thế giới này mà 2 cái bánh bao ấy cũng đi theo luôn.

- Haha... đây không phải ngực đâu. Bánh bao đấy. [Ebisu]

Tôi cười muốn chảy nước mắt xong mới nói ra đó là bánh bao.

- Bánh bao? Nó là cái gì? Và có ăn được không? [Sara]

Xem em ấy đưa một ngón tay lên môi rồi nghiêng đầu suy nghĩ kìa. Cute phết!

- Em có xem như nó là 1 loại bánh mặn đi, và tất nhiên là nó ăn được rồi. Thử không? [Ebisu]

Nghe tôi nói xong mà 2 mắt em ấy sáng lên. "Gấu tham ăn" à?

- Có chứ! [Sara]

Chịu thua rồi. Thôi thì cứ lấy ra 1 cái cho em ấy ăn thử để biết mùi vị nó ra sao. Tôi có mấy túi MRE kia rồi nên không cần lo bị chết đói đâu.

- Đợi anh tí. [Ebisu]

Tôi thò tay vào trong áo để lấy 2 cái bánh bao đó ra.

Tôi thấy hơi kì lạ khi cái khăn quàng cổ của thằng Hiro dùng để cố định 2 cái bánh bao ấy đã mất rồi nhưng nó vẫn không bị rơi.

Thôi kệ, lấy ra nhanh không là dãi em ấy sắp chảy ra rồi.

Tôi cầm được vào cái bánh bao rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận