Chàng Rể Chiến Thần


Dương Chấn không muốn nghe ông ta nói nhảm, chợt hỏi: “Ông vừa nói Tiết Nguyên Cát tới Yến Đô có mục đích hả?”
Quỷ Kiến Sầu gật đầu: “Cậu biết tại sao Chiêu Châu có bốn biên giới và chín châu vực lớn nhưng chỉ có Yến Đô không thuộc về bất cứ khu vực nào không?”
Dương Chấn lắc đầu.

Anh thực sự không biết, cũng chưa từng nghĩ tới chuyện này.

Bây giờ nghe Quỷ Kiến Sầu nói thế cũng thấy hứng thú.

Đến cả Mã Siêu cũng tò mò nghe ngóng.

Quỷ Kiến Sầu nói tiếp: “Nghe đồn Yến Đô từng được gọi là Đế Thành.

Khi đó vẫn còn chín Hoàng tộc chia nhau cai quản chín châu vực lớn.

Duy nhất Yến Đô không thuộc về châu vực nào nhưng lại có thể dẫn đầu chín châu vực lớn”.

“Cũng từ lúc đó, Yến Đô vẫn luôn độc lập với bốn biên giới và chín châu vực lớn.

Không một Hoàng tộc nào dám ngấp nghé vùng đất này”.

“Nhưng thời gian trôi đi, ngày càng có nhiều Hoàng tộc mơ ước có được Yến Đô”.

“Cho đến một ngày, năm trong chín Hoàng tộc âm thầm bàn bạc, quyết định liên thủ khống chế Yến Đô rồi mới quyết định chủ nhân mới của Yến Đô”.


“Đáng buồn là năm Hoàng tộc dẫn một triệu quân tới tấn công Yến Đô thì người đó xuất hiện, tức giận dùng sức một người trấn áp cả năm Hoàng tộc đó”.

“Người đó nể tình Hoàng tộc có cùng dòng máu với mình mới tha cho năm Hoàng tộc kia.

Chính vì vậy, thế lực của năm Hoàng tộc kia bị suy yếu rất lớn, trở thành năm Vương tộc ngày nay”.

Mã Siêu nghe xong sợ ngây người.

Bởi vì trong đầu anh ta chợt hiện lên cảnh tượng một mình Dương Chấn có thể địch lại một nửa quốc gia ở biên giới phía Bắc.

Anh ta cứ nghĩ chỉ Dương Chấn mới có sức mạnh ấy, không ngờ vẫn còn người khác.

“Người kia là ai?”
Dương Chấn bỗng trở nên kích động, lớn tiếng hỏi.

Quỷ Kiến Sầu sửng sốt một lúc rồi lắc đầu: “Đây đã là chuyện từ hơn một trăm năm trước, có rất nhiều truyền thuyết liên quan đến người đó.

Nhưng không ai biết người đó là ai.

Có người nói người đó đã chết, cũng có người nói người đó vẫn còn sống”.

“Nhưng có lẽ không ai biết được chân tướng!”

Nghe vậy, Dương Chấn hơi thất vọng.

Bởi vì người đó và người anh quen biết kia không thể là cùng một người.

Người anh quen biết kia chỉ là một người trung niên.

“Người đó từng lập ra quy định, dòng chính của Hoàng tộc và Vương tộc không được đặt chân vào Yến Đô cho đến ngày Yến Đô xuất hiện một vị Vương mới”.

Quỷ Kiến Sầu nhìn Dương Chấn: “Lần này Vương tử nhà họ Tiết dám tới Yến Đô là vì nghe tin đồn có người xưng Vương ở Yến Đô”.

“Theo tôi được biết, người xưng Vương ở Yến Đô kia chính là cậu”.

Dương Chấn sửng sốt, không ngờ người của Vương tộc liên tiếp xuất hiện ở Yến Đô là vì mình.

“Tôi xưng Vương lúc nào?”
Dương Chấn hỏi.

Anh bỗng nhớ tới lần trước Tiết Nguyên Bá bị anh đuổi khỏi Yến Đô, còn bị anh ép triệu tập các gia tộc bên phe ông ta tới khách sạn Đế Đô.

Đám gia tộc do nhà họ Tôn cầm đầu biết không còn cơ hội trở mình nhao nhao tỏ thái độ tôn anh lên làm Vương của Yến Đô.

Lúc ấy anh còn nói một câu: “Tôi vốn là Thần, sao còn phải xưng Vương?”
Ý của anh là lúc ở biên giới phía Bắc anh được gọi là Chiến Thần Bất Bại.

Đến cả vinh dự này anh cũng từ bỏ, sao phải làm Vương của Yến Đô?
Không ngờ câu nói này lại bị biến tấu thành anh muốn xưng Vương.

“Không đúng, theo lời ông nói, trước khi tôi chưa xưng Vương, dòng chính của Vương tộc không thể tới Yến Đô.

Nhưng club Hoàng Kim thì sao?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận