Chẳng Có Gì Ngoài Ánh Sáng


Ngay sau đó Dịch Sâm Lĩnh lập tức gọi điện thoại tới, giọng điệu gấp gáp: “Làm sao bây giờ...!anh...!video này có ảnh hưởng gì tới em không? Chúng ta nên làm sao bây giờ?”
Chu Hề Dã xoa mi tâm: “Anh cũng nhận được à? Đừng sốt ruột, anh ở đâu, tôi đi tìm anh.”
Dịch Sâm Lĩnh nói ra một địa chỉ, là một khu biệt thự bên ngoài đường vành đai 3, Chu Hề Dã ném địa chỉ qua một bên, lúc này điện thoại di động lại vang lên, thông báo hiện lên là Diệp Lợi Phong.
Cô có hơi chần chừ khi bấm nút nghe: “Bộ trưởng Diệp...”
Giọng Diệp Lợi Phong rất gấp gáp: “Vừa họp với bên trên xong, World Cup được quyết định rồi, có người đồng ý, có người không.”
Không đợi Chu Hề Dã đáp lời thì điện thoại đã cúp rồi.
Ngẫm lại cũng phải, World Cup, hao tài tốn của, dự toán ban đầu sẽ rất cao, tuy rằng có thúc đẩy kinh tế nhưng sau khi tổ chức thế vận hội Olympic hồi trước tình hình cũng là hai thái cực đối lập.

Không có ích lợi tuyệt đối, cũng không có tác hại tuyệt đối.
Nhìn từ khía cạnh khác thì Diệp Lợi Phong cũng không biết chuyện của mình và Dịch Sâm Lĩnh, Chu Hề Dã thở dài.
Biết chuyện này phiền phức nhưng cô cũng không sợ phiền, đợi tới giờ tan ca, Chu Hề Dã mới lái xe tới địa chỉ Dịch Sâm Lĩnh cho.
Dường như bảo vệ ở cửa biết biển số xe của cô, cũng không cản cô lại, Chu Hề Dã lái thẳng một đường vào, xe dừng lại bên cạnh biệt thự.
Cửa lớn mở ra, có mấy nhân viên phục vụ mặc quần áo màu trắng dẫn đường cho Chu Hề Dã đi vào trong biệt thự.

Đi chưa được mấy bước đã nhìn thấy bể bơi, trong bể bơi đều là trai đẹp, mỹ nữ, tiếng nhạc rất lớn.
Quần áo của trai đẹp, mỹ nữ cũng rất hở hang, rất đẹp, đường cong cơ bắp láng mịn, ngực đầy đặn, mông cong vút, còn có quần bơi ướt nên nhìn thấy được cả dương vật to lớn màu tím đen.
Chu Hề Dã tấm tắc hai tiếng, lắc đầu, cô ăn mặc như vậy, thật đúng là giống một người kỳ lạ xâm nhập vào.
“Mời cô đi theo tôi.” Nhân viên phục vụ thấy bước chân cô chậm lại, nhắc nhở một câu, nghe nói vậy, Chu Hề Dã lập tức thay đổi thái độ, hoàn toàn đứng lại, khoanh tay đứng trên cầu thang của biệt thự, nhìn các mỹ nữ, soái ca đang chơi đùa, nói chuyện trong bể bơi.
“Này, cô thấy ai đẹp trai nhất?”

Nhân viên phục vụ đỏ mặt lên: “Dịch công tử đang đợi cô.”
Chu Hề Dã bày ra dáng vẻ cự tuyệt “Ừ” một tiếng, ánh mắt vẫn nhìn vào hạ bộ của soái ca như cũ, hất hất cằm lên: “Cô nhìn anh trai lòe loẹt mặc quần bơi hồng nhạt kia đi, dương vật thật là to.”
Mặt nhân viên phục vụ càng đỏ hơn.
Chu Hề Dã nhìn trái nhìn phải một lúc, một lúc lâu sau cô mới thỏa mãn gật đầu, quay đầu nói với nhân viên phục vụ bên cạnh: “Đi thôi, dẫn tôi đi tìm Dịch công tử.”
Dịch Sâm Lĩnh ở ngay tầng hai của biệt thự, ở trong đại sảnh có một cửa sổ sát đất rất lớn, có thể quan sát được toàn bộ khu biệt thự.

Đằng sau cửa sổ sát đất có một cái ghế sô pha.

Tủ sách to lớn ở xung quanh vây lấy bọn họ, như là tiến vào trong rừng rậm.
Chu Hề Dã đứng trên cầu thang nhìn Dịch Sâm Lĩnh, anh ta cầm chén rượu ngồi trên ghế sô pha, ngược sáng.
“Sao giờ em mới tới, không lo lắng à?”
Chu Hề Dã lắc đầu, chậm rãi đi tới, đi tới bên cạnh Dịch Sâm Lĩnh, lấy đi chén rượu trong tay anh ta, ngửi hương vị, nói: “Chẳng phải là do chưa tới giờ nên chưa được quẹt thẻ sao, anh không chưa từng đi làm nên không hiểu, tôi chỉ là chủ nhiệm một văn phòng nho nhỏ, phải tuân theo quy củ.”
Dịch Sâm Lĩnh đối mặt với Chu Hề Dã, cô nhìn thấy sự mờ mịt và bơ vơ trong mắt anh ta: “Làm sao bây giờ...!video của chúng ta nên làm sao bây giờ?”
Giọng nói có hơi run rẩy, sau đó xoay người qua, giang rộng hai chân, khuỷu tay chống lên đùi, tay che mặt, không nhìn rõ vẻ mặt của anh ta.
Chu Hề Dã nhướng mày, không để ý, cầm một chén rượu sạch ở bên cạnh, rót cho mình một chén rượu.
Vừa uống một ngụm rượu xuống bụng, chỉ thấy Dịch Sâm Lĩnh sau lưng cô run rẩy không ngừng, âm thanh nhỏ bé truyền ra từ khe hở giữa hai tay của anh ta.
Động tác uống rượu của Chu Hề Dã đột nhiên dừng lại, không để ý, dựa lưng lên ghế sô pha, gác chéo chân.
Chốc lát sau, tiếng khóc sụt sùi nhỏ nhặt giống như là từ từ lớn hơn, qua vài giây, không đè nén âm thanh nữa, Dịch Sâm Lĩnh thả tay xuống, cười lớn.
“Ha ha ha ha ha ha ha.” Cười tới nỗi mặt anh ta cũng đỏ cả lên.

Tiếng cười phóng đãng càng lúc càng lớn, Dịch Sâm Lĩnh giống như là không thở nổi nhưng giây tiếp theo, một dòng rượu vang rơi từ trên trời rơi xuống, hắt vào mặt anh ta.
Dịch Sâm Lĩnh xoay người, Chu Hề Dã tò mò nhìn anh ta: “Không diễn kịch nữa? Không giả vờ nữa? Chơi vui lắm à?”
Nói xong, cô nâng ly rượu lên tiện tay ném đi, ly rượu rơi trên mặt đất, phát ra âm thanh thanh thúy: “Choang” Chu Hề Dã không quan tâm, lui trở về vị trí cũ, bày ra dáng vẻ phòng ngự nhìn anh ta.
“Đây mới là dáng vẻ chân thật của anh?”
Đột nhiên dáng vẻ cười điên cuồng của anh ta thay đổi, đáng thương nhìn cô: “Em đang nói gì vậy, anh không hiểu.”
Chu Hề Dã nhìn chằm chằm anh ta vài giây, đột nhiên bất đắc dĩ than thở: “Một người đang yên đang lành, sao lại cứ phải là một bệnh nhân tâm thần chứ?”
Dịch Sâm Lĩnh chậm rãi nở nụ cười, thả lỏng toàn thân dựa lưng lên ghế sô pha: “Thế nào, trò chơi này chơi vui không?”
Chu Hề Dã giống như không nghe hiểu ý tứ của anh ta: “Trò chơi gì?”
“Video kia.”
“Video gì?”
“Video em làm tình với anh.”
Chu Hề Dã giống như nghe được một câu chuyện cười: “Dịch công tử, anh nói đùa rồi, tôi làm tình với anh lúc nào chứ? Video đều có thể làm giả, ai biết có phải do anh ái mộ tôi đã lâu, gấp gáp không chờ nổi muốn ở bên tôi nhưng tôi không đáp ứng anh, anh thẹn quá hóa giận, sau đó tìm người diễn vở kịch này, muốn cho mọi người biết anh thích tôi, anh đã ngủ cùng tôi, tuyên bố chủ quyền thì sao...!Dù sao anh theo đuổi tôi đã lâu, mọi người đều rõ như ban ngày.”
Nghe xong lời này, vẻ mặt Dịch Sâm Lĩnh biến đổi, hung hăng nhìn cô, cắn răng nghiến lợi mắng một câu: “Tiện nhân!”
Chu Hề Dã vừa nghe thấy câu này thì thản nhiên nở một nụ cười.

Bây giờ trong lòng Dịch Sâm Lĩnh, anh ta đã từ củ khoai tây cao quý biến thành khoai tây nghiền rồi.
Không còn phòng bị nữa, toàn thân Chu Hề Dã tựa lên ghế sô pha, mũi chân cong lên đung đưa trong không trung: “Nói đi, anh muốn làm gì?”
Dịch Sâm Lĩnh nhìn tư thái thu hồi tiến công của cô, bình tĩnh lại, một lúc lâu sau mới mở miệng nói: “Muốn làm World cup, lãnh đạo của tổng cục thể thao đã bị điều tra rồi, tôi nghĩ...!chú Diệp cũng không muốn tổ chức World Cup nữa rồi nhỉ?”
Ngay tức khắc Chu Hề Dã đã hiểu dụng ý của Dịch Sâm Lĩnh, từ trước tới nay bộ tài chính và ngân hàng trung ương luôn nước lửa bất dung, nếu như tổ chức World Cup, chi tiêu của chính phủ tăng thêm, ngân hàng trung ương sẽ bơm tiền để kích thích kinh tế.


Vốn dĩ kinh tế suy thoái đã chi ra hàng nghìn tỷ, dùng để kích thích kinh tế, kích thích tiêu dùng và xúc tiến đầu tư.
Nếu lại bơm tiền, đồng tiền có thể sẽ bị mất giá.

Cùng lúc đó, giá trị đồng nhân dân tệ ở nước ngoài đang tăng lên, quan hệ quốc tế rắc rối lại phức tạp, có thể gia nhập vào rổ ngoại tệ SWIFT đúng là không dễ dàng gì, bây giờ lại muốn tổ chức World Cup, làm sao để duy trì tỷ giá hối đoái và lãi suất trong nước là một vấn đề nan giải.
*SWIFT: tên viết tắt của Society for Worldwide Interbank Financial Telecommunications.

Đây là Hiệp hội Viễn thông tài chính liên ngân hàng toàn cầu – tổ chức đứng sau hầu hết các giao dịch chuyển tiền quốc tế hiện nay.
Chu Hề Dã không nói gì, tầm mắt chuyển qua hạ bộ Dịch Sâm Lĩnh, đáng tiếc, cô lại thật sự thích cái dương vật này, sạch sẽ, toàn là hương vị của người trẻ tuổi.
Dịch Sâm Lĩnh chú ý tới ánh mắt của cô, hừ cười một tiếng: “Em cũng may mắn thật đấy, anh và em còn là lần đầu tiên đó.”
Chu Hề Dã gật đầu, ngẩng đầu đối mặt với anh ta, cướp híp mắt nói một câu: “Lại là một daddy boy muốn có được sự công nhận của ba, trò chơi này quá vô vị rồi.”
Dịch Sâm Lĩnh nhíu mày theo bản năng.
“Kỹ năng diễn xuất cao lãnh của các anh đều tốt như vậy à?” Chu Hề Dã đứng lên, đi tới bên cạnh anh ta, trực tiếp sải bước ngồi lên, tay nâng đầu anh ta: “Tôi ngủ với anh còn chưa đủ đâu, bây giờ tốt nhất là anh nên tiếp tục ngoan ngoãn sắm vai bạn trai của tôi, bằng không tôi cũng không ngại làm một vài chuyện với anh đâu...”
Chu Hề Dã nhẹ nhàng hôn lên trán anh ta một cái: “Một vài chuyện tôi cũng không biết...”
Dịch Sâm Lĩnh giơ tay lên đang muốn đẩy tay Chu Hề Dã xuống, nhưng cũng không nhanh bằng động tác của Chu Hề Dã, cô cầm một con dao kề lên cổ Dịch Sâm Lĩnh: “Không phải thể loại người kiêu ngạo như các anh đều thích chết sao, anh đã từng thử chưa? Hay là nói mỗi buổi tối khi anh ngủ cạnh tôi, đều muốn giết tôi nhỉ?”
Lúc này Dịch Sâm Lĩnh cười lên: “Giải quyết cô không cần tới tôi tự mình ra tay, cô cũng chỉ là một con cờ của Diệp Lợi Phong mà thôi.”
Chu Hề Dã gật đầu: “Đúng vậy, nhưng anh cũng là một con cờ của Dịch Thư Viễn, chẳng phải không khác gì tôi sao?”
Dịch Sâm Lĩnh chán ghét nhìn Chu Hề Dã.
“Đừng nhìn tôi như vậy, thể hiện khả năng diễn xuất của anh đi, bây giờ tôi không có cách nào làm gì anh cả...!Thế nhưng, sẽ luôn có cách mà rồi sẽ có một ngày như vậy.” Nói xong, cô vỗ vỗ gò má anh ta, đứng lên: “Tôi đúng là không có cách nào làm gì anh thế nhưng anh đừng để tôi bắt được cơ hội, không thì...”
Chu Hề Dã không nói gì nữa, chỉ cúi đầu nở một nụ cười nhàn nhạt, nhìn Dịch Sâm Lĩnh.
Dịch Sâm Lĩnh hừ cười một tiếng, Chu Hề Dã lại sờ sờ đầu anh ta: “Phải ngoan, đừng ngủ với bọn họ.”
Dịch Sâm Lĩnh quay đầu: “Ai muốn ngủ với đám heo ngu ngốc kia chứ.”

Chu Hề Dã cũng không nói gì, gật đầu xoay người rời đi.
Trở về xe, nụ cười thoải mái của Chu Hề Dã biến mất.

Cô sơ ý rồi, trước mặt quyền lực tuyệt đối, khuôn mặt xinh đẹp và những thú vui không đáng để nhắc tới.

Chỉ là cũng đã ngã một lần rồi, mỹ nhân kế không thể dùng nữa.

Nhưng mà...!cô hiểu ra rồi, Dịch Sâm Lĩnh đang muốn cho Diệp Lợi Phong và Dịch Thư Viễn hợp tác với nhau.
Thế nhưng ra tay từ cô có tác dụng gì nhỉ? Chẳng bằng trực tiếp quang minh chính đại đi tìm Diệp Lợi Phong, làm như vậy có vẻ nhỏ mọn lại vụng về...!Nhưng mà đây đúng là chuyện mà một tên thần kinh có thể làm ra được.
Quả nhiên, không lâu sau, cục trưởng tổng cục thể thao vì tham ô nhận hối lộ nên bị bắt, đồng thời huấn luyện viên đội bóng quốc gia cũng đã bị đổi người mới, bắt đầu chấn chỉnh toàn bộ giới túc cầu.
Tốc độ hành động cực nhanh làm cho tất cả mọi người trở tay không kịp.
Nhìn từ mặt khác, ngân hàng trung ương chủ động làm khó bộ tài chính, vậy nên lúc họp hai bên có cãi nhau.
“Bộ tài chính mấy người làm người tốt, còn ngân hàng trung ương chúng tôi sẽ phải theo sau thu dọn hậu quả! Kêu gọi chính phủ cho vay tiền, nợ địa phương, sau đó thì sao! In tiền ra từ chỗ chúng tôi, không biết là khi lượng tiền lưu thông trên thị trường lớn thì sẽ mất giá sao! Muốn phát triển kinh tế, mấy người cũng phải để ngân hàng trung ương có lợi ích độc lập nữa chứ, động một chút là phải đi thu dọn hậu quả cho bộ tài chính mấy người!”
Bộ tài chính bên này cũng lý lẽ ngay thẳng: “Chính phủ không có tiền không thể cho vay mà! Nợ địa phương nhiều là vì phát triển kinh tế, nhu cầu tiền tệ phải bắt kịp cung tiền chứ!”
Hai bên ầm ĩ tới không dứt ra được.
Độ nóng của chuyện tổng cục thể thao thay lãnh đạo đã bị chuyện này đè xuống, viện quốc vụ thành lập tiểu tổ kinh tế, chuyên môn điều hòa mâu thuẫn hai bên, mời các chuyên gia kinh tế lớn tới tham vấn.

Đáng tiếc là không đạt hiệu quả lắm.
Lệnh Hành Chỉ nghe nói tới chuyện này, khi đi ra từ ủy ban phát triển và cải cách, anh có nghe lời trêu chọc của đồng nghiệp ở bên cạnh, nói bọn họ cãi nhau đến mức sắp đánh nhau rồi, may là không có phương tiện truyền thông ở đó, không thì những bức hình đó có khi còn lên trang nhất rồi.
Chuyện này chỉ đơn giản như vậy thôi sao? Chắc chắn không chỉ có thế rồi, đây là ngân hàng trung ương mượn cơ hội này chứng tỏ bản thân không hề đồng ý tổ chức World Cup, đồng thời muốn lấy một chút quyền lợi từ trong đó, nói chung là,phải có lợi thì bọn họ mới làm việc.
Lệnh Hành Chỉ trở lại văn phòng, chốc lát sau Lệnh Thanh Vân đã gọi điện thoại tới: “Tối nay về nhà.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận