Chẳng Phải Trộm Của Ngươi Một Chiếc Cốc?!

Bối Bối không một tiếng động dịch mông sang bên cạnh, trong đầu đầy một màu đen, ngồi nghiêm chỉnh, không dám thở to một tiếng.

Tỉ Hà Di đến gần, mang theo một mùi xạ
hương thơm mát, mang theo một một hơi thở ấm áp ở bên tai cô, hắn nhẹ
nhàng bâng quơ nói: “Chẳng lẽ em sợ bị đuổi việc, cho nên mới tự khen

ngợi bản nhân là đần độn?”

┬_┬

Yêu nghiệt Boss dường như biết ý nghĩa thật của từ “Đần độn”, lúc trước là đang trêu đùa Bối Bối.


Phúc hắc yêu nghiệt Boss……

Nhận thức này như một phát Ak47 vừa được bắn ra, bắn trúng vào Bối Bối, thiếu chút nữa nổ tung.

Nhưng là hiện tại cô đang ở tầng 38, Bối Bối chịu đựng! >﹏__


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận