Chàng Rể Chiến Thần


Nhưng nghĩ đến tình huống hiện tại, cô mới không nói ra.

“Cô không phải người ngoài thì ai là người ngoài?”
Diệp Thương cười khẩy, sau đó cau mày quát mắng hai nhân viên bảo vệ bên cạnh: “Tôi kêu các người đuổi người phụ nữ này ra ngoài, sao cô ta vẫn còn ở đây?”
“Vâng, thưa chủ tịch Diệp”.

Hai nhân viên bảo vệ rất khôn khéo, trực tiếp thay đổi lời nói với Diệp Thương và đi về phía Tần Nhã.

“Cút!”
Tần Nhã tức giận hét lên, cô lạnh lùng nói: “Tôi là con gái của Diệp Mạn, ai nói tôi là người ngoài?”
Bùm!
Khi cô nói những lời này, toàn bộ phòng họp liền náo loạn.

Những người có mặt ở đây không hề biết mối quan hệ giữa Tần Nhã và Diệp Mạn.

Lúc này, cô công khai nhận mình là con gái Diệp Mạn, chuyện này giống như một quả bom.

Hai nhân viên bảo vệ đang định đưa Tần Nhã đi thì đột nhiên trong đôi tay đang đưa ra của họ bị đông cứng lại.

Nếu Tần Nhã thực sự là con gái của Diệp Mạn, cho dù Diệp Mạn có chết đi chăng nữa thì cũng chỉ có Tần Nhã mới là người thừa kế duy nhất của Mamba Đỏ.

“Mau đưa người đàn bà điên này đi.

Cô ta nói năng linh tinh mà các người cũng tin sao?”
Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi qua đi, Diệp Thương lập tức gầm lên.

Ông ta không lo được nhiều như thế nữa.

Kể từ lúc ông ta công khai tranh giành chức chủ gia tộc thì đã hoàn toàn đứng về phía đối lập với Diệp Mạn rồi.

Không quan trọng Tần Nhã có phải là con gái ruột của Diệp Mạn hay không.

Điều quan trọng là ông ta phải thâu tóm được nhà họ Diệp càng nhanh càng tốt, chỉ có như vậy ông ta mới không phụ sự kỳ vọng của nhà họ Tào.

Ông ta biết rất rõ đây có thể coi là khảo hạch của nhà họ Tào đối với mình, nếu có thể nắm quyền thành công thì ông ta sẽ có được sự hợp tác của tập đoàn Tào Thị, sau lưng sẽ có nhà họ Tào ủng hộ.

Nhưng nếu không thành, tập đoàn Tào Thị hoàn toàn có thể phủ nhận chưa từng có bất kỳ giao dịch gì với ông ta.

Cho nên, ông ta chỉ có thể thắng, không thể thất bại!
Một khi thất bại, tất cả những gì ông ta phải đối mặt chỉ có thể là cái chết!
“Tôi xem ai dám?”
Diệp Hoa lập tức đứng chắn trước mặt Tần Nhã, trừng mắt nhìn mọi người.

Vốn dĩ ông ta đã thắc mắc tại sao Diệp Mạn lại chọn một người phụ nữ khác họ để tạm giữ chức tổng giám đốc Mamba Đỏ, giờ thì ông ta đã hiểu.

Chỉ cần có thể giữ được Tần Nhã, kế hoạch của Diệp Thương sẽ thất bại.

Như vậy, nhà họ Diệp bây giờ và sau này, dưới quyền của Diệp Mạn, ông ta sẽ có quyền lực lớn nhất.

“Ông dám giúp người ngoài sao? Nếu đã như vậy thì chỉ có thể đuổi cả ông ra ngoài thôi”.

Diệp Thương vừa dứt lời thì hai vệ sĩ vạm vỡ đột nhiên xuất hiện đi về phía Diệp Hoa với vẻ mặt lạnh lùng.

Tần Nhã sửng sốt, thấy hai nhân viên bảo vệ sắp đến bắt mình liền tức giận nói: “Diệp Mạn là mẹ tôi, tôi xem ai dám động vào tôi!”
“Đưa đi!”
Diệp Thương lại hét lên.

Hai nhân viên bảo vệ không hề do dự nữa mà cùng tiến lên, đưa tay định nắm lấy cánh tay của Tần Nhã.

“Nhiều người như vậy lại cùng nhau bắt nạt một người phụ nữ.

Các người có từng nghĩ đến hậu quả chưa?”
Đúng lúc này, một bóng người như quỷ sứ đột nhiên đứng trước mặt Tần Nhã, dửng dưng nhìn Diệp Thương và lạnh lùng hỏi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui