Chapter 36: Kim Heechul
Đúng 10h ông Kim, Kibum, Jaejoong, Yunho và Jinho đã đợi Heechul tại văn phòng. Đột nhiên tiếng gõ cửa truyền đến, cánh cửa mở ra, một chàng trai khoảng 20 tuổi có mái tóc dài, ánh mắt sắc bén đi thẳng đến chỗ Kibum: “Cái tên chết tiệt đó ở đâu?”
Kibum ôm Heechul: “Chào mừng cậu trở lại”
Heechul: “yea yea thế nào cũng được! Mình chỉ muốn biết tên khốn đó ở đâu thôi?”
Kibum: “Mình không biết nhưng mình chắc chắn rằng hắn ta biết cậu ở đây nên sẽ xuất hiện nhanh thôi”
Heechul: “ok thế còn công ty cậu mới thành lập muốn mình điều hành?”
Kibum: “Hôm qua mình đã chuyển tiền vào tài khoản của cậu, do vậy giờ mọi việc thành lập công ty cậu cứ tự quyết định vì giờ cậu là chủ”
Heechul: “không cần đâu”
Jin Ho: “Sao?”
Heechul: “Anh là?”
Kibum: “Hãy trở lại việc chính, sao cậu lại nói không cần?”
Heechul: “Mọi thứ đều đã sẵn sàng, cậu có thể lấy lại số tiền đó cho người cậu yêu! Tôi trả thù cũng như cậu trả thù thôi! Nhớ lấy điều đó”
Ông Kim: “Xin lỗi, sao cậu lại muốn trả thù hắn đến vậy?”
Heechul nhìn ông Kim: “Còn ông là?”
Ông Kim: “Nếu cậu không cẩn thận hắn ta sẽ đá cậu trở lại Lodon”
Kibum cười to.
Heechul: “Cái đêm mà Siwan giết bố Kibum, hắn ta đã đâm chết em trai tôi khi hắn đang cố gắng chạy thoát khỏi cảnh sát, sau đó tôi phát hiện ra chính hắn đã làm cho công ty bố tôi phá sản! Khi em tôi được năm tháng tuổi mẹ tôi đã ra đi, từ đó bố tôi uống rất nhiều rồi kết thúc tại bệnh viện tâm thần…hắn ta đã phá hủy cuộc đời tôi vì vậy giờ tôi sẽ trả lại cho hắn!”
Yunho: “Nhưng Kibum nói hắn ta rất sợ anh, vì sao vậy?”
Heechul: “Oh cậu thật đẹp trai”
Jaejoong: “Anh ấy là người yêu tôi”
Heechul cười khúc khích: “Còn cậu là?”
Ông Kim: “Con trai tôi”
Kibum: “Em họ mình”
Jin Ho: “Em trai tôi”
Heechul: “Ok ok, tôi không muốn đi quấy rầy một hoàng tử nhỏ đâu! Gee, sao mà bảo vệ dữ vậy”
Kibum: “Cậu ấy là Jaejoong, mình đã kể với cậu rồi đó”
Heechul: “Oh đúng rồi, một thành viên trong gia đình mà cậu rất yêu quý”
Kibum gật đầu
Yunho: “Cậu có thể trả lời cậu hỏi của tôi không?”
Kibum: “Giờ Heechul không còn gì để mất”
Ông Kim: “Tôi hiểu rồi”
Jaejoong bĩu môi: “Con vẫn chưa hiểu”
Heechul: “Tôi không có gì để mất vì vậy tôi đánh cược tất cả để trả thù”
Jaejoong: “Bằng cách nào?”
Kibum: “Cái ngày họ bắt được Siwan, Heechul đã rất tức giận vì vậy cậu ấy đã tạt cả lọ acid vào hắn ta nhưng không trúng mà chỉ cách hắn có một inch”
Heechul: “Đúng vậy, đây là một điều sỉ nhục đối với tôi”
Jin Ho: “Wow, thật là một cách trả thù tuyệt vời”
Jaejoong: “Sao anh lại không bị vào tù?”
Kibum: “Tôi hối lộ họ nên họ đã bỏ qua”
Heechul: “Yea yea vậy nên tôi nợ cậu…Cậu cũng muốn lọ acid đó tạt vào mặt hắn giống tôi phải không?”
Kibum: “Đúng vậy”
Heechul: “Tôi luôn là tôi”
Ông Kim: “Về chuyện công ty…”
Heechul: “Công ty đó tên là Life, đó là một công ty nhỏ đã bị phá sản hai năm trước, người yêu tôi đã mua lại nó tặng cho tôi một tiếng trước”
Kibum: “Vậy nhân viên?”
Heechul: “Tôi đã chuyển một số nhân viên của tôi ở London sang làm việc cho công ty này…Họ không biết gì cả nên chúng ta an toàn”
Mọi người đều gật đầu tán thưởng.
Heechul: “Giờ thì tôi có thể uống chút gì chứ?”
Kibum: “Không thể!”
Jaejoong: “Vì sao”
Kibum: “Không uống rượu trước 10h”
Heechul thở dài: “Đó chỉ là một tai nạn nhỏ mà sao cậu vẫn không quên nó đi, trời ơi!”
Kibum: “Cậu ấy đã dùng dao tấn công một người trong hộp đêm vì nghĩ rằng đó là Siwan!”
Jaejoong: “Trời ơi”
Heechul: “Chỉ là tai nạn nhỏ thôi mà”
Kibum: “Không rượu”
Heechul: “Thôi được, một cốc nước xoài thì có thể chứ?”
Ông Kim gọi một cốc nước xoài cho Heechul, sau đó họ ngồi xuống cùng bàn bạc bước tiếp theo đối phó với Siwan.
Heechul rời công ty lúc 11h: “Tôi phải tuyên bố với giới truyền thông rằng tôi đã mua công ty, sau đó tôi sẽ đến thăm hắn ta hoặc gửi hắn một món quà”
Kibum: “Hứa với tôi cậu sẽ không tìm gặp hắn ta”
Heechul bĩu môi: “Được”
Kibum: “Cậu sẽ gửi gì cho hắn ta”
Heechul: “Cảnh báo đầu tiên về cái chết”
Jaejoong: “Là gì?”
Kibum: “Cậu chắc chắn cậu muốn gửi cái đó?”
Heechul: “Đúng”
Sau đó anh ta rời đi.
Jin Ho: “Cảnh báo về cái chết gì vậy?”
Kibum: “Nhận được năm cảnh báo có nghĩa là chết! Một truyền thuyết nói rằng, cảnh báo đầu tiên là hoa hồng có máu, điều này có nghĩa là bạn sẽ mất đi thứ quan trọng nhất đối với bạn”
Ông Kim: “Đó là cái gì?”
Kibum: “Đối với Siwan thì đó là quyền lực, quyền lực là thứ quan trọng nhất đối với hắn, hắn bất chấp tất cả vì quyền lực”
Yunho: “Còn những cảnh báo còn lại?”
Kibum: “Mình sẽ nói với cậu khi đến lúc”
Kibum rời công ty: “Mình phải đi gặp người yêu mình”
Jaejoong nhìn Kibum: “Anh và Min đến ăn trưa nhé, em rất nhớ Min”
Kibum: “Để xem đã”
Jaejoong: “Nếu anh không đến em sẽ nói xấu anh với Min”
Kibum quay đầu lại: “Min sẽ không tin em đâu, Min rất yêu anh”
Jaejoong: “Nhưng em là anh của Min, nó sẽ tin những gì em nói”
Kibum thở dài: “Thôi được!”
Jaejoong cười tươi chiến thắng.
Kibum: “Trời đất, khi nào thì em giống quỷ như vậy chứ?”
Jaejoong bĩu môi: “Yunie, Kibum nói em là quỷ”
Yunho: “Này, Jaejoong của tôi là thiên thần đó”
Kibum lắc đầu đi khỏi đó để gặp Changmin, anh muốn có chút thời gian riêng tư cùng người mình yêu…(Hãy tự tưởng tượng đoạn sau nhé…)
Trở lại văn phòng, Jinho nhì ông Kim: “Bố nghĩ sao về gã Heechul?”
Ông Kim: “Nếu cậu ta là đồng minh sẽ là sự giúp đỡ tuyệt vời, nhưng thực đáng sợ nếu đó là kẻ thù”
Jaejoong nhìn bố rồi kéo cánh tay người yêu: “Em nghĩ anh ta thật điên khùng…em không thích anh ta”
Jin Ho cười lớn: “Lý do thực sự khiến em không thích anh ta là vì anh ta nói Yunho đẹp trai”
Jaejoong bĩu môi: “Yunho là của riêng em”
Tất cả mọi người bật cười, còn Jaejoong thì xấu hổ đỏ mặt trốn trong cánh tay Yunho…