Nhìn ánh mắt mơ màng của Tống Ngọc Thanh và cặp môi đỏ như rượu khiến lòng người say mê kia, tiếng nỉ non khiến người ta mất hồn này, trong lòng Triệu Hùng Cường vui đến nở hoa.
Anh cứ tưởng là ngày này sẽ ở rất xa, không ngờ chị dâu lại đồng ý, hơn nữa còn đồng ý theo cách to gan như vậy.
“Chị dâu, Tiểu Cường đến ngay đây, chị kiên nhãn một chút.”
Triệu Hùng Cường vừa nói vừa cởi thắt lưng, cậu em lực lưỡng kia trực tiếp vểnh lên, giống như củ cải đùn đất vươn lên, hướng về phía mặt trời.
Đây không phải là lần đầu tiên Tống Ngọc Thanh nhìn thấy nó nhưng lúc nhìn thấy thứ to lớn này cô vẫn theo bản năng mà kẹp chặt hai chân lại, mặc dù trong lòng cô cũng rất muốn thử cảm giác này, có điều cái đó của Triệu Hùng Cường thật sự quá lớn, lớn đến mức làm cô thấy sợ hãi.
Lúc Triệu Hùng Cường phấn khích chuẩn bị bắt đầu lại phát hiện Tống Ngọc Thanh đã kẹp chặt hai chân, có hơi ngượng ngùng cộng thêm chút trách móc nhìn anh.
Triệu Hùng Cường chưa từng nhìn thấy ánh mắt như vậy trên người Tống Ngọc Thanh, dáng vẻ ngượng ngùng đấy giống như cô gái lớn trong thôn chuẩn bị gả chồng.
“Chị dâu, không phải chị nói là mở rộng cánh cửa kia cho em sao?”
“Tiểu Cường, chị dâu hơi sợ hãi, cái thứ đó của em thật sự quá lớn, chị dâu sợ mình không chịu nổi...”
Lời còn chưa nói xong, Triệu Hùng Cường đã hôn lên bờ môi đỏ khiến lòng người say đảm kia, cảm nhận được hơi thở cực nóng của anh, lại nghĩ đến cảnh xấu hổ vừa nấy, Tống Ngọc Thanh cảm thấy phía dưới lại bắt đầu ướt át, đồng thời cũng từ từ hé miệng cho Triệu Hùng Cường tiến vào. Triệu Hùng Cường đột nhiên cảm nhận được lưỡi mình chạm vào. chiếc lưỡi ấm áp mềm mại của Tống Ngọc Thanh, mùi hương mê người mang theo vị ngọt nhè nhẹ khiến anh càng tham lam liếm mút, hơn nữa sức lực cũng càng lúc càng lớn.
Tống Ngọc Thanh từ từ ôm chặt cổ Triệu Hùng Cường, bắt đầu chậm rãi chấp nhận rồi lại hùa theo.
Cảm nhận được vòng eo mảnh khảnh của Tống Ngọc. Thanh đang không ngừng vặn vẹo, Triệu Hùng Cường biết cơ tới rồi, nhanh chóng hôn xuống cổ, sau đó từ từ trượt xuống, anh muốn cởi áo của Tống Ngọc Thanh ra nhưng lại bị tay ngọc của Tống Ngọc Thanh ngăn cản, anh lập tức hôn lên cặp đùi ngọc.
Tống Ngọc Thanh cảm nhận được cảm giác tê dại truyền đến từ dưới háng, cả người trực tiếp run rẩy, cô không biết nên hình dung cảm giác thoải mái này như thế nào, chỉ có thể dùng từng tiếng nỉ non quyến rũ lòng người để diễn đạt.
“Ưm.. Ha... Tiểu Cường, Tiểu Cường... Đừng hôn... Đừng hôn nơi đó."
Triệu Hùng Cường vẫn tiếp tục dùng đầu lưỡi vẽ đường xoăn ốc trên đôi đùi ngọc, nghe thấy lời này của Tống Ngọc: Thanh, sao anh lại không hiểu?
Phụ nữ nói không cần có nghĩa là muốn, nói đừng hôn nơi đó, vậy chắc chẳn là hy vọng anh hôn.
Nhìn nơi giống như đóa hoa hồng nở rộ, Triệu Hùng Cường thổi nhẹ vào đó một cái.
Nhưng một hơi này lại khiến hai chân Tống Ngọc Thanh trực tiếp kẹp chặt đầu anh, cùng lúc đó cặp tay ngọc kia cũng bắt đầu năm chặt, vòng eo không ngừng vặn vẹo.
Trước đây lúc Triệu Hùng Cường ở trong phòng với Tống Ngọc Thanh đều phải lo lắng đề phòng, bây giờ ở vùng núi hoang vu hẻo lánh bốn bề vắng lặng như này, anh có thể to gan hành động.
Đôi tay chậm rãi xoa nắn bộ ngực mềm mại của Tống Ngọc Thanh, đồng thời nhẹ nhàng vươn lưỡi từ từ vẽ một vòng tròn trên bông hoa kia.
“Hức hức..., Tiểu Cường... em... Em đừng...”
Từ khi Triệu Hùng Cường lấy dưa chuột ra, những lúc đêm khuya Tống Ngọc Thanh sẽ nghĩ đến cảm giác lấy dưa chuột ra ngày đó, đặc biệt là lúc Lý Thúy Hoa nhà bên cạnh và người đàn ông của cô ta ở bên nhau truyền ra âm thanh kịch liệt ấy, cô càng nhớ cảm giác Triệu Hùng Cường mang đến cho mình.
Chỉ là lần này cảm giác càng mạnh mẽ hơn lần trước, còn rất thoải mái, cô kết hôn với Triệu Đại Bảo nhưng chưa từng. được hưởng thụ cảm giác này, đây là lần đầu tiên trong đời cảm thấy sung sướng như vậy.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp sắp nhỏ ra nước của Tống Ngọc. Thanh, Triệu Hùng Cường vừa dùng tay thưởng thức bộ ngực lớn mềm mại vừa nhẹ nhàng chuyển động đầu lưỡi.
“A... Tiểu Cường... Tiểu Cường... em đừng... dừng...”
Lúc này Tống Ngọc Thanh đã hoàn toàn không biết mình đang nói cái gì, cô chỉ biết Triệu Hùng Cường không ngừng trêu đùa phía dưới làm cô cảm nhận được cảm giác đã biến mất từ lâu.
Nghe tiếng nỉ non cổ vũ của Tống Ngọc Thanh đang say đảm trong biển tình, Triệu Hùng Cường biết lúc này anh đã hoàn toàn có được chị dâu, lập tức hút một hơi thật sâu, cơ thể Tống Ngọc Thanh cứng đờ trong nháy mắt, sau đó một tiếng rên rỉ run rẩy truyền ra từ miệng cô.
“Ưm..”
“Chị dâu, em tới đây, chị đừng gấp.”
Nhìn gương mặt xinh đẹp yêu kiều như hoa đỗ quyên nở rộ trên núi của Tống Ngọc Thanh, Triệu Hùng Cường nuốt mấy ngụm nước miếng, sau đó trực tiếp bẻ cặp đùi trắng ngần như củ cải của Tống Ngọc Thanh ra.
Thứ đồ chơi to lớn kia cũng đã hưng phấn chảy nước miếng, Triệu Hùng Cường cũng mắng thầm, còn gấp hơn cả mình.
Be... Be...
Từng tiếng dê kêu bỗng nhiên truyền đến từ dưới chân núi, điều này làm mày Triệu Hùng Cường nhăn lại, anh đã bao. cả cánh đồng trên núi này rồi, vậy mà còn có người dám tới chăn dê?
Tống Ngọc Thanh cũng bị những tiếng dê kêu này làm cho tỉnh táo, nhìn dáng vẻ hưng phấn của thứ đó dưới háng Triệu Hùng Cường, Tống Ngọc Thanh không khỏi xấu hổ cúi đầu, trong lòng lại nghĩ nếu bị thứ to như này đâm vào sẽ là cảm giác gì.
Triệu Hùng Cường biết hôm nay chuyện của mình với chị dâu lại không thể tiếp tục, không nói cũng biết trong lòng tức giận như thế nào, đặc biệt là lúc nhìn thấy Tống Ngọc Thanh đang mặc quần, trong lòng hận không thể lập tức xuống núi đuổi tên chăn dê đi.
“Chị dâu, chị ở chỗ này chờ em một chút, em đi xem coi ai đang chăn dê.”
Tống Ngọc Thanh đỏ mặt, cúi đầu không dám nhìn Triệu Hùng Cường, khẽ gật đầu nói: “Vậy đi nhanh về nhanh, đừng cãi nhau với người khác.”
Nghe được lời quan tâm của Tống Ngọc Thanh, trong lòng Triệu Hùng Cường cảm thấy ấm áp, trước đây chị dâu luôn không nóng không lạnh với anh, không ngờ bây giờ lại bắt đầu quan tâm mình, Triệu Hùng Cường nghĩ rất nhiều, nếu cứ tiếp tục như thế này thì anh vẫn còn cơ hội có được chị dâu.
“Chị dâu, chị yên tâm, em sẽ không cãi nhau đâu, chị nhất định phải chờ em đó, đừng chạy lung tung, không biết chừng trên núi sẽ lại xuất hiện một con rần nào đó.”
Triệu Hùng Cường nói xong câu này thì nhanh chóng kéo. quần chạy xuống chân núi.
Nhìn dáng vẻ vui sướng của Triệu Hùng Cường, Tống Ngọc Thanh nhẹ nhàng thở dài trong lòng, nhưng cô lại đột nhiên cảm thấy tâm trạng mình tốt hơn rất nhiều, có lẽ mình cũng bị Triệu Hùng Cường làm cho cảm động.
Triệu Hùng Cường chưa kịp xuống núi đã nhanh chóng dừng bước, bởi vì nhìn ký hiệu màu lam trên cổ dê, rõ ràng là dê nhà mình, quan trọng nhất là Triệu Hữu Điền đang đi lên.
“Thăng nhãi ranh nhà con, ở trên núi làm gì? Giọng phụ nữ vừa rồi là ai?”