Chapter 15: Trước giờ học
Tôi mở mắt khi nghe thấy âm thanh từ chiếc đồng hồ báo thức, nhanh chóng bước vào phòng tắm và thực hiện thói quen hàng ngày.
Khi vừa bước ra thì nghe có tiếng gõ cửa, tôi vội ra mở với một chiếc khăn tắm quấn lỏng lẻo quanh eo. Vừa mở cửa, đứng trước mặt tôi là Yunho với quần áo tươm tất.
Yunho nhìn tôi: “Này, sao em dám ra mở cửa với bộ dạng này?”
Tôi nhìn anh và cau mày: “Vì em biết đó là anh mà”
“Nếu là Yoochun hoặc người lạ thì sao?”
“Em biết là anh nhờ tiếng gõ cửa”
Yunho thở dài: “Anh không cần biết, nhưng em không được ra mở cửa với bộ dạng như vậy nữa”
Tôi định cãi lại nhưng Yunho im lặng và hôn tôi, một nụ hôn ngọt ngào, nhẹ nhàng cho đến khi anh đẩy tôi vào nhà và đóng cửa lại, bắt đầu hôn tôi sâu hơn, mạnh mẽ hơn.
Yunho cắn nhẹ môi dưới, tách hai môi của tôi bằng lưỡi như muốn van xin một lối vào, lưỡi của tôi ở trong miệng Yunho, cảm nhận và nếm thử mùi vị trong đó cho tới khi anh tìm thấy lưỡi của tôi và bắt đầu mút nó không ngừng.
Miệng tôi phát ra một tiếng rên lúc Yunho nếm lưỡi của tôi, anh đưa tôi về phòng ngủ, đẩy tôi xuống giường và nằm lên trên cơ thể tôi với một nụ hôn, lần này vẫn rất mạnh mẽ…
Yunho bắt đầu hôn cằm, sau đó hôn xuống cổ tôi với một nụ hôn ướt át trước khi lan dần xuống ngực. Tôi không thể ngăn cảm giác lạ lùng ấy bên trong mình, một niềm vui ngọt ngào mà trước đây tôi chưa từng được biết. Yunho vuốt ve và xoa xung quanh ngực tôi…
Tôi không thể chịu đựng được nữa: “aahh … mmm … Yunnie”
Yunho mỉm cười và nhìn tôi: “Em thích chứ?”
Tôi đỏ mặt, khẽ gật đầu, Yunho cười, tiếp tục hôn dần xuống ngực cho đến khi môi anh chạm vào bụng tôi. Anh dừng lại, tiếp tục liếm đầu ngực bên phải của tôi theo hình vòng tròn trước khi bắt đầu mút nó thật nhanh và mạnh…
Tôi hét lên: “aaahhh … mmm … yun …. Ahh ‘
Yunho nhếch mép cười, tiếp tục làm vậy với đầu ngực còn lại, trong khi tôi rên rỉ và la hét như điên. Cảm giác như có điện xẹt qua khi tay của anh chạm đến vòng eo của tôi…
“Em có làn da thật mịn màng
Và đôi môi ngọt ngào nhất trên thế giới.
Và vòng eo thon tốt nhất anh từng thấy.
Em là thiên thần nhỏ của anh, Jae à…
Hãy chỉ là của anh và một mình anh thôi nhé!”
Tôi mỉm cười và nhìn Yunho. Lời nói của anh luôn làm tôi cảm thấy mình quan trọng nhất trên giới giới với Yunho và những động chạm của anh khiến tôi thấy như bay trên những đám mây, dù anh chỉ cần dùng môi và lưỡi thôi… OMO…
Yunho tiếp tục hôn, tay anh nắm lấy chiếc khăn tắm quanh eo tôi. Tôi cảm thấy như muốn phát điên, đây là lần đầu chúng ta đi xa như vậy và tôi không chắc mình đã sẵn sàng với nó chưa, nhưng mặt khác, tôi không thể bỏ qua những niềm vui lạ lẫm trong lòng, tiếp tục cầu xin Yunho hôn tôi nhiều hơn nữa…
Tôi cảm thấy cơ thể mình nóng dẫn lên, tôi cảm thấy thật khó khăn và khó khăn hơn trong vài giây, tôi không thể để điều này xảy ra, ngay bây giờ, tôi muốn lần đầu tiên của mình phải thật hoàn hảo chứ không giống như thế này, quan hệ tình dục vào buổi sáng!
Dịch chuyển cơ thể khỏi người Yunho, anh ngừng hôn tôi và nhìn sâu vào mắt: “Gì vậy?”
“Em … chỉ là … đó là …”
“Nói cho anh biết đi baby”
“Em không chắc chắn rằng… em… em đã sẵn sàng cho việc này chưa!”
Yunho mỉm cười và vỗ lưng tôi: “Anh xin lỗi … anh không thể kiềm chế được khi nhìn thấy em chỉ với một chiếc khăn quấn quanh eo … trông em gợi cảm quá”
Tôi đỏ mặt một chút nhưng cũng chỉ cười, Yunho nhìn tôi: “Jae …”
“Hả?”
“Anh có thể hôn em không?”
Tôi mỉm cười và chúng tôi lại hôn nhau một lần nữa, nụ hôn lần này thật nồng nàn và sâu sắc, chúng tôi hôn nhau khoảng 15 phút trước khi buông ra, Yunho nhìn tôi và mỉm cười.
Tôi tựa đầu lên vai anh, cố gắng giữ hơi thở ổn định trong khi Yunho mỉm cười: Tôi dựa đầu của tôi trên vai của mình và cố gắng bình tĩnh hơi thở của tôi xuống trong khi ông mỉm cười: “Anh cảm nhận được hơi thở của em baby à”
Tôi mỉm cười và ôm chầm lấy Yunho: “Em yêu anh”
“Anh cũng yêu em”
Chúng tôi vẫn chìm đắm trong sự ấm áp của những cái ôm trước khi nghe tiếng gõ cửa, Yunho nhìn tôi: “Mặc quần áo của em lại đi, anh sẽ ra mở cửa”
Tôi gật đầu, bước vào phòng tắm để thay đồ trong khi nghe tiếng nói chuyện ngoài phòng khách. Khi bước ra, tôi thấy Yunho, Yoochun và Junsu đang trò chuyện vui vẻ.
Tôi bước đến và ngồi bên cạnh Yunho: “Chào buổi sáng!”
“Buổi sáng tốt lành, Jae à”
“Chào buổi sáng hyung”
Tôi mỉm cười với họ: “Chuyện gì xảy ra thế?”
“Hyung của cậu chưa nói gì sao?”
“Không, sao thế?”
“Ừ,tôi đã nói với cha tôi về Junsu, chúng tôi đã ăn tối cùng nhau hôm qua và nó thực sự tuyệt vời”
Junsu mỉm cười và gật đầu: “Ba của anh ấy tốt lắm!”
Tôi mỉm cười: “Tôi thực sự rất vui vì hai cậu được ở bên nhau”
“Cảm ơn anh, hyung, tất cả là nhờ anh”
“Bạn bè mà Junsu!”
Junsu mỉm cười và ôm Yoochun
Tôi nhìn xuống và thở dài
“Sao thế baby?” – Yunho hỏi tôi
“Em … chỉ là …”
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Lại là về gia đình anh sao? Anh cần tiền hả? Em có thể cho anh vay số tiền trong tài khoản ngân hàng của em, tuy không nhiều nhưng … “
Yoochun cười khúc khích: “Anh chắc chắn đó không phải chuyện tiền bạc đâu em yêu, nhưng em rất ngọt ngào”. Yoochun hôn lên đôi môi của Junsu, cậu đỏ mặt, cấu nhẹ cánh tay của Yoochun rồi cười khúc khích.
“Không, nếu là về tiền bạc thì tốt. cảm ơn em đã giúp”
Junsu mỉm cười và gật đầu.
“Vậy là gì?”
“Em đang lo lắng cho Changmin … cậu ấy rất khác Yunnie à, như một người lạ vậy!”
Tất cả chúng tôi đều nhìn xuống và thở dài, tất cả chúng ta đều lo lắng cho Changmin … cậu ấy là niềm vui của chúng tôi, là con quái vật đồ ăn, một người em trai với trái tim ngọt ngào nhưng bây giờ cậu ấy như một xác chết biết đi, Changmin không ăn, cũng không nói chuyện với chúng tôi lại hay ngồi một mình, đôi mắt cậu đỏ au và sưng phồng, chúng tôi chắc chắn rằng cậu ấy đã khóc. Ngay cả khi chúng tôi muốn lại gần nói chuyện, Changmin đều cố gắng chạy thật xa…
Đột nhiên nghĩ đến trường học, tôi nhìn đồng hồ: “OMO, chúng ta lại muộn rồi”
Tất cả vội vã đứng lên, nhanh chóng xuống cầu thang và chạy tới xe của Yoochun nhanh chóng đến trường. Khi vừa tới lớp cùng là lúc thầy giáo vào, ông nhìn chúng tôi và lắc đầu: “Các cậu hôm nay thật may mắn, chưa muộn đâu nhé!”
Cúi chào thầy giáo, chúng tôi về chỗ của mình và nhìn xung quanh. Changmin không đi học và tôi càng lo lắng hơn về cậu ấy… Tôi nhìn Yunho, cảm nhận được trong mắt anh sự lo lắng, cũng như vậy trong ánh nhìn của Yoochun và Junsu.
Đã đến giờ nghỉ trưa và chẳng có tin tức gì từ Changmin, chúng tôi không ăn trưa mà đi xung quanh trường, hỏi những người dân xem họ có thấy Changmin đến trường vào hôm nay không, nhưng tất cả đều nói không gặp cậu ấy. Khi chúng tôi hỏi Ryeowook – bạn cùng lớp thì cậu nói rằng tối qua đã nhìn thấy Changmin làm việc tại công trường xây dựng…