Chàng Rể Chiến Thần


Dám tham gia đấu giá vào lúc này, ngoại trừ Hoàng Chính đến từ Yên Đô, còn ai khác nữa?
Diệp Tình Nhi cười tủm tỉm nhìn Hoàng Chính, khi nhìn Hoàng Chính, giống như đang nhìn một người chết.

Trong lòng cô ta dường như hơi kích động, cô ta biết Dương Chấn cường đại, cũng biết Dương Chấn thích ăn mềm không ăn cứng.

Cách làm của Hoàng Chính hiển nhiên đã phá hỏng quan hệ hòa hoãn giữa Dương Chấn và nhà họ Hoàng.

Dương Chấn và Diệp Tình Nhi biết Hoàng Chính là ai, nhưng những người khác lại không biết, trong giây lát, đại sảnh trở nên ồn ào.

“Mẹ nó! Tên ngu ngốc từ đâu đến vậy? Dám đấu giá với anh Dương, chẳng lẽ não bị lừa đá à?”
“Chỉ là một con lợn ngu ngốc, chẳng lẽ không biết anh Dương là ai sao?”
“Tôi thấy, cái tên ngốc này, sẽ phải trả một cái giá rất đắt.”
Ánh mắt mọi người tràn đầy mong đợi.

Hoàng Chính nhắm mắt làm ngơ, chỉ híp mắt nhìn Dương Chấn, nói: “Thằng nhóc, nếu hiện tại mày thay đổi ý định, phục tùng nhà họ Hoàng, mảnh đất này, tao sẽ đưa cho mày miễn phí.”
“Nhà họ Hoàng? Nhà họ Hoàng nào?”
“Hai tỉnh Giang Bình và Nam Dương có nhà họ Hoàng không?”
“Thằng ngốc này, nghĩ mình là ai chứ?” Còn dám bảo anh Dương phải phục tùng, đúng là lợn vẫn còn thông minh hơn.”
“Ngậm chặt miệng lại! Nhà họ Hoàng dám bảo anh Dương phải phục tùng, ngoại trừ nhà họ Hoàng, một trong Yên Đô Bát Môn, còn có nhà họ Hoàng nào nữa?”
Cuối cùng cũng có người biết thân phận của Hoàng Chính, vừa rồi tất cả đám người quyền quý còn tức giận mắng chửi Hoàng Chính, lúc này tất cả đều ngậm miệng lại, sợ tới mức cả người run bần bật.

Bọn họ muốn vỗ mông ngựa của Dương Chấn, nhưng hiện tại đang tranh giành với Dương Chấn lại là một trong tám gia tộc cường đại nhất của Yên Đô.

“3.

tỷ!”
Dương Chấn vừa chuẩn bị tham gia đấu giá, lúc này, Diệp Tình Nhi vẫn ngồi bên cạnh anh, bỗng nhiên giơ thẻ bài lên.

Vừa mở miệng, làm toàn bộ mọi người khiếp sợ!
“3.

tỷ?”
“Mẹ kiếp! Giá ban đầu chỉ có hơn một trăm triệu, bây giờ giá đấu giá tăng gấp mười lần!”
“Người phụ nữ xinh đẹp kỳ cục này lại là ai?”
Hiện trường hoàn toàn sôi trào lên, đấu giá viên không khỏi kích động, nói năng lộn xộn: “Ba… 3.

tỷ! Cô gái này trả 3.

tỷ! Còn ai muốn đấu giá không?”
Khuôn mặt Hoàng Chính toát ra vẻ lạnh lùng, âm trầm đến mức có thể nhỏ giọt ra nước.

Anh ta biết, Dương Chấn chỉ có thể lấy ra 3.

tỷ là cùng.

Hơn nữa, hiện tại tập đoàn Nhạn Chấn cũng không hoàn toàn do Dương Chấn khống chế, căn bản không thể lấy ra 3.

tỷ được.

Cho nên anh ta chuẩn bị 3.

tỷ đến tham gia cuộc đấu giá này, chính là vì muốn lấy được mảnh đất bên bờ đông sông Lão Long, toàn bộ xây dựng nghĩa trang để phá đám Dương Chấn, ép Dương Chấn phải phục tùng.

Nhưng điều khiến anh ta không ngờ tới chính là, nhà họ Diệp lại chặn ngang một chân.

“Nhà họ Diệp cũng muốn nhúng tay vào hay sao?”
Hoàng Chính hung hăng nhìn Diệp Tình Nhi hỏi.

Diệp Tình Nhi mỉm cười: “Chú Chính nói gì vậy? Chỉ cho phép nhà họ Hoàng gia chú tham gia đấu giá, không cho nhà họ Diệp cháu tham gia?”
“Đừng gọi thân thiết như vậy, tôi cũng không có đứa cháu gái như cô!”
Hoàng Chính lạnh lùng nói: “Tôi khuyên cô, vẫn nên từ bỏ cuộc đấu giá này thì tốt hơn!”
“Có chuyện gì vậy? Nhà họ Hoàng sợ hay sao?”
Vẻ mặt Diệp Tình Nhi vẫn tươi cười như cũ.

“3003 tỷ!”
Hoàng Chính lười nói nhảm, báo giá luôn.

Lần này, anh ta chỉ thêm một 3 tỷ.

“Chú Chính, vừa rồi không phải chú còn vô cùng khí phách, một lần đấu giá thêm 750 tỷ hay sao, bây giờ hết tiền rồi? Chỉ thêm có 3 tỷ?” Diệp Tình Nhi cười hì hì nói.

Người không biết còn nghĩ rằng giữa Diệp Tình Nhi và Hoàng Chính thật sự có quan hệ chú cháu.

Lúc này đám người giàu có trong đại sảnh cũng không có ai dám nói chuyện.

Diệp Tình Nhi đã nói rõ gia tộc của mình, hai gia tộc lớn đến từ Yên Đô tranh giành, làm gì còn nơi nào để bọn họ nói chuyện?
Bởi vì Hoàng Chính và Diệp Tình Nhi, rất nhiều người thậm chí còn bỏ qua sự tồn tại của Dương Chấn.

“Cô đang muốn chết!”
Hoàng Chính tức giận nói, lập tức giơ thẻ bài: “4500 tỷ!”
Ông ta bị chọc giận, nhưng khi ông ta giơ thẻ bài lên, bỗng nhiên nhìn thấy khuôn mặt nhỏ bé tinh tế của Diệp Tình Nhi bỗng nhiên lộ ra một nụ cười trêu chọc.

Ông ta bỗng nhiên có loại cảm giác tồi tệ, trong lòng âm thầm hối hận.

Lần này đến Giang Châu, ông ta chỉ chuẩn bị 3.

tỷ, đâu ra 4500 tỷ?
Vốn ông ta định ép buộc Dương Chấn, lại không nghĩ rằng ôngta lại bị Diệp Tình Nhi chọc giận.

Mà Dương Chấn, ngược lại giống như người không có việc gì, ngồi ở một bên, khuôn mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm phía trước.

“4500 tỷ! 4500 tỷ! Có ai muốn đấu giá không? “
Đấu giá viên đã phát điên vì phấn khích.

Là trưởng phòng đấu giá câu lạc bộ Long Đằng, mỗi một lần đấu giá, ông ta đều có thể lấy được tiền thưởng tương ứng.

Điều đó có nghĩa là, đấu giá càng vượt qua giá quy định càng nhiều, ông ta càng nhận được nhiều tiền thưởng.

Giá khởi điểm là 300 tỷ, bây giờ đã tăng gấp mười lăm lần, một khi giao dịch thành công, ông ta nhận được hoa hồng sẽ là một con số kinh người.

“Cô gái kia, không phải cô vừa mới bảo tôi nghèo hay sao? Bây giờ, ai dám đấu giá với tôi?”
Hoàng Chính ra vẻ bình tĩnh, cười tủm tỉm nói.

Mà Diệp Tình Nhi lại cười cười: “Chú Chính là người thừa kế của nhà họ Hoàng, cháu chỉ nói cho vui mà thôi, sao có thể nói chú nghèo được chứ?”
“Ý cô là sao?”
Trong lòng Hoàng Chính có cảm giác không tốt, châm chọc nói: “Thế nào? Cô có định từ bỏ cuộc đấu giá không? Còn nữa, cô đại biểu nhà họ Diệp, nhận thua nhà họ Hoàng hay sao?”
“Chú Chính, không nói dối chú, trong tay cháu đừng nói là 4500 tỷ, ngay cả 300 tỷ cháu cũng không có, cháu nghèo lắm!”
“Cháu đã nói rồi, vừa rồi cháu chỉ nói cho vui thôi, đâu dám cướp mảnh đất này của chú Chính?”
“Cháu chỉ là một người phụ nữ yếu đuối, ở nhà họ Diệp cũng không có thân phận gì, cháu làm sao có thể đại biểu cho nhà họ Diệp?”
“Nếu chú Chính thật sự muốn tranh cao thấp với nhà họ Diệp, tốt hơn hết là đi tìm bố cháu đi! Tranh cãi với cháu, chú không phải tự hạ thấp thân phận hay sao?”
Diệp Tình Nhi cười rất vui vẻ, trên mặt lộ vẻ đắc ý vì thực hiện âm mưu thành công.

Lần này, Hoàng Chính hoàn toàn lừa.

Vốn là tới tranh giành với Dương Chấn, mượn lần này mua bán, ép Dương Chấn nhận thua, nhưng Diệp Tình Nhi lại ngăn cản mũi nhọn của mình.

Ngược lại đặt bẫy mình một phen!
Nếu chuyện này truyền về gia tộc, mình thua một con cháu nhà họ Diệp, hơn nữa còn là một người phụ nữ, Hoàng Chính làm sao có thể ngẩng đầu lên được?
Hoàng Chung bị ép quỳ xuống, đã bị bãi nhiệm vị trí kế thừa.

Bởi vậy có thể thấy, nhà họ Hoàng coi trọng thể diện như thế nào, hiện giờ mình thua trong tay một cô gái nhà họ Diệp, nhà họ Hoàng làm sao có thể thông cảm cho mình?
Vấn đề nữa là, ông ta không có 4500 tỷ trong tay.

Một khi không có ai tham gia đấu giá nữa, ông ta thực sự sẽ mất mặt về đến nhà, đến lúc đó không có tiền để mua đất, nên làm cái gì bây giờ?
“Chú Chính, sắc mặt của chú hình như hơi xấu, không phải là chú bị bệnh đấy chứ?”
Diệp Tình Nhi ra vẻ kinh ngạc nói, giống như một tiểu ma nữ, tiếp theo, cô ta lại lắc đầu, giống như lẩm bẩm: “Chắc là không phải, vừa rồi chú Chính còn khỏe mạnh như thế, làm sao trong thời gian ngắn như vậy lại có thể bị bệnh?”
“Không phải bị bệnh, sao sắc mặt chú Chính lại xấu như thế?”
“Ah! Chú Chính, sắc mặt của chú có vẻ xấu hơn, rốt cuộc chú bị làm sao vậy?”
“Ah! Cháu hiểu rồi!”
“Chú Hoàng nhất định là không lấy được 4500 tỷ, biết mình sẽ làm mất mặt nhà họ Hoàng, cho nên rất sợ hãi? Sợ nhà họ Hoàng tức giận, lập tức bãi miễn vị trí kế thừa của chú?”
Diệp Tình Nhi rõ ràng là cố ý, Hoàng Chính thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.

Mình cô biết là được rồi, cần gì phải nói ra?
“Thằng nhóc, mày không phải rất kiêu ngạo hay sao? Sao bây giờ lại im lặng như thế? Có năng lực thì đấu với ông đây!”
“Tao ra một 4500 tỷ, mày đừng nói với tao, ngay cả ra giá mày cũng không dám!”
“Mày đừng quên, tao vì cái gì muốn có được mảnh đất này, một khi tao lấy được mảnh đất này, tao muốn xây một nghĩa trang lớn nhất ở đó!”
“Nếu như là đàn ông, đừng trốn sau lưng phụ nữ, đi ra đấu giá với tao!”
Hoàng Chính giận dữ rống lên, cố gắng chọc giận Dương Chấn.

Chỉ cần Dương Chấn tham gia đấu giá, ông ta lập tức buông tha!
Thế nhưng, Dương Chấn lại chỉ cười lạnh một tiếng: “Ông nên suy tính trước một chút, làm sao lấy được tỷ!”
Nói xong, ánh mắt của anh chuyển động.

“4500 tỷ, lần đầu tiên!”
“4500 tỷ, lần thứ hai!”
Đấu giá viên không quản nhiều, kích động giơ búa lên, chờ đợi lần cuối cùng để hạ búa.

Hoàng Chính cuối cùng cũng biết mình ngu ngốc, ông rất nóng tính, nhưng cũng không thể phủ nhận, ngoại trừ Hoàng Chung ra, ông ta là người có tư cách nhất trở thành người kế thừa.

Nhưng lần đấu giá này, một khi ông ta không lấy được tiền, nhà họ Hoàng thật sự có thể bãi miễn vị trí kế thừa của ông ta.

“4500 tỷ, lần đầu tiên! Thành giao.”
“Ting!”
Một búa gõ xuống!
Đấu giá viên kích động nói: “Chúng ta hãy chúc mừng ông Chính, đã thành công trong việc giành được mảnh đất bờ đông của sông Lão Long!”
Mà Hoàng Chính, vẻ mặt ngơ ngác, cả người xụi lơ ở chỗ ngồi.

Không thể lấy được 4500 tỷ, ông ta sẽ trở thành trò cười cho cả Giang Châu.

Mất mặt với người ngoài, điều này đối với nhà họ Hoàng mà nói, quả thực chính là sỉ nhục!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui