Chàng Rể Chiến Thần


“Tổ chức bữa tiệc hả?”
Trần Hưng Hải không hiểu.

Những người khác cũng đồng loạt nhìn Dương Chấn, đều đợi lời giải thích của Dương Chấn.

“Hồng môn yến.”
Dương Chấn chỉ nói ba chữ.

Đám người không khỏi hít một ngụm khí lạnh, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

Cũng không phải chỉ có một hai gia tộc nhằm vào nhà họ Trần, mà có rất nhiều gia tộc, Dương Chấn lại tổ chức một bữa hồng môn yến, chẳng lẽ muốn hốt gọn một mẻ hết à?
Mặc dù là ba người nhà họ Trần khá kinh ngạc nhưng mà nhanh chóng nghĩ đến thế lực kinh khủng của Dương Chấn, ngay cả Yên Đô Bát Môn cũng đều chủ động kết bè với Dương Chấn, thậm chí ngay cả hiệp hội võ thuật cũng đã ra mặt, nhưng mà cũng không thể bảo vệ cho nhà họ Thái.

Chỉ cần Dương Chấn ra mặt, đừng nói là có thể xử lý được đám gia tộc đó, cho dù có được toàn bộ Yên Đô Bát Môn, chỉ sợ là cũng không thành vấn đề.

Hàn Khiếu Thiên biết thân phận thủ hộ biên giới phía bắc của Dương Chấn, sau khi kinh ngạc một lúc thì mới bừng tỉnh đại ngộ.

Duy nhất chỉ có Quan Tôn Sắc mới đến đây còn không hiểu rõ năng lực hiện tại của Dương Chấn ở Yên Đô, nhưng mà trong lòng của ông ta cũng nhất định phải tin tưởng Dương Chấn.

Nếu như Dương Chấn đã nói như vậy, đương nhiên có thể giải quyết tất cả.

“Nếu như anh Dương đã ra tay, vậy thì toàn bộ Yên Đô này còn có gia tộc nào dám có can đảm gây chuyện?”

Trần Hưng Hải vui vẻ nói.

Nhà họ Trần đã bị để mắt một đoạn thời gian rồi, đây vẫn luôn là chuyện lớn trong lòng của ông ta, vốn dĩ muốn dựa vào thực lực của nhà họ Trần để giải quyết.

Chỉ là đến lúc sắp phải giải quyết thì mới chợt phát hiện đối phương liên thủ lại với nhau, căn bản cũng không phải là thứ mà thực lực hiện tại của nhà họ Trần có thể giải quyết.

“Nếu như tôi đoán không sai, những gia tộc đối đầu với nhà họ Trần chắc là có gia tộc gây chuyện hung nhất đúng không?” Dương Chấn hỏi.

Trần Hưng Hải vội vàng gật đầu: “Là nhà họ Lê.”
Nói dứt lời, ông ta lại nhìn về phía Trần Hạo rồi nói: “Trần Hạo, con nói cho anh Dương nghe cụ thể đi.”
Trần Hạo vội vàng đứng dậy nói: “Lúc trước khi mà nhà họ Thái vẫn còn đứng vững, nhà họ Lê là gia tộc có thực lực gần với nhà họ Thái, lần này chính là do nhà họ Lê đã dẫn đầu đối nghịch với nhà họ Trần.

Nghe nói còn triệu tập rất nhiều gia tộc mở một cuộc họp, đặc biệt nhằm vào nhà họ Trần, còn đang nghiên cứu.”
Dù sao thì nhà họ Lê là hào môn ở đây, lại bị nhà họ Trần đoạt mất vị trí đệ nhất hào môn trong Yên Đô Bát Môn, nhà họ Lê rất bất mãn, nhưng mà vẫn luôn kiêng kị nhân vật lớn phía sau nhà họ Trần cho nên vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ.”
“Nhà họ Lê cũng rất thông minh, mặc dù triệu tập cái đám hào môn đó mở cuộc họp cho thấy muốn đối phó với nhà họ Trần, nhưng mà nhà họ Lê cũng chỉ xem những gia tộc khác như là vũ khí cho mình sử dụng, nhà họ Lê sẽ không ra tay thẳng thừng với nhà họ Trần đâu.”
“Hiện tại nhà họ Lê đang chờ một cơ hội tốt, nếu như tôi đoán không sai, không bao lâu nữa sẽ có gia tộc được nhà họ Lê sai sự đến đây để thăm dò nội tình của nhà họ Trần.”
Trần Hạo nói một hơi rất nhiều, sau khi nói xong mới ngồi lại vị trí của mình.

Trần Hưng Hải tổng kết lại: “Nếu như lúc trước thì tôi có chút lo lắng là nhà họ Trần sẽ không áp chế lại được những hào môn hung hăng như nhà họ Lê, nhưng mà bây giờ nhà họ Hàn và nhà họ Quan cũng đến đây, thật sự là trong lòng của tôi vô cùng có lòng tin.”
“Tôi cho rằng đây chính là cơ hội tốt nhất để trợ giúp nhà họ Hàn và nhà họ Quan bước chân vào Yên Đô, chỉ cần chúng ta tận dụng tốt, thế thì nhà họ Trần và nhà họ Hàn cùng với nhà họ Quan có thể bước chân vào Yên Đô Bát Môn.”
“Ba gia tộc chúng ta liên thủ lại với nhau, cho dù là Yên Đô Bát Môn thì cũng không dám xem thường chúng ta.”
Nghe thấy lời nói của Trần Hưng Hải, trong nháy mắt Hàn Khiếu Thiên và Quan Tôn Sắc đều vô cùng chờ mong.


Dương Chấn cũng gật đầu nơi: “Không sai, đây chính là cơ hội tốt nhất, nếu đã như vậy thế thì cứ quyết định như thế đi, ngày mai nhà họ Trần cứ lấy danh nghĩa của nhà họ Trần đến mời mấy gia tộc nghe lời của nhà họ Lê, nhà họ Hàn và nhà họ Quan cũng phải chuẩn bị cho thật tốt.”
“Được.”
Mấy người bọn họ vội vàng đáp lời.

Hàn Khiếu Thiên và Quan Tôn Sắc cũng rất kích động, vốn dĩ bọn họ cho rằng bọn họ vừa mới đến Yên Đô, muốn có được thành tựu hiện tại như nhà họ Trần, chỉ sợ là phải lâu lắm.

Không ngờ tới là bọn họ vừa mới tới đây có mấy ngày thì đã có cơ hội tốt như vậy.

Chỉ cần Dương Chấn ra tay, chuyện đó còn không phải là chuyện ván đã đóng thuyền rồi à?
“Chỉ là nếu như những gia tộc đó không đến thì sao đây?”
Trần Hưng Hải bỗng nhiên lại hỏi, trong ánh mắt có chút lo lắng.

“Yên tâm đi, chắc chắn là bọn họ sẽ đến.”
Dương Chấn nhếch miệng tạo một đường cong: “Cứ nói là nhà họ Trần muốn nói chuyện với bọn họ, chuyện liên thủ với nhau.”
“Tôi hiểu rồi, vốn dĩ nhà họ Lê muốn trở thành đệ nhất hào môn ở Yên Đô Bát Môn, nếu như chúng ta nói chuyện liên thủ chắc chắn là bọn ở sẽ đến.”
Trần Hưng Hải vừa cười vừa nói: “Nếu như không đến, bọn họ sợ là nhà họ Trần sẽ liên thủ với những gia tộc khác, đến lúc đó bọn họ có muốn đối phó với nhà họ Trần thì đã khó khăn rồi.”
Nghe thấy lời giải thích của Trần Hưng Hải, đám người lúc nãy vẫn còn chưa kịp phản ứng đã lập tức bừng tỉnh đại ngộ.

Dương Chấn cười gật đầu, nói: “Không sai, nhà họ Lê vẫn luôn xem những gia tộc khác như là vũ khí để sử dụng, chỉ sợ là những gia tộc đó cũng đã sinh lòng bất mãn với nhà họ Lê từ lâu, chỉ là do địa vị của nhà họ Lê cho nên bọn họ không dám làm gì.”

“Có thể nói những gia tộc của nhà họ Lê hiện tại chính là một đám binh rời rạc, những người của gia tộc lớn đều không phải là người ngu, chỉ sợ là ai nấy cũng có tâm tư.

Một khi nhà họ Lê bị người ta nhắm tới, những gia tộc khác còn dám không nghe theo?” Nghe thấy Dương Chấn nói xong, tất cả mọi người đều kích động không thôi.

“Được, ngày hôm nay tới đây thôi, tất cả giải tán hết đi, thời gian bữa tiệc cứ sắp xếp vào tối ngày mai.”
Dương Chấn đứng dậy đầu tiên.

“Được.”
Đám người đồng loạt đứng dậy, ba chủ nhân hào môn đỉnh tiêm tương lai của Yên Đô tự mình đưa Dương Chấn ra ngoài.

Sau khi Dương Chấn rời khỏi đó, người của ba gia tộc lớn đều mang theo vẻ mặt kích động.

“Gia chủ nhà họ Hàn, gia chủ nhà họ Quan, tôi chúc mừng hai vị trước nha, tiếp theo đây Yên Đô sẽ có thêm hai nào môn mới rồi.”
Trần Hưng Hải cười nói.

Hàn Khiếu Thiên và Quan Tôn Sắc cũng rất vui mừng, ai nấy cũng đều cười nói: “Sau này chúng ta vẫn là gia tộc anh em của nhau, chúng ta nhất định không thể để anh Dương thất vọng được.”
Sau khi Dương Chấn rời khỏi nhà hàng Trần thị, một mình anh lái xe về nhà.

“Ủa?”
Xe chạy đến nửa đường thì có một chiếc xe Prado màu đen bỗng nhiên lại đạp mạnh chân ga chạy về phía xe của Dương Chấn.

Dương Chấn bỗng nhiên đạp mạnh chân ga, chiếc xe Phaeton được chế tạo riêng lao về phía trước trong tích tắc y như là một tia chớp màu đen.

Nhưng mà chiếc xe của anh vừa mới xông ra phía trước, lại có một chiếc Prado màu đen khác lại chạy đến trước đầu xe của Dương Chấn.

Dương Chấn cười lạnh một tiếng, anh bỗng nhiên di chuyển tay lái, lại đạp chân ga một cái, chiếc xe Phaeton trực tiếp tránh thoát sự va chạm của đối phương một cách hoàn mỹ.


Hai chiếc xe đều không thể đụng vào xe của Dương Chấn, nhưng mà hai chiếc xe đó lại nhanh chóng đuổi theo ở đằng sau.

“Nếu như các người đã muốn chơi, vậy thì tôi chơi với các người.”
Dương Chấn cười nhạo một tiếng, cố ý tăng ga.

Hai chiếc Prado ở đằng sau một trái một phải bao vây Dương Chấn lại, tốc độ cực kỳ nhanh, trong một cái chớp mắt liền có thể đuổi kịp chiếc xe Phaeton của Dương Chấn.

Đúng lúc này Dương Chấn bỗng nhiên tăng tốc, hai chiếc xe ở đằng sau cũng tăng tốc đuổi theo.

Chẳng mấy chốc, tốc độ của hai chiếc Prado đã tăng lên đến mức cực hạn, nhưng mà chiếc Phaeton của Dương Chấn vẫn còn chỗ để tăng tốc.

Nhưng mà Dương Chấn lại không có, anh không tiếp tục tăng tốc mà là duy trì tốc độ giống với đối phương.

Bỗng nhiên hai chiếc xe đó dường như đã thương lượng với nhau, sau khi chiếc xe ở bên trái bỗng nhiên rẽ phải, chiếc xe ở bên phải bỗng nhiên rẽ trái, đây là muốn đụng vào xe của Dương Chấn.

Mắt thấy hai chiếc xe muốn đụng vào xe Phaeton, đúng lúc này Dương Chấn bỗng nhiên đạp mạnh chân ga.

Động cơ phát ra một tiếng gầm thét điên cuồng, trong nháy mắt chiếc xe Phaeton chạy ra xa khỏi mấy chục mét.

“Rầm.”
Hai chiếc xe Prado trong nháy mắt đụng vào nhau, hơn nữa còn chạy với tốc độ nhanh, hai chiếc xe trực tiếp lộn mèo.

Mà Dương Chấn cũng đã dừng xe lại, anh bước ra khỏi xe..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận