Chàng Rể Chiến Thần


Dương Chấn nhíu mày: “Ý ông là ông ta sẽ có thể dùng thủ đoạn hèn hạ với tôi sao?”
“Phải, chính là như vậy”.

Tiết Nguyên Bá nói: “Đây chỉ là suy đoán của tôi.

Anh ta rất nham hiểm, tính cách thất thường, đến cả tôi cũng không hiểu được”.

“Nói mục đích thứ hai của ông đi!”, Dương Chấn lại nói.

Tiết Nguyên Bá đáp: “Tôi muốn hợp tác với cậu!”
“Hợp tác?”
Dương Chấn cười lạnh một tiếng: “Lần trước tôi khiến ông bị sỉ nhục như vậy, chắc là Tiết Vương đã biết rồi nhỉ?”
“Nếu tôi hợp tác với ông, Tiết Vương sẽ tha cho tôi sao?”
Tiết Nguyên Bá vội vàng cam đoan: “Cậu cứ yên tâm.

Chỉ cần cậu giúp được tôi một chút, đợi tôi trở thành Tiết Vương sẽ nắm giữ mọi quyền hành trong nhà họ Tiết, tuyệt đối không bội bạc với cậu”.

“Hơn nữa, cậu cho tôi uống Phệ Tâm Hoàn, cứ ba tháng tôi lại phải tìm cậu xin thuốc giải.

Nếu tôi giở trò chẳng phải là tự tìm cái chết sao?”
“Nếu cậu đồng ý hợp tác với tôi, tôi có thể âm thầm mật báo để cậu phòng ngừa thủ đoạn dơ bẩn của Tiết Nguyên Cát.


Chuyện này với cậu chỉ lợi không hại”.

Dương Chấn híp mắt, không biết lời nói này là thật hay giả.

Bởi vì lúc ép Tiết Nguyên Bá rời đi, đúng là anh đã cho ông ta uống một viên Phệ Tâm Hoàn.

Nhưng nó chỉ là để lừa gạt ông ta.

Anh không thể xác định liệu ông ta đã biết sự thật hay chưa.

Nếu ông ta đã biết thì những lời này đều là nói dối, thậm chí có thể là âm mưu nhằm vào anh.

Nhưng nếu không biết, anh hoàn toàn có thể hợp tác với Tiết Nguyên Bá.

“Được, Tiết Nguyên Cát muốn đối phó tôi, tôi sẽ cho ông cơ hội hợp tác”.

Dương Chấn nhanh chóng đưa ra quyết định.

“Cảm ơn cậu Chấn! Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ không làm cậu thất vọng!”
Tiết Nguyên Bá mừng rỡ hứa hẹn: “Đợi tôi trở thành Tiết Vương, cậu chính là Vương của Yến Đô, địa vị ngang bằng với Vương tộc…”
“Đừng nói nhảm nữa, mau nói tôi có thể giúp gì cho ông đi!”
Dương Chấn lười nghe Tiết Nguyên Bá nói nhảm, dứt khoát chen ngang.


Tiết Nguyên Bá ngượng ngùng cười, giọng điệu trở nên lạnh lẽo: “Tôi muốn cậu giết Tiết Nguyên Cát giúp tôi!”
Dương Chấn nghe vậy vô cùng kinh ngạc.

Anh biết nội bộ Vương tộc và Hoàng tộc cạnh tranh cực kỳ khốc liệt, không ngờ nội bộ nhà họ Tiết tranh giành khủng khiếp tới vậy.

Tiết Nguyên Bá lại muốn giết Tiết Nguyên Cát.

Cả hai người họ đều là con trai ruột của Tiết Vương.

Dù ai chết cũng sẽ gây nên sóng gió.

Nếu Dương Chấn thực sự giết Tiết Nguyên Cát, e là Tiết Vương sẽ tự mình tới Yến Đô trả thù cho con trai.

Chỉ khi xử lý tốt chuyện này mới đạt được kết quả khác.

Thấy Dương Chấn không nói gì, Tiết Nguyên Bá sốt ruột nói: “Cậu Chấn, chuyện lần này đối với cậu chỉ có lợi mà không hại!”
“Cậu phải đồng ý với tôi.

Nếu anh hai tôi giành được quyền thừa kế, tôi ở nhà họ Tiết sẽ không còn đường sống”.

“Tôi đã uống Phệ Tâm Hoàn của cậu.

Có thể nói mạng của tôi nằm trong tay cậu.

Nếu tôi dám hại cậu sẽ chỉ còn đường chết!”
Giọng nói của Tiết Nguyên Bá có chút cầu khẩn, dường như chỉ cần Dương Chấn giết Tiết Nguyên Cát giúp ông ta, bảo ông ta làm gì cũng được.

“Tôi sẽ suy nghĩ chuyện này, sáng mai trả lời ông sau!”
Dương Chấn bình tĩnh nói..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận