Chẳng Phải Trộm Của Ngươi Một Chiếc Cốc?!

” Dì Đinh, dì có thể cho cháu mượn di động gọi một cuộc điện thoại được không?”

Chủ nhật ở Thánh Ân làm việc, dì Đinh dường như gặp quỷ, nhìn cô nàng mỹ lệ này tóc xoăn dài đến thắt lưng, trên tay cầm một cái cốc thủy tinh,
móng tay xinh đẹp được đánh màu vàng bóng. Lại còn, ban ngày ban mặt,
mặc một chiếc váy siêu ngắn màu đen bó sát người, đôi giày cao gót kia
cũng phải đến mười phân chứ ít gì, có thể đá chết người sao?

Khẳng định cô ta không phải loại con gái đàng hoàng! Dì Đinh âm thầm kết
luận, hoàn toàn xem nhẹ vị “Tiểu thư” xa lạ này. Mà vì sao cô ta lại
biết mình họ Đinh?

Từ Thánh Điển đến Thánh Ân chỉ là một đoạn đường ngắn ngủn nhưng do cô
chạy như điên trên đường, đã làm cho vô số người quay ra nhìn Biện Bối
Bối, có người nhìn thẳng mặt, có người gặp thoáng qua, hoặc quay đầu
ngóng nhìn, hoặc có người chỉ liếc mắt qua.

Một tuần có bảy ngày, có năm ngày cô thường xuyên ra vào Thánh Ân, một
tháng ra vào ít nhất 22 ngày, một năm chính là 264 ngày, hôm nay số
người chú ý tới cô còn nhiều hơn cả 1 năm cô ra vào Thánh Ân.

Nhìn dì Đinh hơi kinh ngạc mà có điểm xem thường, thật không may, Biện Bối
Bối nuốt nước miếng xuống, thuận tiện nói ” Cháu ở phòng Nhân sự, tầng
thứ 28, nhân viên của tập đoàn Thánh Ân, Biện Bối Bối nha!” Nuốt nuốt
nước miếng xuống họng.

” Cháu bị cướp…… Túi xách cùng di động cũng bị lấy mất……” Bất đắc dĩ, Bối Bối chỉ có thể nói dối.


Kỳ thật, người dân Trung Quốc vẫn thực là thiện lương. Dì Đinh tuy rằng
trong lòng có điểm không thích vị tiểu cô nương xinh đẹp ăn mặt không
đàng hoàng này, nhưng vẫn là lắc đầu rồi giao điện thoại của mình cho
cô.

Bản nhạc chờ “Cùng vui vẻ” – dân ca vùng Cam Túc, Thanh Hải, Trung Quốc
vang lên, tiếp theo là một trận rít gào kinh khủng, thiếu chút nữa phá
hỏng lỗ tai của Bối Bối, trong nháy mắt cô đưa điện thoại di động lấy ra xa, rời xa độc hại.

“Bối Bối sao?! Là Bối Bối sao?! Trời ạ…… Cậu còn sống không?! Tớ phải dập
đầu, tớ muốn dâng hương, tớ muốn lễ tạ thần, cảm tạ thánh mẫu Maria,
Jesus, ngọc hoàng đại đế, quan thế âm, Thánh Allah……( Tỉnh lược các loại thần tiên) Cậu bị mang đi, chúng tớ đuổi theo cũng đuổi không kịp a,
nam nhân kia chân thực dài a. Bởi vậy mà tớ bị Long Điện đánh cho mấy
cái, cậu ấy nói, đuổi không kịp là vì tớ ăn quá nhiều, dọc theo đường đi còn muốn xem soái ca, cho nên làm vướng chân của cậu ấy. Đây là nói
xấu, đây là nói bậy! Tớ căn bản không phải cái loại này người! Rõ ràng
là do cậu ấy thất thần, vẫn là tớ nhìn thấy cậu bị người ta mang đi,
điên cuồng đánh cô ấy, cô ấy mới hoàn hồn……”

Tựa hồ có người giật di động qua, một giọng nữ bình tĩnh vang lên: “Cậu đang ở chỗ nào?”

Bối Bối thở ra một hơi thật dài: “Tòa nhà Thánh Ân, tầng dưới cùng, siêu thị tiện lợi.”

” Đứng chờ ở cửa, 20 phút sau xe sẽ đến.” Lời ít mà ý nhiều, không dài dòng.

Không hổ là Long Điện, quả nhiên làm việc nhanh nhẹn, không giống như Sắc Nha kia, một đống vô nghĩa, kêu gào tận nửa ngày, nhưng đến nửa câu cũng
không có trọng điểm.

Hai người vừa rồi cùng Bối Bối trò chuyện, kêu gào trong điện thoại chính
là Chân Vị, thường được gọi là “Sắc Nha”, luôn quan niệm trên đời này
chỉ có thức ăn là tốt đẹp, nam nhân chỉ có thể làm cho sứt mẻ tình bằng
hữu của các cô, giọng nói lạnh như băng kia chính là Long Lưu Ly, còn
gọi là “Long Điện”, lúc nào cũng lạnh lùng như một nữ hoàng, cộng với
tên “A Biến” của Biện Bối Bối. Ba người hợp thể, một vài năm trước ở đại học J rất nổi tiếng, hợp thành một nhóm ” Biến – Sắc – Long”.

Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, nghiệt duyên a……

Trong lúc Bối Bối còn đang cảm thán, một chiếc Elise (1) màu tím cực kỳ phong cách tiến đến, dừng gấp trước của tòa nhà Thánh Ân, tạo ra một màn khói nhẹ và lốp xe in lại trên đường.

Đó chính là tác phong của Long Điện, đại khái là trong lòng cô ấy cũng có
chút nóng nảy đi, cho nên chỉ có 20 phút đã đến đây rồi, Bối Bối cảm
động leo lên xe.

Họ vẫn còn mặc lễ phục đi dự tiệc rượu ngày hôm qua, trên mặt Sắc Nha vẫn
còn trang điểm sặc sỡ, Long Điện rút ra một điếu Saint Laurent, lấy ra
bật lửa Zippo (Yuu: Nghe đồn gần xa đây là một hãng bật lửa rất chi là nổi tiếng!! Pa: bật lửa…. Pa ghét thuốc lá =”= ), “Ba”, sau đó liếc mắt nhìn cô.


“Cậu từ nơi nào đi ra? Như thế nào có thể xuyên qua hơn nửa diện tích thành
phố này, đến tòa nhà Thánh Ân?!” Long Điện phun ra một vòng khói trắng.

“Ách…… Thánh…… Thánh Điển……” Hai chữ rất nhỏ từ miệng của Biện Bối Bối thốt ra.

Long Điện bị sặc, những vòng khói trắng bay về sát phía cô, Sắc Nha mắt trợn tròn, mồm miệng có chút không lanh lợi: “Thánh Điển…… Cái nơi chỉ có
những người thừa tiền mới vào được đấy?!”

Long Điện quay đầu, nhìn từ trên xuống, đánh giá Biện Bối Bối, nhìn thấy cô mặt xanh lét, hỏi thẳng: “Làm việc đó?”

Bối Bối囧, cuối cùng bi tráng gật đầu: “Chắc là vậy, đùi nơi này rất đau.”

Sắc Nha mở to mắt, chảy nước miếng nói: “Thánh Điển a…… Đó là nơi của những người giàu có……. Thánh Điển…… Bối Bối a, cậu đã ở đó a, hẳn là gặp được người rất nhiều tiền……”

Long Điện cốc đầu Sắc Nha một cái, chậm rãi nhả khói phun ra một chữ “Ngớ ngẩn!”

“Tớ, tớ sợ rằng người ta sẽ đòi tiền tớ! Tớ đã không cẩn thận đập vỡ một chai rượu và một bể cá của người ta……”

Long Điện cứng đờ……

“Đó chính là loại rượu vang AOC (2), còn có những con cá ở trong bể chính là những con cá cảnh của vùng nhiệt đới……”

Sắc Nha hóa thạch……

“Một chiếc đèn pha lê kiểu Italy và một bức tranh……”

Long Điện hô hấp mãnh liệt……

“Đại khái, có lẽ, tổng thiệt hại lên đến hai mươi vạn……”

Sắc Nha rơi lệ……

“A Biến, vậy nam nhân kia như thế nào còn có thể thả cậu đi?!”


“Ách…… Tớ không nhớ rõ bất kỳ điều gì trước khi tỉnh dậy, cũng không biết bộ dạng người ta như thế nào…… Tớ, tớ là trốn đi……”

Hai người cùng nhau quay đầu phẫn nộ trừng mắt nhìn cô, Biện Bối Bối thực không có tiền đồ liền lui về phía sau.

Long Điện dập tắt điếu thuốc lá, khởi động xe: “Lúc chúng tớ phát hiện ra
cậu biến mất, cậu đã bị nam nhân kia ôm tới cửa, chúng tớ đuổi theo đến
nơi thì người ta lái xe đi mất, hình như là một chiếc Jaguar (3). Cho nên, chúng tớ cũng chỉ có thể nhìn được bóng dáng của người đó!”

Sắc Nha hưng phấn như được cắt tiết một con gà, khoa chân múa tay vui sướng kể: ” Nam nhân mặc một chiếc áo sơmi màu đen, quần bò cũng màu đen,
toàn thân từ trên xuống dưới đều là màu đen, như một hoàng tử của bóng
đêm.”

Long Điện bĩu môi:” Chưa thấy qua, không có trong phạm vi của tớ.”

Sắc Nha mặt đỏ phừng phừng miêu tả lại: “Bóng dáng hắn cao lớn, tản ra khí thế vương giả, dễ dàng ôm lấy cậu, Sắc Nha tớ nhiều năm tu luyện tìm kiếm soái ca xin đảm bảo, đó chính là soái ca, tuyệt đối là một soái ca, Bối Bối cậu kiếm được!”

Long Điện khóe miệng khẽ run một chút: “Tóc ngắn màu đen, dáng người rất cao, không cảm giác là người ngoài ba mươi tuổi.”

Biện Bối Bối nghe đến hứng thú, thế mà hai người kia lại im lặng, không tiếng động, cô dò hỏi: “Còn có gì nữa?!”

Hai người nhìn nhau, Sắc Nha sờ sờ cằm, vỗ tay vào trán, nước miếng bay tứ tung hét lên:

” Mông hắn lại rất kiều, chắc chắc thực hiện XXOO hẳn là rất tốt!”

Phốc…… Biện Bối Bối lại thực không có tiền đồ phun ra!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận