Hai ngày sau:
Kibum đang ngồi xem Tv với cục cưng ngồi trong lòng thì điện thoại rung
Kibum :”Xin chào?”
Một giọng nói quen thuộc :”Tớ đây.”
Kibum :”Oh, Adam.”
Adam :”Tớ có một tin tốt và một tin xấu.”
Kibum :”Ok, cậu nói đi.”
Adam :”Chúng tớ đã bắt được điệp viên và điều tra ra được nơi ở Siwan nhưng mà…”
Kibum :”Sao?”
Adam :”Người của bọn tớ tìm được tận hai xác chết tại căn hộ của Siwan ở Seoul.”
Kibum :”Ok…”
Adam :”Một trong số đó là của ông Shim, ba của người yêu cậu. Cái xác còn lại thì bị biến dạng hoàn toàn nên tớ đang chờ giám định DNA nhưng sẽ mất một vài ngày.”
Kibum :”Nhưng mà cậu có chắc…”
Adam :”Tớ rất tiếc.”
Kibum mặt tái nhợt, anh sẽ nói cho Changmin biết về chuyện này như thế nào đây?
Adam :”Theo suy luận thì ông ta nghe tin về cái chết con trai mình, điều tra ra được do Siwan nên đã bắn chết hắn, còn ông cũng tự bóp cò súng tự tử.”
Kibum hít thở mạnh:”Bằng cách nào?”
Adam :”Ông ta bắn Siwan sau đó đổ acid vào, cuối cùng là tự bắn vào đầu mình.”
Kibum :”Vậy cái xác kia là…”
Adam :”Tớ tin vào giả thiết trên nhưng chúng ta vẫn phải chờ kết quả giám định.”
Kibum :”Ok.”
Adam : “Bảo trọng.”
Kibum cám ơn bạn mình, cúp máy. Anh nhìn Changmin thật lâu rồi ôm cậu chặt vào lòng mình
Changmin :”Chuyện gì vậy Bummie?”
Kibum :” Ba em…”
Changmin mở to mắt :”Làm sao?”
Kibum :”Ông ấy nghĩ rằng Siwan đã giết em nên…”
Changmin có một cảm giác bất an :”Nên?”
Kibum :”Có vẻ như ba em đã tự tử tại căn hộ của Siwan sau khi giết hắn.”
Changmin không thể nào tin những điều mình vừa nghe thấy :”không… hức.. hức… th..ể”
Kibum càng ôm Changmin chặt hơn :”Anh thật sự xin lỗi.”
Changmin sau một hồi khóc lóc thì ngủ thiếp đi, Kibum lén rút điện thoại ra gọi ai đó :”Chuyện gì?”
Một giọng nói :”Bà ta vừa mới tỉnh, chúng ta vẫn cần làm một số kiểm tra nữa nhưng bà ta không ngừng hỏi về con trai.”
Kibum :”Làm kiểm tra xong thì đưa bà ta về nhà ngay.”
Giọng nói :”Vâng, thưa cậu.”
Kibum cúp máy. Gọi cho Heechul, Jaejoong, Junsu nói sơ tình hình và bảo họ đến nhà mình. Sau đó là một cuộc gọi cho ai đó trước khi cất điện thoại và quay trở lại ôm Changmin
Mười phút sau, chuông cửa reo. Heechul & Hankyung, Jaejoong & Yunho, Junsu & Yoochun vào nhà
Kibum xuống tiếp họ dưới phòng khách, tránh làm phiền Changmin đang ngủ. Tường thuật lại chi tiết cho họ, rồi nguyên một đám kéo nhau lên phòng Changmin.
Một vài giờ sau, Kibum có chuyện cần ra ngoài ngay khi một người giúp việc vào phòng nói nhỏ gì đó. Nửa giờ đồng hồ sau quay lại thì thấy Changmin đã tỉnh dậy ngồi khóc trong lòng Jaejoong.
Kibum tới ‘giành’ Changmin của anh :”Nín nào, anh thương…”
Changmin khóc nghẹn ngào nói: “Em mất…hết…hức hức….đầu tiên..là..mẹ..bây giờ…là…hức..b..ba”
Kibum :”Làm gì có nào, mẹ em vẫn còn sống mà.”
Changmin :”Hầu như không có khả năng đó.”
Kibum :”Bà ấy đã đỡ hơn rất nhiều rồi đó. Anh đã nói là sẽ dẫn em đi thăm mẹ mà, em quên rồi sao?”
Changmin trợn tròn mắt :”Đâu?”
Kibum :”Bà ấy đang nghỉ ngơi ở phòng bên cạnh, đi thăm mẹ em đi.”
Changmin gần như ngay lập tức đi sang phòng bên cạnh sau câu nói của Kibum
“Mẹ”‘
Một người đàn bà nằm trên giường cười lại với Changmin :”Min”
Changmin chạy tới ôm người đó, khóc thút thít :”Ba chết rồi mẹ ơi!!!”
Mẹ Changmin :”Không sao cả, không sao mà”
Kibum nhìn Changmin âu yếm :”Anh chừa không gian riêng tư cho hai người”
Mẹ Changmin :”Cám ơn vì đã giúp chúng tôi.”
Kibum chỉ cười không nói gì, cùng mọi người còn lại đi xuống phòng khách
Junsu nhìn Yoochun :”Vậy bây giờ mọi chuyện ổn hết rồi chứ?”
Yoochun gật đầu :”Người xấu đã bị giết nên có vẻ là đúng như vậy.”
Junsu thở phào :”Vậy thì tốt.”
Kibum :”Em có nói chuyện với một số người, em sẽ tổ chức một đám tang riêng cho ba Changmin ngày mai, ý em là nếu mọi người muốn đến.”
Yunho :”Chắc chắn rồi.” Và Jae cũng gật đầu
Yoochun :”Không vấn đề.” Và Junsu đồng ý
Heechul :” Anh không biết ông ta nhưng vì ông ta đã giết Siwan nên ok, anh tới.” Hankyung cũng đồng ý.
Kibum cười :”Cám ơn mọi người.”
Sau một tiếng nói chuyện, mọi người ra về. Kibum lên gõ cửa phòng mẹ Changmin, có tiếng nói nhỏ ra hiệu cho anh vào. Trong phòng, Changmin nằm ngủ bình yên trong vòng tay mẹ, trong khi mẹ thì nhìn cậu một cách hạnh phúc.
Kibum bước tới :”Con xin lỗi vì đã làm phiền.”
Bà Shim :”Đừng nói vậy, Changmin đã kể tất cả cho ta nghe về những việc con đã làm cho nó, cho chúng ta. Ta lấy làm biết ơn về điều đó.”
Kibum :”Con sẽ làm bất kì điều gì vì cậu ấy.”
Bà Shim cười rồi chuyển ánh mắt sang cậu con trai đang ngủ trong tay bà, miệng còn lẩm nhẩm gì đó.
Kibum :”Con sẽ tổ chức một đám tang nhỏ cho ba Changmin ngày mai.”
Bà Shim :”Cám ơn con.”
Kibum :”Không cần đâu ạ, con vui vì mình có thể làm được điều đó.”
MỘT THÁNG SAU:
Dưới mặt trời chói chang, trên nền cát nóng, có sáu anh đẹp trai ngồi trong mấy cây dù trên bãi biển. Changmin thì ngồi trong lòng Kibum, tương tự với Jaejoong và Yunho, Junsu và Yoochun.
Kibum nhìn Changmin :”Đang nghĩ gì vậy em yêu ?”
Changmin nhìn lại :”Mẹ sẽ ổn khi ở một mình chứ?”
Kibum cười :”Mẹ đã nói với em là được, luôn có người giúp việc bên cạnh nên bà ấy sẽ không sao đâu. Hơn nữa mẹ muốn em đến đây để thư giãn mà đúng không? Đừng lo lắng nữa nào.”
Changmin gật đầu
Kibum cười gian :”Mà cách hay nhất để hưởng thụ biển là…”
Kibum đứng dậy từ từ, tay vẫn ôm Changmin. Cậu chưa hiểu trời đất gì thì bị anh thả rơi tự do xuống làn nước biển trong xanh kia. Ôi! Thật là cái số Changmin. Mà Changmin không lùn, nên mực nước đối với cậu không là gì cả, ngồi dậy nhìn Kibum :”Ya, kéo em đứng lên.”
Kibum ngây thơ nào có biết ý đồ ai kia, giơ tay ra định kéo Changmin lên thật thì bất ngờ bị cậu lôi luôn xuống nước. Sau đó là màn tạt nước nhau thật ‘tình tứ ‘, vui vẻ của hai người.
Yoochun nhìn thấy vậy, cũng muốn chơi đành ôm Junsu trong lòng thả xuống nước, Susu vừa đụng nước, liền lôi ra cái giọng cá heo của mình.
Yoochu cười vui vẻ :”Cá heo dễ thương của anh được về với nước rồi nhỉ?”
“Và cá heo bơi đi luôn được không nhỉ?”
Nói đoạn Junsu bơi đi ra xa khỏi Yoochun
Yoochun :” Không, em không làm như thế được.”
Và anh nhảy xuống bơi đuổi theo Junsu
Yunho hết nhìn hai cặp kia rồi lại nhìn người yêu, Jae bĩu môi :”Đừng hòng nghĩ đến chuyện đó, em muốn phơi nắng cơ.”
Yunho không quan tâm, anh muốn chơi hơn là phơi da rám nắng bánh mật gì đó. Anh tóm Jae thả xuống nước biển một cách dễ dàng. Jaejoong nhìn Yunho giận dỗi
Yunho đành tới ôm mà nói nhỏ vào tai Jae :” Anh thích làn da trắng hiện tại của em cơ.”
“Thiệt không?” Mặt Jae có chút đỏ
Yunho hôn môi Jae :” Anh yêu em vì đó là em.”
Jae :”Vậy nếu em mập cực mập, mập hơn heo luôn thì sao?”
Yunho cười :” Anh cũng yêu heo luôn =))”
Jaejoong và Yunho sau đó bơi cùng nhau
Chơi đùa nhau chán chê, mọi người mới bắt đầu lên bờ khi trời chiều tà, về phòng riêng.
PHÒNG YUNJAE:
Jaejoong vừa tắm xong, ra ngoài thì thấy có một con đường nến lung linh dẫn đến tủ đồ. Mở ra thì có một bộ vest bảnh bao với dòng note :”Mặc tôi.”
Jaejoong mỉm cười, mặc nó vào và bước ra ngoài phòng.
Lại thấy một tờ note khác đặt trên giường, còn có một chiếc bản đồ nằm cạnh đó. Tuy nhiên, thu hút sự chú ý của Jae nhà ta đó chính là một trái tim đỏ rực ở góc có ghi :”Đến đây.”
Bĩu môi bước ra khỏi phòng, cứ mỗi vài mét là một cành hoa hồng chỉ đường cho anh. Hoa hồng thật đẹp, đỏ rực, anh thích =)). Cứ đi mãi anh cuối cùng cũng thấy một chiếc bàn bày biện thật sang trọng, đẹp mắt dành cho hai người. Yunho đứng đó, mặc bộ vest màu trắng đen, cầm thêm một cành hoa hồng khác.
Jaejoong bước tới Yunho cười, Yunho cũng tặng cành hoa cuối cho Jaejoong. Hai người có một buổi tối khó quên với những món ăn ngon, tráng miệng bằng kem dâu tây.
“Nhắm mắt lại năm giây đi Jae.” Yunho nói
Jaejoong nhắm mắt lại đếm năm giây, mở mắt ra nhìn Yunho đang quỳ xuống một chân, tay cầm chiếc hộp đỏ :”Em yêu, em biết trên thế giới này anh yêu em nhất, muốn sống bên em trọn đời mà đúng không?”
Jaejoong gật
Yunho bật hộp, bên trong là chiếc nhẫn bạch kim có cây thánh giá
Jae :”Yunie…”
Yunho :”Em sẽ lấy anh chứ?”
Jaejoong ngồi khóc ngon lành, sau đó chạy ra khỏi chỗ ngồi tới ôm cổ Yunho :”Vâng.”
Yunho cười toe toét, ôm Jaejoong và lau nước mắt cho cậu :”Thôi nào, Jae khóc xấu quá đi mất.”
Jaejoong :”Những giọt nước mắt hạnh phúc đó.”
” Anh hứa, anh sẽ mang lại hạnh phúc cho em Jae ah.”
Jaejoong cười và gật đầu :”Em biết mà.”
“Nhìn lên bầu trời đi baby.”
Jaejoong thôi không nhìn Yunho, ngẩng mặt lên trời để ngắm pháo bông… Nó là một khởi đầu cho hạnh phúc mãi về sau của họ.
PHÒNG YOOSU:
Junsu nằm trên giường đọc sách, Yoochun bò lên người cậu :”Chơi trò chơi với anh nào Su.”
“Trò gì mới được?”
“Anh hỏi em và em phải trả lời thật nhanh.”
“Không thì sao?”
Yoochun cầm lấy bàn tay trái của Junsu, cột vào ngón đeo nhẫn một sợi dây :”Đầu cuối của sợi dây là một món quà, nếu em thắng anh tặng cho em.”
Junsu cười :”Ok.”
“Em tên gì?” – ” Kim Junsu.”
“Con vật yêu thích?” – “Cá heo.”
“Màu yêu thích?” – “Hồng” (thật không nhỉ ???)
“Người đàn ông em yêu?” – ” Yoochun.”
“Người em yêu nhất trong gia đình?” – “Mẹ.”
“Ước mơ?” – “Có một cửa hàng bán bông.”
“Em sẽ lấy anh chứ?” – ” Ok.”
“Thật chứ?”
Junsu trợn mắt chống tay ngồi dậy :” CÁI GÌ?”
“Em, Kim Junsu, có đồng ý lấy anh, Park Yoochun làm chồng không?” Yoochun
Junsu im lặng, sau đó giận dỗi gật đầu. Yoochun cười, chỉ cho Junsu xem cái vật đang được đeo trên ngón tay cậu. Junsu há hốc mồm, nó là một chiếc nhẫn vàng trắng với ba viên kim cương đính chính giữa :”Khi nào mà…?”
Yoochun hôn môi Junsu :”Anh yêu em, Junsu.”
Junsu cũng hôn lại :”Em cũng yêu anh.”
Họ cùng cười, cũng là một bắt đầu cho hạnh phúc mãi mãi từ đây về sau của họ.
PHÒNG KIMIN:
Changmin đang ngồi trên giường xem thực đơn của khách sạn, nhăn mặt nhìn Kibum. Kibum không cho cậu ăn tối, bỏ đói cậu cho đến giờ làm cậu đói muốn chết. Sau một hồi, Kibum đi đâu đó để lại Changmin một mình trong phòng.
Changmin nghe tiếng cửa mở, chạy ra coi thì thấy Kibum cầm một cái hộp trắng to đùng. Kibum nhìn con người đang khó chịu kia hỏi :”Đói lắm rồi hả?”
Changmin gật đầu
Kibum :” Anh mang cho em một chiếc bánh kem chocolate mà anh tự làm đây.”
Changmin mở to mắt rõ thấy, giật hộp bánh trên tay Kibum mang lên bàn mở ra. Chiếc bánh kem thật đẹp mà anh đã dày công làm, ai nỡ ăn cơ chứ ! Ngoại trừ bạn Shim Chang Min ==”
Changmin lấy từng miếng nhỏ bỏ vào dĩa rồi ăn một cách vui vẻ trong khi Kibum ngồi nhìn từng hành động nhỏ nhặt của cậu như đang đợi điều gì đó xảy ra…
Changmin ăn mãi, đến miếng cuối cùng thì cậu thật sự là no lắm rồi :” Anh thật sự không muốn ăn sao?”
Kibum lắc đầu :”Em ăn đi.”
Changmin lắc đầu :”Em no lắm rồi.”
Kibum bĩu môi :” Ăn giùm anh đi mà.”
Changmin :”Thôi, em muốn ngủ ah.”
Changmin chừa lại miếng bánh cuối cùng trên bàn, leo lên giường kéo chăn hết người :”Ngủ thôi nào.”
Kibum thất vọng nhưng cũng tắt đèn đi ngủ. Nằm sang bên cạnh Changmin, lần đầu tiên mà anh không một lời chúc cậu ngủ ngon, không quay sang ôm cậu. Kibum quay lưng vào cậu, nhắm mắt ngủ
Changmin nhìn bạn trai mình và cảm thấy lo lắng, cậu không biết tại sao Kibum lại trở nên lạnh nhạt như vậy, có lẽ vì cậu không ăn hết cái bánh? Nhưng cậu no rồi mà TToTT
Changmin lại leo xuống giường đến bên chiếc bánh, nếu nó giúp Kibum nói chuyện, đối xử bình thường lại với cậu thì cậu sẽ ăn nó vậy. Changmin bắt đầu ăn chiếc bánh, Kibum nhìn người yêu mình cười :”Em không cần ăn nó đâu.”
Changmin muốn nói điều gì đó, nhưng cậu thấy có gì đó cưng cứng trong miệng, nhả ra thì thấy một chiếc nhẫn vàng ý màu trắng khắc chữ C&K
Changmin quay sang nhìn Kibum :”Shim Changmin, em sẽ lấy anh làm chồng chứ?”
Changmin cười toe đến tận mang tai :”Omo, em đồng ý.”
Kibum vẫn còn cười khi đeo nhẫn vào cho Changmin, hôn cậu :”Giờ thì chúng ta đi ngủ được rồi.”
Cả hai ôm nhau đi ngủ, lại là một khởi đầu khác cho một hạnh phúc mãi mãi từ nay về sau.
TẠI LUÂN ĐÔN:
Heechul và Hankyung cùng nhìn thiên thần nhỏ đang nằm ngủ phía ghế sau, tuần trăng mật của họ thật tuyệt khi Hankyung chiều ý Heechul mọi thứ, Jan Di của họ cũng rất ngoan, mọi thứ đang trở nên thật hoàn hảo, một hạnh phúc đơn giản, mở đầu cho hạnh phúc mãi từ đây về sau…