“Ông không phải Tiền Bưu.
Rốt cuộc ông là ai?”
Lúc này toàn thân Dương Chấn tỏa ra một luồng sát khí khủng bố.
Anh như biến thành một người khác, ánh mắt lạnh lẽo.
Tiền Bưu hốt hoảng nói: “Tôi… tôi là Tiền Bưu mà!”
“Roẹt!”, Dương Chấn xé mặt nạ da người trên mặt Tiền Bưu xuống, lộ ra một gương mặt dữ tợn dọa người, đầu tóc bạc trắng.
Quỷ Kiến Sầu!
Chính là người đã bắt cóc Tần Nhã!
Quỷ Kiến Sầu không ngờ mình lại bị phát hiện.
Nếu đã bại lộ, ông ta cũng không cần che giấu nữa, toàn thân tỏa ra khí thế khủng khiếp.
“Bịch!”
Ông ta không hề do dự đá vào ngực Dương Chấn, thừa cơ bỏ trốn.
“Thúc Cốt Công?”
Dương Chấn nhíu mày chứng kiến Quỷ Kiến Sầu thoát khỏi tay mình.
Lúc ở biên giới phía Bắc, anh đã thấy rất nhiều môn võ thuật, đương nhiên có cả Thúc Cốt Công.
Anh chỉ không ngờ lại thấy nó ở Yến Đô.
Vừa rồi Quỷ Kiến Sầu đã dùng Thúc Cốt Công thu nhỏ xương cổ để thoát khỏi tay của Dương Chấn.
“Không ngờ vẫn còn có người nhận ra được Thúc Cốt Công”.
Quỷ Kiến Sầu nheo mắt nói.
Ông ta vốn bị hủy cả gương mặt, tròng mắt hơi híp chỉ còn một khe hở, cộng với vết sẹo trên mặt nên rất khó phân biệt đâu là mắt của ông ta.
Trông như một thi thể không có mặt.
“Chắc ông chính là Quỷ Kiến Sầu?”
Dương Chấn lạnh lùng hỏi: “Ông làm gì Tiền Bưu rồi? Ông ấy đang ở đâu?”
Anh đã hoài nghi ông ta từ lâu, chỉ là bất đắc dĩ phải giả vờ không biết để che giấu.
Trước giờ Tiền Bưu chưa từng nói nhảm nhiều như thế, cũng không chủ động hỏi anh quá nhiều.
Vừa nãy tranh thủ nghỉ ngơi rời đi mới tìm được cơ hội đối phó ông ta.
“Chết rồi!”
Quỷ Kiến Sầu cười khanh khách, giọng điệu cực kỳ rùng rợn.
Quỷ Kiến Sầu vừa dứt lời, toàn thân Dương Chấn tỏa ra khí lạnh.
Mặc dù hai người vẫn cách nhau một khoảng nhỏ nhưng ông ta vẫn cảm nhận được.
“Tôi hỏi ông lần cuối, ông làm gì Tiền Bưu rồi? Ông ấy đang ở đâu?”
Dương Chấn hỏi lại lần nữa.
Lần này nụ cười trên mặt Quỷ Kiến Sầu đã biến mất.
Ông ta cảm thấy sát khí khủng khiếp từ trên người Dương Chấn.
Dương Chấn không tin Tiền Bưu thực sự đã chết.
Anh biết chỉ cần có người muốn dẫn Tần Nhã đi, chắc chắn Tiền Bưu sẽ liều chết cứu cô.
Nhưng Tiền Bưu gặp phải đối thủ quá mạnh, không đánh lại nổi.
“Tôi nói rồi, hắn chết rồi, sao cậu không chịu tin?”.