Một quang chưởng to lớn màu vàng xuất hiện trong hư không tựa như cái cối xoay khổng lồ đập xuống, muốn tiêu diệt tất cả.
Hư không cũng phải nổ tung trước một chưởng này, chân nguyên đáng sợ bao phủ, khiến vô số người của nhà họ Tống kinh hồn bạt vía.
“Cùng lên đi, cụ ông sắp về rồi, chỉ cần kiên trì đến lúc cụ ông trở về là chúng ta sẽ có thể sống!”
Đại trưởng lão la lớn.
Lúc này lão ta đã không còn sức chiến đấu nữa, muốn tiếp tục sống chỉ có thể dựa vào những người trong tộc.
“Không cần phải kiêng dè gì cả, ra tay bằng hết sức mình!”
Một trưởng lão Địa Tiên hậu kỳ lạnh lùng nói, chân nguyên cuồn cuộn trên người ông ta bị thay thể bởi ma nguyên, quanh người tản ra ma khí dày đặc, khuôn mặt của trưởng lão Địa Tiên còn lại cũng trở nên dữ tợn, can đảm không sợ chết xông về phía cự chưởng màu vàng.
“Không biết lượng sức”.
Sắc mặt Lâm Ẩn không chút thay đổi, đánh xuống một chưởng.
Dù sau khi những trưởng lão này ma hóa thực lực mạnh hơn lúc trước được ba phần, nhưng kiến đã định sẵn là kiến, dù mạnh hơn ba phần thì vẫn là kiến, đối mặt với voi vẫn chẳng có sức phản kháng.
Gần như chạm nhẹ đã tan tác, chỗ cự chưởng đi qua có những làn sương máu xuất hiện, chỉ ba giây mà mười mấy Địa Tiên ma hóa đã bị cự chưởng tiêu diệt.
“Xin tha mạng!”
Đại trưởng lão của nhà họ Tống thấy cự chưởng đánh tới thì không khỏi cầu xin.
“Người phản bội Nhân Tộc đều đáng chết!”, sắc mặt Lâm Ẩn không chút thay đổi, bắt lại nguyên thần của đại trưởng lão nhà họ Tống bằng một tay, không quan tâm đến lời kêu rên của lão ta, rụt tay về, lạnh lùng hỏi:
“Không ngờ nhà họ Tống của ông cũng là tay sai của Ma Tộc, nhà họ Tống các ông cấu kết với Ma Tộc từ lúc nào? Thiên Tiên nhà các ông đâu?”
“Cậu di chuyển chân nguyên đi trước đã, ba trăm năm trước tôi mới sử dụng công pháp của Ma Tộc bước vào đỉnh cao Địa Tiên, còn việc nhà họ Tống và Ma Tộc hợp tác với nhau từ bao giờ thì tôi cũng không biết!”, nguyên thần của đại trưởng lão kêu la.
Khí huyết chân nguyên di chuyển quanh người Lâm Ẩn không ngừng lấn át chân nguyên của lão ta, nếu lão ta còn không nói thì chàng trai tóc trắng trước mắt sẽ lập tức tiêu diệt lão ta.
Trưởng lão nhà họ Tống nói hết những gì mình biết ra, chỉ có gia chủ và hai cụ ông có thể tiếp xúc với những thứ quan trọng của nhà họ Tống, tuy lão ta là đại trưởng lão, nhưng cũng chỉ có thể biết một vài chuyện ngoài mặt thôi, hoàn toàn không biết chuyện cốt lõi.
Nghe xong, Lâm Ẩn không khỏi hơi nhíu mày.
“Có lẽ thời gian nhà họ Tống tiếp xúc với Ma Tộc chưa lâu, mức độ nhập ma vẫn chưa bằng được cụ ông nhà họ Tần”, Lâm Ẩn lắc đầu nói.
Sắc mặt Tửu Đạo Nhân cũng nặng nề: “Ngay cả nhà họ Tống cũng vào ma đạo, không biết có bao nhiêu gia tộc đang bị Ma Tộc khống chế nữa”.
…
Ở một nơi khác, những lãnh tụ có thực lực cũng đã chạy đến nơi ở của nhà họ Khâu.
Lúc họ chạy đến, cửa nhà họ Khâu mở rộng, trước cửa có mấy thi thể, chính là đệ tử tiếp khách của nhà họ Khâu, trước khi chết trên mặt họ còn mang vẻ sợ hãi, giống như gặp phải chuyện gì khiến người ta ngạc nhiên lắm vậy.
Trên đất tổ cả nhà họ Khâu đầy mùi màu tanh.
Mọi người đều thầm thấy giật mình.
“Đi, vào xem sao”.
Hiên Viên Phá Thành dẫn đầu đi vào trong, những người khác đều là cao thủ hàng đầu, cũng vội vàng đi theo.
Trên đường đi, sắc mặt mọi người đều trở nên cực kỳ u ám.
Cả đất tổ nhà họ Khâu không còn một sinh vật sống nào, máu dưới đất vẫn chưa đông lại.
Mọi người cũng phát hiện xác của cụ ông nhà họ Khâu ở từ đường, cả thi thể như bị người ta bạo lực xé ra làm đôi.
“Cụ ông nhà họ Khâu còn chưa kịp gửi tín hiệu cầu cứu đã chết!”
“Thời bấy giờ có thế lực nào làm được như thế chứ?”
“Vương tộc cũng bị tiêu diệt, chúng ta…”
Người ở đây đều là cao thủ hàng đầu của bí cảnh Côn Luân, bình thường gặp chuyện chưa từng thay đổi sắc mặt, nhưng hôm nay trên mặt bọn họ đều là vẻ lo lắng.
“Sau khi tiêu diệt nhà họ Khâu, hung thủ hoàn toàn không che giấu, như không sợ chúng ta phát hiện vậy”, Lôi Thiên Tuyệt nhìn một vòng xung quanh, hờ hững nói.
“Đây là Ma Tộc gây ra, tôi ngửi thấy ma khí”, Độ Mệnh Kiếm Tiên nhắm mắt lại, lạnh lùng khẳng định.
“Ma Tộc?”
“Đó là cái gì?”
Dù mấy người ở đây đều là cao thủ hàng đầu, nhưng rất nhiều người chưa từng nghe nói đến Ma Tộc.
Lúc mọi người còn đang thấy khó hiểu, Độ Mệnh Kiếm Tiên đột nhiên mở mắt, nhìn về phía xa:
“Chúng đến rồi!”
Lôi Thiên Tuyệt và Kim Toán Bàn nhìn nhau, đứng hai bên trái phải của Độ Mệnh Kiếm Tiên, cùng đề phòng.
Hiên Viên Phá Thành, Bạch Tiềm và Nam Cung Chính cũng lặng lẽ đứng gần nhau hơn, Độ Mệnh Kiếm Tiên rất có tiếng tăm ở bí cảnh Côn Luân, dù là bọn họ cũng phải cư xử lễ độ với lão ta, hơn nữa Độ Mệnh Kiếm Tiên lai lịch bí ẩn, bọn họ không muốn đắc tội, bây giờ đều lựa chọn tin tưởng lão ta.
Chỉ một lát sau, gần đất tổ nhà họ Khâu mây đen dày đặc, bầu trời vốn dĩ đang nắng chói chang truyền đến cảm giác lạnh lẽo, mấy người ở đây đều là cao thủ hàng đầu, nhưng bây giờ cũng cảm thấy ý lạnh len lỏi vào người.
Mọi người đều nghiêm túc nhìn về phía chỗ mây đen dày đặc.
Những con quái vật màu đen chậm rãi xuất hiện trong mây đen.
Đám quái vật kia cao mấy mét, người mọc đầy vảy giáp đen kịt, làn da màu xám đen, trong miệng có hai cái răng nanh thật dài, sau lưng còn mọc ra một đôi cánh dơi.
Chính là Huyết Tộc Lâm Ẩn từng gặp ở thế giới thường, nhưng mấy Huyết Tộc này mạnh hơn những kẻ anh từng gặp rất nhiều, hơn nữa dáng người cũng cao to hơn.
Mấy chục tên Huyết Tộc đáp xuống từ trong mây đen, mà bên trong đó còn ẩn giấu ba Huyết Tộc cao mười mấy mét lạnh lùng nhìn chằm chằm người trong nơi ở của nhà họ Khâu.
“Gào!”
Hai mắt của những Huyết Tộc kia đỏ tươi, phát ra tiếng gào thét như dã thú.
“Huyết Ma, không tệ, không ngờ trên hành tinh xanh cũng có những thứ dơ bẩn này!”
Độ Mệnh Kiếm Tiên tiến lên trước một bước lạnh lùng nói: “Ma Tộc là kẻ thù của chư thiên, Ma Tộc đánh chiếm nơi nào cũng sẽ nuôi nhốt Nhân Tộc và dị thú, xem như thức ăn, trận chiến này không thể lùi bước”.
“Ông đừng nói lời đe dọa như thế, rõ ràng đây là Huyết Tộc, không phải Ma Tộc gì đó, chẳng lẽ các ông ở hạ giới chưa từng tiếp xúc với Huyết Tộc à?”, Tống Bắc Hàn khinh thường nói.
“Tống Bắc Hàn, đừng giả vờ nữa, nhà họ Tống các ông đã cấu kết với Ma Tộc từ lâu rồi đúng không”, Hiên Viên Phá Thành lạnh lùng nói: “Tiểu thiên sư của núi Long Hổ từng đến nhà họ Tống của ông truyền tin, nhưng một đi không trở lại, còn diễn kịch làm cái gì chứ!”
“Ồ?”
Sắc mặt Tống Bắc Hàn không thay đổi, cũng không giả vờ nữa, hờ hững hỏi: “Nếu ông đã biết rồi, vì sao còn muốn mời ta đến tham gia liên minh của các ông?”
“Vốn định sau khi liên minh xong sẽ nói về chuyện trao đổi tiểu thiên sư của núi Long Hổ với ông, nhưng xem ra hôm nay chỉ có thể giết ông trước thôi!”, Hiên Viên Phá Thành bình tĩnh đáp, nhưng Tống Bắc Hàn lại cảm thấy lạnh lẽo.
“Thực lực của hai chúng ta ngang bằng nhau, ông muốn giết tôi…”
Không đợi Tống Bắc Hàn nói xong, Hiên Viên Phá Thành đã tiến lên một bước, xuất hiện bên cạnh cụ ta, duỗi tay nắm lấy cổ cụ ta.
Dù Tống Bắc Hàn có thay đổi hình dạng kiểu gì, bàn tay lớn của Hiên Viên Phá Thành vẫn nằm ở đó, giữ chặt lấy cổ cụ ta.
“Phiên Vân Thủ!”
Mọi người ngạc nhiên la lên.
.