Chapter 35:Cuộc chiến bắt đầu (Phần 2)
Jaejoong nhìn Jin Ho: “ Anh ấy, sao vậy?”
Jinho nhìn Jaejoong thở dài: “Không có gì”
Ông Kim cười nhìn hai đứa con: “Giờ về nhà thôi”
Mọi người cùng ra khỏi công ty lên xe limo về nhà.
Jaejoong đang ngồi trên đùi Yunho thì đột nhiên nhớ ra điều gì, cậu liền đấm khẽ vào ngực Yunho làm ọi người đều nhìn lại: “Chuyện gì vậy em yêu?”
Jaejoong bĩu môi: “Anh là trợ lý cho anh trai em phải không?”
Yunho gật đầu.
Jaejoong: “Vậy anh bao nhiêu tuổi? Anh không thể nào là học sinh trung học được”
Yunho thở dài: “Anh 22, Anh có bằng MBA của đại học Seoul, anh là bạn thân nhất của anh trai em từ thời phổ thông”
Jaejoong bĩu môi: “Anh quá già”
Yunho cau mày: “Yah! Em có ý gì thế?”
Jaejoong: “Không có gì đâu ông già”
Yunho đẩy Jaejoong xuống ghế rồi đè lên cậu: “Anh sẽ cho em biết thế nào là ông già!”
Jinho: “Yah! Bỏ cái tay cậu ra cho đến khi chúng ta về nhà!”
Jaejoong bĩu môi: “Bố….”
Ông Kim: “Jinho, kệ bọn chúng đi”
Jinho: “Chúng sướt mướt quá”
Jaejoong lè lưỡi: “Anh đang ghen với bọn em”
Yunho bật cười còn Jinho nhìn ông Kim: “Bố!”
Ông Kim: “Gì vậy?”
Jinho thở dài nhìn ra ngoài cửa sổ cho đến khi chiếc xe về đến biệt thự, anh nhanh chóng về phòng đóng chặt cửa không ra, thậm chí còn không ăn tối.
Jaejoong cảm thấy anh trai đang giận cậu hay có chuyện gì đó xảy ra nên sau khi ăn tôi cậu đi lên gõ cửa phòng Jinho: “Anh…Em vào được không?”
Không có ai trả lời.
Jaejoong thở dài, khóe mắt cậu ướt ướt khi quay trở về phòng mình, cậu buồn bã nằm lên giường để mặc nước mắt rơi xuống.
Yunho vào phòng thấy Jaejoong như vậy thì lại gần hỏi: “Chuyện gì vậy em yêu?”
Jaejoong: “Anh trai đang giận em”
Yunho: “Không phải đâu… anh chắc chắn đấy”
Jaejoong: “Em đến tìm anh ấy nhưng anh ấy không mở cửa phòng”
Yunho: “Để anh nói chuyện với anh ấy”
Jaejoong: “Thật không?”
Yunho gật đầu rồi đi đến phòng Jinho, anh đi luôn vào mà không gõ cửa, lúc đó jinho đang nằm trên giường nghe nhạc.
Yunho nhảy lên giường tháo ipod của Jinho ra: “Jae gần như đã khóc”
Jinho: “Cái gì?”
Yunho: “Jae nghĩ rằng cậu đang giận nó”
Jinho: “Không…mình chỉ đang thấy buồn vì Jae…không còn cần mình nữa”
Yunho: “Cái gì?”
Jinho: “Giờ Jae đã có cậu… nó không cần mình nữa”
Yunho: “Cậu thật ngốc!”
Jinho: “Cái gì?”
Yunho: “Jae yêu cậu! Cậu là anh trai nó và cậu luôn luôn là người thân nhất của nó! Giờ nó đang rất cần cậu ở bên…Ai là người Jae hay tâm sự? Về quan hệ của chúng tôi? Ai là người Jae muốn nhận được lời khuyên? Chính là cậu!”
Jinho: “Mình chưa bao giờ nghĩ về chuyện đó”
Yunho: “Đi nói chuyện với Jae đi trước khi mình đấm vào mặt cậu!”
Jinho mỉm cười chạy đến phòng Jaejoong.
TẠI NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CHỦ GIA ĐÌNH:
Khi Kibum trở về đã thấy Changmin ngủ trên giường, xung quanh là năm vệ sĩ.
Kibum thở dài: “Các anh ra ngoài đi”
Khi những người vệ sĩ ra khỏi phòng, Kibum thay đồ rồi nằm lên giường, Changmin đột nhiên cảm thấy có người nằm bên cạnh thì mở đôi mắt lim dim ra: “Bummie?”
Kibum: “Em yêu, anh về rồi”
Changmin ôm người cậu yêu thật chặt: “Em đã muốn đợi anh về nhưng…”
Kibum: “Em yêu, không sao đâu, giờ đã quá nửa đêm rồi, ngủ tiếp đi, mai nói chuyện sau”
Changmin gật đầu rồi chui vào vòng tay người cậu yêu bắt đầu say giấc.
Kibum nằm trên giường nghĩ đến cuộc nói chuyện mấy tiếng trước.
Flashback:
Trên điện thoại.
“Alo?”
Kibum: “Heechul?”
“Đợi chút…Em yêu em có điện thoại”
Một giọng nói khác: “Alo?”
Kibum: “Heechul, mình là Kibum”
Heechul: “Có chuyện gì vậy?”
Kibum: “Anh ta đã trốn tù”
Heechul: “CÁI GÌ?”
Kibum: “Anh ta đang theo dõi mình”
Heechul: “Tên khốn đó”
Kibum: “Mình muốn cậu giúp”
Heechul: “Cậu đang ở đâu?”
Kibum: “Seoul”
Heechul: “Mình sẽ đến đó, sáng mai sẽ tới nơi”
Kibum: “Cám ơn”
Heechul: “Cậu biết mình sống là để trả thù hắn ta mà!”
Kibum cười: “Mình biết, hắn ta câu kết với một người”
Heechul: “Cậu định đánh lại họ thế nào”
Kibum: “Chúng mình sẽ lập một công ty mới, công ty này không có liên quan gì đến công ty nhà họ Kim, mình sẽ kinh doanh cùng mặt hàng với công ty của hắn với chỉ nửa giá! Mình lấy tiền của mình để làm việc này, mình muốn người điều hành công ty này không có liên hệ gì với công ty nhà họ Kim, mình sẽ làm họ mất đi quyền lực trên toàn thế giới sau đó họ sẽ phạm sai lầm, cậu sẽ điều hành công ty này”
Heechul thở dài: “Cậu biết mình ghét làm việc”
Kibum: “Cho mình?”
Heechul: “Thôi được rồi, chúng ta sẽ nói chuyện sau khi mình đến đó”
Kibum: “Cám ơn cậu”
Heechul: “Không có gì”
Kibum: “Mai mình sẽ đón cậu ở sân bay”
Heechul: “Oh không cần đâu, người yêu mình sẽ đưa mình tới công ty cậu…Mình sẽ có mặt ở văn phòng cậu lúc 10h sáng”
Kibum: “Ok, mình đợi cậu”
End of Flashback
Kibum nằm trên giường ôm người mình yêu và nghĩ mọi chuyện sẽ tốt lên khi Heechul đến, cậu ấy rất biết cách đối phó với quỷ dữ…cậu ấy luôn biết cách làm hắn ta run lên như một cây anh túc vô tội.
Cuộc chiến thực sự sẽ bắt đầu khi Heechul bước vào công ty nhà họ Kim ngày mai, anh biết điều đó, anh chắc chắn rằng Siwan tìm thám tử theo dõi mình vậy hắn sẽ biết Heechul quay lại ngay khi cậu ấy vào công ty, sau đó cuộc chiến sẽ bắt đầu, cuộc chiến trả thù!